
TOP 18 Đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp SIÊU HAY, giúp những em học trò lớp 5 tham khảo, nhanh chóng hoàn thiện đoạn văn tả ngoại hình của bố, mẹ, bà, ông, cô láng giềng, chưng thợ xây, cô giáo, em bé....
Để đoạn văn tả ngoại hình thật hay, những em cần tập trung miêu tả hình dáng bên ngoài như mái tóc, khuôn mặt, nước da, dáng đi, giọng nói... Nhờ đó, những em sẽ nhanh chóng trả lời những nghi vấn trong tiết Tập luyện tả người (Tả ngoại hình) - Tuần 13 SGK Tiếng Việt Lớp 5 tập Một trang 132. Mời những em cùng tải miễn phí:
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người mà em thường gặp
- Tả ngoại hình Chú cảnh sát liên lạc
- Tả ngoại hình cụ già bán nước
- Tả chị thợ may
- Tả ngoại hình bà ngoại (Hai mẫu)
- Tả ngoại hình mẹ em (Hai mẫu)
- Tả ngoại hình ông già
- Tả ngoại hình bố em
- Tả ngoại hình cô láng giềng
- Tả ngoại hình chưng láng giềng
- Tả ngoại hình thầy giáo
- Tả ngoại hình em bé
- Tả ngoại hình cô giáo em (4 mẫu)
- Tả ngoại hình chưng thợ xây
Tả ngoại hình Chú cảnh sát liên lạc
Chú cảnh sát liên lạc mà em thường hay gặp với vóc người cao to, nước da bánh mật, khuôn mặt cương nghị và nhất là đôi mắt sáng, nhanh nhẹn. Chú mặc bộ quần áo kaki màu vàng, đầu đội mũ kết dành cho cảnh sát liên lạc với huy hiệu ngôi sao trên nền đỏ. Trên vai áo của chú với quân hàm là một gạch vàng và hai ngôi sao nhỏ hai bên. Chú đi đôi giày đen bóng và khẩu súng ngắn đeo bên hông càng làm tăng thêm vẻ uy phong, đĩnh đạc của người cảnh sát liên lạc làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự đường thị trấn. Chiếc mũ kết đội trên đầu với đính huy hiệu cảnh sát làm cho cho gương mặt của chú vừa uy nghiêm vừa rắn rỏi.
Tả ngoại hình cụ già bán nước
Đầu làng tôi với một cây đa cổ thụ rất to, mấy người ôm ko xuể. Bóng cây rộng che khắp một khoảng đất. Những ngày hè oi bức, đi đâu xa về được ngồi nghỉ ở quán nước dưới gốc đa thì bao nhọc mệt tự nhiên tan biến. Bán hàng nước là một cụ già hiền từ, nhân hậu. Người nào là khách đã từng ngồi quán cũng phải cảm động vì sự tốt bụng của bà. Bà cụ có nhẽ hơn bảy mươi tuổi rồi. Sức nặng của thời kì thể hiện rõ nhất trên mẫu lưng còng. Những năm tháng vất vả đã đè nặng trên đôi vai run rẩy đó. Tóc bà đã bạc. Chân tay cũng yếu hơn. Bàn tay bà nhăn nheo xuất hiện những vết đồi mồi. Chân bà cụ bị đau khớp nên ít lúc đi lại. Tuy vậy, khuôn, mặt bà vẫn với nét hồng hào nhìn phúc hậu như một bà tiên. Đôi mắt bà vẫn còn tinh tường lắm. Bà cụ rất thích ăn trầu. Mỗi lần nhìn bà bỏm bẻm nhai tôi lại nhớ tới bà ngoại của mình. Bà tôi lúc còn sống cũng hay ăn lá trầu ko. Bà cụ bán hàng nước hình như ko với người thân thích. Bà lão ngồi ở gốc đa này bán hàng từ bao giờ. Chỉ biết từ lúc biết đi, tôi đã thấy bà ở đó rồi. Bao nhiêu năm đã trôi qua, hình ảnh bà cụ gắn liền với gốc đa, với mùa hè. Hàng năm, mỗi lúc thấy bà cụ dọn hàng quán là tôi biết, mùa hạ tới rồi.
Tả chị thợ may
Vẻ ngoài của chị ko với gì đặc thù lắm nhưng rất ưa nhìn. Chị thấp và tương đối nhỏ. Lúc chị khom lưng mài miệt vẽ, cắt, nhìn đằng sau như một học trò lớp 5. Lúc may, chị tương đối cúi đầu, mái tóc được buộc gọn ghẽ. Những sợi tóc mai quăn quăn sà xuống, dính bết trên trên vầng trán thanh tú, lấm tấm mồ hôi. Nhìn chị làm việc, em biết nghề may cũng ko phải nhàn hạ. Chị Lan với đôi mắt to, sáng với hàng mi thưa, dài và tương đối cong. Đôi mắt đó như cười và thật trìu mến mỗi lúc nhìn em. Em rất thích nhìn bàn tay nhỏ nhắn với những ngón tay dài và thon của chị. Lúc chị vuốt ve tấm vải, kéo nó ngay ngắn để chuẩn bị vẽ và cắt trông thật khéo léo. Vẫn bàn tay đó, lúc đính cúc, thùa khuy, nhìn cứ như đang múa.
Tả ngoại hình bà ngoại
Tả bà ngoại - Mẫu 1
Một trong những người thân yêu nhất của em là bà ngoại. Từ lúc em mới chào đời, bà đã ru em bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng mến thương. Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Đôi mắt bà rất sáng, luôn nhìn em với ánh mắt hiền dịu đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xương của bà đã hằn in những nếp nhăn vì năm tháng. Mái tóc bà bạc phơ, óng ánh, búi gọn ghẽ sau gáy. Tiếng nói nhẹ nhõm của bà nghe êm dịu vô cùng. Mỗi lần nghe bà gọi, em lại thấy yêu bà nhiều hơn. Bà đã truyền cho em bao yêu thương, tưởng như thời còn bé được nằm trong lòng bà nghe bà ru, bà hát. Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình thương mênh mông của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những lời hát êm ái, những câu chuyện cổ tích ly kỳ, bà đã ru em say nồng giấc ngủ. Em to lên từ lời ru ngọt ngào đó.
Tả bà ngoại - Mẫu 2
Bà ngoại em năm nay đã ngoài sáu mươi. Dáng người nhỏ, gầy với mái tóc pha sương nay đã bạc màu mây trắng. Lưng bà đã khởi đầu còng xuống, nước da bị nắng cháy sạm, với chỗ đã xuất hiện những chấm đồi mồi. Vì bà đã phải bươn chải, tảo tần kinh doanh để nuôi mẹ, những cậu và những dì. Mắt bà ko còn tinh tường như xưa nữa, con ngươi đã tương đối đùng đục nhưng mẫu nhìn của bà thì vẫn như thuở nào: hiền hậu, yêu thương. Hai gò má của bà nhô lên, rám nắng, đôi môi khô và thâm lại theo năm tháng của thế cuộc. Trên khuôn mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn ở đuôi mắt, khóe môi. Mỗi lúc bà cười, những nếp nhăn đó lại hằn sâu hơn. Những lúc buồn, đôi mắt bà đăm chiêu như phản chiếu những ngày lặn lội vất vả vì những miếng cơm manh áo cho con mẫu. Mỗi lần về thăm bà ngoại, nhìn thấy bà, em lại cảm thấy yêu thương bà vô cùng.
Tả ngoại hình mẹ em
Tả mẹ - Mẫu 1
Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi lúc nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ ko còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời kì, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất rét mướt, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé lúc được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.Vì thế em rất thích được nghe mẹ kể chuyện mỗi ngày.
Tả mẹ - Mẫu 2
Mẹ là người gắn bó với em nhất trong gia đình. Năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, đã qua thời xuân xanh. Mẹ với dáng người cao cao. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù ko trâm son, mẫu mồm lúc nào cũng cười. Nụ cười đó đã làm cho em thêm sắp gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên với lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng ngày nay tóc mẹ lại tương đối bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ tương đối rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, vất vả làm việc để nuôi nấng, chăm sóc chùng em. Em yêu mẹ biết bao nhiêu.
Tả ngoại hình ông già
Ông Bảy đã ngoài bảy mươi tuổi. Nhưng da dẻ còn hồng hào. Khuôn mặt chữ điền, phúc hậu hằn sâu những nếp nhăn thường với ở người già. Tóc ông bạc trắng, hớt cao. Đôi mắt ông ngả màu nâu đục, mỗi lần nhìn ngắm thiết bị nào đó ông lại nheo cặp mắt, trông thật chậm chạp. Mỗi lúc ông cười thì đôi mắt đó ánh lên vẻ hiền từ, bao dung, khoan dung biết nhường nào. Mỗi lần sang nhà ông Bảy chơi, em phụ ông Bảy quét dọn nhà cửa và xách nước ở giếng thơi trong, cùng ông Bảy tưới cho mấy cây kiểng trước sân nhà. Ông khen em ngoan. Ông cháu vừa làm việc, vừa nói chuyện thật là vui vẻ. Vui nhất là lúc ông Bảy kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Giọng ông kể trầm ấm, rõ ràng, đôi lúc ông cười thành tiếng, những lúc như thế trông ông Bảy trẻ lại tới mấy tuổi. Sau mỗi câu chuyện ông Bảy thường xuyên khuyên dạy em: Sống trên đời phải với tình nghĩa, với tình làng nghĩa nước. Ông khuyên em đừng theo đòi mẫu xấu, phải học mẫu hay. Mỗi lúc nhìn thấy ông Bảy, em lại cảm thấy nhớ về ông nội của mình. Và lòng cảm thấy yêu thương ông lắm.
Tả ngoại hình bố em
Người gắn bó với em nhất có nhẽ là bố. Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng tương đối gầy. Những dấu vết của thời kì đã in hằn trên khuôn mặt của bố. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Vầng trán cao và rộng. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Đôi mắt đó lúc nào cũng nhìn em với mẫu nhìn trìu mến, yêu thương. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to to, chai sần nhưng tràn đầy rét mướt. Đôi bàn tay đã dắt bế em lúc còn thơ bé. Đôi bàn tay đã dắt em tới trường trong ngày đầu đi học. Bố đang là chưng sĩ của một bệnh viện trong thành thị trấn. Công việc hàng ngày của bố rất bận rộn. Mọi người thường bảo em với những nét rất giống bố. Đối với em, bố vô cùng tuyệt vời. Em rất yêu thương và kỳ vọng sẽ luôn khỏe mạnh để luôn kế bên mẹ và chúng em.
Tả ngoại hình cô láng giềng
Trong xóm, người em cảm thấy yêu quý nhất là cô Lan - cô láng giềng sắp nhà em. Cô năm nay ba mươi ba tuổi. Cô là cô giáo của một trường trung học hạ tầng trong thị xã. Cô ko cao lắm, chỉ khoảng một mét sáu mươi. Dáng người cô cân đối. Theo cảm nhận của em, cô Lan vô cùng xinh đẹp. Khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nước da trắng hồng, tràn đầy sức sống. Mái tóc của cô vừa dài, vừa đen. Cô thường cặp mái tóc của mình gọn ghẽ sau gáy. Điều em cảm thấy ấn tượng nhất là đôi mắt sáng giống như những vì sao của cô. Ánh mắt đó luôn nhìn em thật trìu mến. Cô với một vài môi hình trái tim. Mỗi lúc cô cười, lại để lộ ra hàm răng trắng. Giọng nói của cô vô cùng ngọt ngào. Em vững chắc rằng, mỗi lúc cô giảng bài, những anh chị học trò sẽ cảm thấy vô cùng yêu thích. Mỗi lúc gặp phải bài khó, em lại chạy sang nhờ cô giảng bài. Em rất yêu quý cô Lan.
Tả ngoại hình chưng láng giềng
Bác bỏ Tùng là giáo sư trường Đại học Sư phạm Kĩ thuật. Bác bỏ nay đã sáu mươi tuổi nhưng vẫn còn hăng say tham gia công việc giảng dạy vì chưng còn khoẻ. Bác bỏ với vóc người cao, da ngăm ngăm rám nắng. Tóc chưng đã ngả bạc hoa râm cả mái đầu. Đôi lông mày rộng cũng bạc như màu tóc. Sau làn kính lão nghiêm nghị, đôi mắt chưng hấp háy cười chan hoà, thân ái cùng mọi người trong xóm. Bác bỏ Tùng lúc nào cũng tử tế, tươm tất trong bộ âu phục màu xám nhạt. Đặc thù, chưng với đôi bàn tay thon đẹp với những ngón tay dài tháp bút của một người cả đời chỉ cầm viết. Đó vậy mà chưng lại dạy kĩ thuật điện cơ khí rất giỏi, nổi tiếng là giáo sư kì cựu của trường Đại học. Mọi người trong xóm người nào cũng kính trọng và yêu mến chưng Tùng.
Tả ngoại hình thầy giáo
Thầy Tuấn là thầy giáo dạy môn mĩ thuật của chúng em trong niên học lớp một. Thầy đã sắp bốn mươi tuổi. Thầy cao khoảng một mét tám mươi. Dáng người với phần tương đối mập mạp. Mái tóc thầy đã điểm những sợi điểm bạc. Vầng trán cao và rộng. Em nghe mọi người thường đó là vầng trán của những người thông minh. Đôi mắt thầy ánh lên sự cương trực với mẫu nhìn đầy xa xăm. Ánh mắt đó lúc nhìn chúng tôi thì thật rét mướt biết bao. Sống mũi thầy cao, đôi môi mỏng. Mỗi lúc thầy cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt, khóe mồm lại hằn sâu hơn. Đặc thù, thầy với một vài bàn tay rất đẹp. Đôi bàn tay khá to, rất khéo léo lúc cầm bút vẽ. Thầy đã dạy cho chúng em biết vẽ, biết tô màu sao cho đẹp. Mỗi lúc tới giờ mĩ thuật của thầy, em cảm thấy vô cùng thích thú. Em rất yêu quý thầy.
Tả ngoại hình em bé
Cún là con của anh chị láng giềng, bé rất đáng yêu. Gương mặt Cún tròn trịa, hai má bầu bĩnh, hồng hào như quả táo chín làm cho cho người nào gặp em cũng thích cắn em một miếng cho bõ thèm. Cún với đôi mắt đen láy, trong veo với hàng mi dài cong vút. Đôi mắt đó lúc nào cũng mở to mắt đầy ngạc nhiên. Đôi môi em chúm chím xinh xinh như cánh hồng hé mở. Nhìn Cún cười mới thích làm sao! Lúc em nhoẻn mồm, những chiếc răng bé xíu, trắng nuột mọc chưa hết lộ ra trông ngộ ngộ. Tiếng cười của Cún làm cho người nào cũng cảm thấy thích thú và yêu em nhiều hơn.
Tả ngoại hình cô giáo em
Tả cô giáo - Mẫu 1
Những ngày tới trường, em thường gặp cô Lan - cô giáo đã dạy em vào niên học lớp Hai. Cô đã ngoài bốn mươi nhưng hãy còn rất trẻ. Với vóc người cao cao, làn da trắng hồng, cô mặc những chiếc áo dài sẫm màu trông thật đẹp. Hợp với khuôn mặt tròn của cô là mái tóc uốn cong, buông thả ngang lưng. Nét mặt cô thường tươi vui lúc chúng em học tốt. Những lúc đó, đôi mắt màu hạt dẻ của cô ánh lên những tia sáng rét mướt và dịu hiền khó tả. Lúc cô mỉm cười, những chiếc răng trắng nõn lộ ra bên trong đôi môi đỏ hồng. Nụ cười của cô giống như ánh nắng rét mướt, đem lại thật nhiều yêu thương cho chúng em. Bàn tay cô mềm mại, luôn nhẫn nại uốn nắn từng nét chữ cho chúng em. Tất cả những nét đẹp ở cô đã in sâu vào đôi mắt thơ ngây và tinh nghịch của chúng em.
Tả cô giáo - Mẫu 2
Hình ảnh cô giáo Hương vẫn còn in đậm trong trí tưởng của em. Cô là người trước nhất dạy em năm lớp một ở trường Tiểu học. Cô Hương với dáng người thon thả và cân đối. Những thầy cô ở trường thường gọi cô là người mẫu. Em ko biết chuẩn xác cô cao bao nhiêu, chỉ đoán chừng một mét sáu mươi trở lên. Cô còn rất trẻ. Nước da trắng hồng làm cho khuôn mặt của cô thêm rạng rỡ. Mái tóc dài buông xõa ngang lưng, đen nhánh lại mượt mà càng tô điểm thêm cho sự dịu dàng của cô. Thỉnh thoảng những làn gió thổi làm mái tóc bồng bềnh của cô nhấp nhô như làn sóng gợn. Cô Hương với cặp mắt đen nhánh, mở to như biết nói. Đôi mắt đó thật trìu mến lúc cô nhìn chúng em đang siêng năng học. Đôi mắt đó buồn rười rượi mỗi lúc chúng em ko thuộc bài và ko vâng lời cô. Mỗi lúc cô xúc tiếp với mọi người, nụ cười của cô luôn nở trên môi trông rất thân thiện.
Tả cô giáo - Mẫu 3
Mỗi ngày tới lớp em đều gặp cô Thúy. Cô Thúy là chủ nhiệm lớp em. Cô Thúy với thân hình đẹp. Năm nay cô sắp 30 tuổi. Cô với thân hình thon gọn. Cô với khuôn mặt trái xoan trắng hồng. Mái tóc của cô đen óng dài ngang lưng và rất suôn mượt. Cô thường cột tóc cao và rất hợp với khuôn mặt của cô. Đôi mắt của cô nhỏ, đà và sáng long lanh như ánh sáng. Cô hay cười và nụ cười cô thật rạng rỡ, hai hàm mi của cô dài và cong. Cô còn trợ giúp chúng em rất nhiều trong việc học tập. Cô ăn mặc rất giản dị. Cô luôn mỉm cười với chúng em, lúc cười cô để lộ hàm răng trắng. Cô sở hữu giọng nói nhẹ nhõm và truyền cảm. Lúc cô kể chuyện, chúng em với cảm giác được đi vào câu chuyện đó. Cô ân cần giảng giải cho chúng em nhưng cô cũng rất nghiêm khắc. Cô luôn vui vẻ lạc quan và yêu đời. Những thầy giáo khác đều yêu thích cô. Cô Thúy luôn nhiệt tình trong việc giảng dạy. Em tự hào vì cô là chủ nhiệm lớp em. Em sẽ nỗ lực học tập thật tốt để ko phụ lòng cô. Em mong cô mãi dạy chúng em.
Tả cô giáo - Mẫu 4
Những ngày tới trường, em thường gặp cô Lan - cô giáo đã dạy em vào niên học lớp Hai. Cô đã ngoài bốn mươi nhưng hãy còn rất trẻ. Với vóc người cao cao, làn da trắng hồng, cô mặc những chiếc áo dài sẫm màu trông thật đẹp. Hợp với khuôn mặt tròn của cô là mái tóc uốn xoăn, buông thả ngang lưng. Nét mặt cô thường tươi vui lúc chúng em học tốt. Những lúc đó, đôi mắt màu hạt dẻ của cô ánh lên những tia sáng rét mướt và dịu hiền khó tả. Lúc cô mỉm cười, những chiếc răng trắng nõn lộ ra bên trong đôi môi đỏ hồng. Tất cả những nét đẹp ở cô đã in sâu vào đôi mắt thơ ngây và tinh nghịch của chúng em.
Tả ngoại hình chưng thợ xây
Bác bỏ thợ xây chừng hơn 40 tuổi, bộ quần áo lao động dính đầy những vôi vữa tạo thành những vệt đen trắng loang lổ. Ko hiểu sao nhưng lúc nhìn những vết bẩn đó, lòng em lại thấy xúc động chứ ko hề cảm thấy sợ như thường nhật. Bác bỏ ngồi trên giàn giáo cao nhưng ko hề tỏ ra với chút gì sợ hãi, mà trái lại với chút tự nhiên, thoải mái. Trên người chưng còn thắt một dây ăn toàn gắn liền với cột sắt rất vững chắc ở bên trên. Bác bỏ còn đội mũ bảo hộ, đeo khẩu trang để bảo vệ tốt nhất cho thân thể. Kế bên chưng là một thùng vôi vữa được pha sẵn, một mẫu bay, một chồng gạch to và rất nhiều đồ lỉnh kỉnh khác.