100+ bài văn Tả đồ vật lớp 5 (siêu hay)

100+ bài văn Tả đồ vật lớp 5 (siêu hay)


Tổng hợp trên 100 bài văn Tả thiết bị lớp 5 hay nhất, tuyển lựa từ những bài văn hay tả thiết bị của học trò lớp 5 trên cả nước giúp những bạn tham khảo từ đó biết cách viết văn về thiết bị hay hơn.

100+ bài văn Tả thiết bị lớp 5 (siêu hay)

Tả chiếc đồng hồ báo thức

Dàn ý Tả chiếc đồng hồ báo thức

a. Mở bài: Giới thiệu chiếc đồng hồ nhà em (Người nào sắm? Vào lúc nào?)

VD:

- Nhân dịp đầu niên học mới

- Mẹ sắm cho em chiếc đồng hồ để báo thức

b. Thân bài:

- Tả bao quát: hình dáng, màu sắc, chất liệu?

VD:

- Hình dáng tròn, bằng chiếc đĩa đựng trái cây.

- Lớp vỏ bên ngoài làm bằng nhựa

- Màu hồng tươi, pha lẫn màu trắng hai bên.

- Chân đế bằng làm bằng sắt xi mạ bóng lộn.

- Tả chi tiết: mặt số, kim đồng hồ, quả lắc, bộ máy, …..

VD;

- Mặt số màu đỏ thẫm, mang in hình chú chuột Mickey cầm bó hoa rất ngộ nghĩnh.

- Mang 12 chữ số màu trắng, viền đen

- Mang bốn cây kim: kim giờ, kim phút, kim giây và kim báo thức

- Phía dưới mang một con lắc hình tròn cũng mang in hình chú chuột Mickey lúc nào cũng lắc qua lại một cách đều đặn.

- Phía sau mang một chiếc hộp màu đen chứa bộ máy chính.

c. Kết bài:

- Tình cảm của em với chiếc đồng hồ như thế nào?

- Em sẽ làm gì để bảo vệ, giữ gìn chiếc đồng hồ đó?

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 1)

   “Reng! Reng! Reng!...”

   Mỗi lúc những âm thanh thân thuộc đó vang lên mỗi sáng, em lại khởi đầu ngày mới của mình với “người bạn” đồng hồ của mình. Đồng hồ là món quà đặc trưng của mẹ dành tặng em nhân dịp bước vào niên học mới.

   Ôi! Chiếc đồng hồ mới dễ thương làm sao! Thoạt nhìn, em đã bị cuốn hút ngay bởi hình dáng tròn xoe như chiếc đĩa sứ của nó. Nhưng ko giống với những chiếc đĩa trắng đơn điệu, chiếc đồng hồ được những người thợ khoác cho một bộ quần áo xanh lam biêng biếc. Mặt đồng hồ hình tròn, được làm bằng nhựa cứng, trong suốt. Nhờ sự trong suốt, mà chúng ta mang thể nhìn được những con số đang ngay ngắn đứng bên trong. Những con số chẳng khác nào những chú lùn đầy màu sắc. Chúng lúc nào cũng nắm tay nhau, rồi xếp thành một vòng tròn để chơi trò mèo đuổi chuột với họ hàng nhà kim. Nhà kim ko đông anh em như nhà số. Gia đình này chỉ mang bốn người, chúng được một mực với nhau bằng một núm tròn, nho nhỏ, bóng nhoáng. Chiếc núm cứ như cố giữ chúng lại, ko cho chạy lung tung vì ham chơi. Anh cả kim giờ đứng đầu. Anh ta to béo, lùn tẹt nhưng tính tình lại kỹ càng, tỉ mỉ nên lúc nào cũng chỉ nhích từng chút một. Chắc hẳn anh sợ mắc sai trái về thời kì. Anh lúc nào cũng vận một bộ vest đen bóng bẩy, trông rất hợp với dáng vẻ đứng đầu. Kim phút là người em thứ hai. Chàng trai này trông điển trai nhất lúc diện bộ cánh màu xanh sẫm. Anh luôn mang những bước đi tuyệt vời, ko chậm rãi như anh cả, mà cũng chẳng liên liến như cậu em của mình. Cậu em trai út nhà kim tinh nghịch lắm. Cậu ta mang dáng người gầy gò, thanh mảnh, trông chẳng giống hai người anh khỏe mạnh, vạm vỡ. Đấy vậy mà, thể lực của cậu rất tuyệt vời. Cậu lúc nào cũng là vô địch trong những cuộc thi, trò chơi với mọi người. Cậu luôn vui vẻ chứa vang bài ca tích tắc tích tắc, nghe rất vui tai. Cuối cùng là bé kim báo thức nhỏ nhất nhà. Bé luôn là người giữ nhiệm vụ quan yếu nên lúc nào cũng nhẹ nhõm trong bộ váy vàng hoa. Bé ngoan ngoãn đứng nhìn những anh vui đùa. Hễ bị anh kim giờ trêu đùa, bé liền chứa tiếng khóc kì lạ mà cũng thân thuộc “reng…reng…reng”. Việc nghe tiếng khóc nà vào mỗi sáng đã trở nên thân thuộc với em. Nhờ nó, mỗi ngày em đều cảm thấy vui tươi lạ thường.

   Mặt đằng sau là một phòng ban ko thể thiếu của đồng hồ. Mặt này mang chỗ để em mang thể thay pin, điều chỉn giờ giấc sao cho hợp lí. Quan yếu ko kém là chiếc chân đỡ vững chãi để đồng hồ ko bị lăn lông lốc như những quả bóng trên sân. Nét dáng yêu, duyên dáng của chiếc đồng hồ mà thu hút em ngay từ phút trước hết chính là những viên xoàn nhỏ trên cùng. Những viên xoàn này xếp liền nhau tạo thành một chiếc vương miện lóng lánh. Chiếc đồng hồ của em lúc nào cũng cần mẫn, siêng năng. Lúc em ngơi nghỉ, nó cũng ko ngừng làm việc mà ko hề biết mệt. Nhờ mang đồng hồ, em đã biết quý trọng thời kì hơn, biết sắp xếp mọi việc sao cho hợp lí hơn.

   Thời kì trôi qua, cũng sắp một năm rồi, chiếc đồng hồ vẫn vẹn nguyên như mới, bộ cánh xanh biếc giờ đã đầy những hình dán vui nhộn. Chiếc đồng hồ như một người bạn thân yêu của em vậy, nó ko chỉ đưa thời kì trôi mà nó còn lưu giữ những kỉ niệm buồn vui qua thời kì. Em sẽ giữ gìn nó thật tốt để chị luôn đồng hành với em đón chào ngày mới.

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 2)

Vào hôm sinh nhật vừa rồi, mẹ tặng cho em một chiếc đồng hồ báo thức rất đẹp. Ngay lúc nhìn thấy là em đã phải reo lên vì sung sướng.

Chiếc đồng hồ báo thức to như một chiếc bánh bao, mang hình vuông giống như hộp quà. Màu sắc chủ đạo là màu hồng của hoa đào - màu mà em yêu thích nhất. Mặt phía trước là mặt chính của đồng hồ, được vẽ một hình tròn to màu hồng nhạt hơn vỏ, chiếm sắp hết diện tích. Ở trên hình tròn đó, những số từ một tới mười hai được xếp dọc theo viền đường tròn, cách nhau đều tăm tắp. Ở giữa là một hình trái tim tí xíu màu đỏ, làm tâm của hình tròn. Chính nó là gốc của ba chiếc kim đồng hồ. Kim giờ ngắn và to nhất, cũng là kim chạy chậm nhất, cứ một giờ chú mới nhích một số. Kim dài tiếp theo, nhỏ hơn kim giờ một tẹo là kim phút. Nhanh nhất chính là anh kim giây, dài và thân nhỏ nhất nhưng anh ta chạy thoăn thoắt. Cứ tích tắc tích tắc liên tục.

Phía trên đầu chiếc đồng hồ là hai chiếc tai tròn xoe. Thực ra, đó chính là nút bấm tiêu dùng để hứa giờ. Mặt phía sau thì mang một hộc nhỏ, tiêu dùng để lắp pin - nguồn sống của đồng hồ. Tuy nhiên, mang một chiếc nút nhỏ, mang thể xoay vòng tròn. Nó giúp em điều chỉnh những kim của đồng hồ tới giờ mình mong muốn. Thật là tiện lợi.

Em đặt chiếc đồng hồ vào góc đẹp nhất của giá sách. Từ đây, chiếc đồng hồ đáng yêu này sẽ là người bạn đường của em. Em sẽ giữ gìn nó thật kỹ càng, để đồng hồ luôn xinh đẹp như ngày nay.

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 3)

Ngoài mẹ gọi em thức dậy mỗi sáng mai thì còn mang một người bạn làm nhiệm vụ "báo thức". Đó chính là chiếc đồng hồ xinh đẹp nằm yên lìm trên mặt bàn. Đây là người bạn tốt đã giúp em thức dậy đúng giờ hơn hằng ngày trước lúc tới trường.

Chiếc đồng hồ báo thức này là món quà đầu niên học mới mẹ sắm cho em. Nó giúp em biết được giờ giấc đồng thời hứa giờ để em tỉnh dậy. Đồng hồ mang màu xanh da trời là chủ đạo. Còn mặt đồng hồ hình tròn, màu trắng nhìn rất kết hợp và phong cách. Những con số trên chiếc đồng hồ được đánh dấu bằng chữ số la mã để em biết được lúc này là mấy giờ, mấy phút. Những con số này mang màu đen đậm, kể cả những bạn cận thị thì vẫn mang thể nhìn thật rõ. Chiếc đồng hồ này được làm bằng nhựa cứng rất vững chắc. Nhưng nếu để bị rơi mang thể nó sẽ hỏng. Bởi vậy mà em bảo quản, giữ gìn chiếc đồng hồ kỹ càng và ko để bị rơi.

Ở phía sau chiếc đồng hồ mang một chiếc giá đỡ để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, ko bị té ngửa về sau. Hơn hết ở phía sau chiếc đồng hồ này còn mang hộp đựng pin. Chỉ cần ấn một chiếc là em mang thể tháo và lắp pin một cách thuận tiện nhất. Pin này là pin tiêu dùng tạm thời, lúc bị hết pin thì em sẽ thay pin mới cho nó.

Mỗi sáng mai cứ vào lúc 6h là chiếc đồng hồ lại vang lên inh ỏi đánh thức em dậy. Đây là âm thanh thân thuộc mà em vẫn nghe hằng ngày. Nhiều lúc em rất ghét âm thanh này vì nó làm tỉnh giấc ngủ của em. Nhưng nhiều lúc em lại cảm ơn nó vì nhờ vậy mà em ko tới trường muộn.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn đường đáng tin cậy của em. Em sẽ luôn nhớ tới vai trò của nó trong cuộc sống của em. Mỗi sáng chủ nhật em ko phải đi học, mang thể ngủ nướng thì em mang thể để chiếc đồng hồ ngơi nghỉ, ko cần phải báo thức. Dù trong trường hợp này thì em vẫn rất yêu quý chiếc đồng hồ báo thức đáng yêu này.

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 4)

Vào dịp sinh nhật lần thứ 9 của em, mẹ sắm tặng em một món quà, đó là một chiếc đồng hồ báo thức. Chiếc đồng hồ đó thật đẹp.

Ôi! Chiếc đồng hồ của em thật đẹp! Cả nhà em người nào cũng khen nó đẹp. Chiếc đồng hồ của em được làm bằng nhựa cứng. Mẹ em bảo đây là hàng Việt Nam. Đồng hồ báo thức cầm thật đằm tay, nặng hơn chiếc hộp bút của em một tẹo. Mặt đồng hồ tròn trĩnh, sáng bóng. Phía trên nó mang hai chiếc chuông trông như hai chiếc tai thật đẹp. Trông nó gióng y như chú gấu trúc. Cạnh của đồng hồ được sơn màu đen. Hai bên được sơn màu hồng, trông rất xinh. Chiếc đồng hồ mang ba chiếc chân cứng để nó đứng vững hơn. Phía sau đồng hồ là hai chiếc cót, một chiếc để chỉnh giờ và một chiếc hứa giờ báo thức.

Trên mặt đồng hồ mang 12 con số chỉ cho em biết bao nhiêu giờ. Kim ngắn nhất là kim chỉ giờ. Kim dài thứ hai là kim chỉ phút. Kim bé, mà cũng là kim chạy nhanh nhất luôn dẫn đầu là kim giây. Phía dưới là con lắc, trông rất đẹp và dễ thương. Lúc tới giờ báo thức vang lên tiếng "Kính coong, kính coong". Lúc ghé sát tai lại mang thể nghe thấy tiếng nhẹ như tiếng đập của con tim.

Em thường vặn cót để hứa giờ báo thức. Chiếc đồng hồ sẽ nhắc nhở em là tới giờ dậy đi học rồi. Em lau chùi cho đồng hồ thật sạch sẽ và đặt nó ở ngay góc học tập của mình.

Em rất thích chiếc đồng hồ báo thức. Nhờ mang chiếc đồng hồ em luôn tới trường đúng giờ. Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật kỹ càng và hay lau chùi cho nó sạch sẽ hơn.

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 5)

Trên bàn học của em mang một chiếc đồng hồ báo thức rất dễ thương. Đó là món quà mẹ tặng em vào sinh nhật năm ngoái. Đó là chiếc đồng hồ mang hình tròn, to như bàn tay của bố.

Em ko rõ nó được làm từ chất liệu gì nhưng rất nhẹ và vững chắc. Toàn bộ chiếc đồng hồ được làm mô phỏng như mặt chú mèo máy Doraemon, với tông màu xanh biển làm chủ đạo. Phần mặt số chính là khuôn mặt của chú mèo máy.

Ở phần nền, vẽ hình đôi mắt, chiếc mồm và chùm râu của chú, với tạo hình đang nháy mắt siêu đáng yêu. Ở viền của mặt kính, là những số từ một tới mười hai xếp thành vòng tròn. Lấy chiếc mũi đỏ của chú mèo máy làm trục, ba chiếc kim của đồng hồ được lắp vào. Kim giờ ngắn và béo mập màu vàng, kim giây nhỏ và màu đen, còn kim phút dài hơn kim giây một tẹo mang màu xanh lá.

Phía sau đồng hồ mang một chiếc hộc nhỏ tiêu dùng để lắp pin, mang nắp đậy rất tiện lợi. Chiếc đồng hồ này tuy nhỏ nhưng rất tiện dụng. Nó giúp em thấy được thời kì để sắp xếp những hoạt động trong ngày. Nó còn đánh thức em mỗi sáng để kịp tới lớp. Ko những thế, chiếc đồng hồ còn là một vật trang trí siêu đáng yêu cho góc học tập của em.

Em yêu thích chiếc đồng hồ của mình lắm. Mỗi ngày, em siêng năng lau chùi kỹ càng và sử dụng nó một cách nhẹ nhõm. Để chiếc đồng hồ mang thể đồng hành cùng em thật lâu, thật lâu.

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 6)

Mẹ em bảo, ngày xưa mẹ dù nhà xa trường nhưng mẹ vẫn đi học đúng giờ vì mang chú gà trống gọi mẹ dậy. Còn ngày nay, ko mang gà trống, nhưng em mang chiếc đồng hồ báo thức xinh xẻo mẹ tặng để mỗi ngày thức dậy thật đúng giờ, thoải mái.

Chiếc đồng hồ em được mẹ tặng vào đầu năm ngoái, lúc em được cô giáo tuyên dương mang tiến bộ trong học tập. Nó là món quà ý nghĩa và là món đồ em thích nhất. Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng con gấu xinh xẻo, đáng yêu.

Da của nó màu hồng ko giống như những con gấu em thấy trên tivi. Bên trong là những số từ Một tới 12 được xếp theo hình tròn ngay ngắn. Ở chính giữa là trục gắn 4 chiếc kim đồng hồ. Kim ngắn nhất là kim giờ, nó ì ạch chạy chậm nhất.

Tiếp tới là kim phút dài hơn kim giờ và cũng chạy nhanh hơn kim giờ. Ngoài cùng và cũng dài nhất là kim giây. Anh kim giây năng động lắm, chạy tích tắc suốt ngày suốt đêm ko mỏi mệt. Lúc mang pin bỏ vào, 3 kim đồng hồ khởi đầu chạy trong cuộc đua thời kì. Một kim bé hơn, màu vàng sẽ là kim đặt giờ báo thức. Nó lười nhất, chỉ chịu chạy lúc mang người điều khiển nó. Nếu chỉ giới hạn lại ở đó, thì chiếc đồng hồ gấu này cũng sẽ giống như bao chiếc đồng hồ khác.

Điểm đặc trưng ở đây là nó mang chức năng báo thức. Đằng sau thân gấu mang hẳn một “hệ quản lý” điều khiển. Một nút điều chỉnh giờ báo thức, một nút điều chỉnh giờ và công tắc bật – tắt báo thức. Chỉ cần ấn một chiếc là em mang thể yên tâm ngủ ngon mà ko lo bị dậy muộn giờ học. Pin của đồng hồ chỉ tiêu dùng được tạm thời, lúc hết pin sẽ phải thay ngay, nếu ko đồng hồ sẽ ko đúng giờ nữa.

Vào mỗi buổi sáng, cứ đúng 6 rưỡi là chiếc đồng hồ lại kêu “reng…reng…” inh ỏi để gọi em dậy. Tiếng kêu thân thuộc đó đã trở thành một âm thanh thân thuộc của em. Cũng nhờ nó mà em ko bao giờ đi học muộn. Nó siêng năng miệt mài làm việc suốt ngày đêm ko mỏi mệt.

Chiếc đồng hồ báo thức đã đồng hành với em hơn một năm nay. Nó là người bạn đáng tin cậy, luôn đóng vai trò quan yếu vào mỗi buổi sáng với em. Em sẽ giữ gìn nó kỹ càng để chiếc đồng hồ xinh xẻo luôn sạch sẽ, mới nguyên.

Tả chiếc đồng hồ báo thức (mẫu 7)

Sáng hôm chủ nhật, em đều quét dọn căn phòng ngủ của mình cho gọn ghẽ hơn. Và, lúc thấy chiếc đồng hồ báo thức của mình đã hết pin, những kim chỉ đã tĩnh lặng từ lúc nào, em liền vội vã đi thay pin mới. Lúc này, em mới mang thời cơ được ngắm nhìn thật kĩ chiếc đồng hồ đã gắn bó với mình suốt bao năm qua này.

Chiếc đồng hồ này rất đặc trưng. Nó ko mang màu sắc rực rỡ hay khoác lên mình bộ đồ màu sáng, cả chiếc đồng hồ được bao phủ bởi một màu đồng cổ như thể đã trải qua biết bao thời kì vậy. Toàn bộ chiếc đồng hồ nhìn từ xa như một ngôi nhà với kiến trúc cổ kính, trang nhã. Hai chiếc cột nhà to chống đỡ cả mái nhà – thứ che nắng che mưa cho người bạn đồng hồ ở bên trong.

Mặt đồng hồ mang một màu trắng sáng, những chữ số trên đó là những chữ số La Mã màu đen trông càng thêm cổ điển, sang trọng. Em vẫn còn nhớ hồi bé được tặng đồng hồ này, em chẳng biết xem giờ thế nào vì những chữ số kia khó hiểu quá.

Lúc đó, bố đã dạy cho em số đếm trong tiếng La Mã từ một tới số mười hai. Từ đó em đã biết cách xem giờ mà chẳng cần phải hỏi bố nữa. Phía sau đồng hồ mang hai chiếc nút nho nhỏ: một chiếc nút để chỉnh kim cho đúng vị trí giờ giấc nếu đồng hồ mang chạy nhanh hơn hay chậm hơn vài phút, còn một nút còn lại để hứa giờ báo thức. Mỗi lần muốn hứa giờ, em chỉ cần tiêu dùng chiếc nút đó xoay vòng, nhìn theo kim giờ chạy tới giờ mình muốn là xong rồi. Mỗi sáng, tiếng chuông kêu vang như tiếng chuông trong nhà thờ ở những bộ phim em đã từng xem, nghe rất êm tai và dễ chịu, ko inh ỏi chói tai như nhiều tiếng báo thức khác. Chiếc đồng hồ này được sắm từ lâu rồi nhưng nó vẫn còn bền lắm bởi em đều luôn giữ gìn nó thật kỹ càng. Cứ cuối tuần rảnh rỗi là em lại tiêu dùng khăn lau cho nó, tạo điều kiện cho chiếc đồng hồ thêm sáng hơn.

Em vẫn còn nhớ chiếc đồng hồ này là quà sinh nhật trước hết bố dành tặng cho em. Lần đó bố đi công việc xa, vào ngày sinh nhật em, bố gọi điện về nói ko thể về kịp được. Lúc đó, em đã giận hờn mà chẳng còn tâm trạng đâu quan tâm tới bữa tiệc sinh nhật mình và mẹ đã dày công chuẩn bị nữa, trong đầu em chỉ còn những thắc mắc trách bố, giận hờn với bố. Chẳng hiểu sao tối đó trời đổ cơn mưa, lúc em đang chuẩn bị thổi nến thì cửa nhà được mở ra, người bố ướt sũng vì nước mưa, bố mỉm cười và lấy từ trong cặp ra chiếc đồng hồ được bọc gói kỹ càng. Bởi vậy, chiếc đồng hồ ko chỉ là người bạn giúp em dậy sớm đúng giờ mà còn là nơi lưu giữ kỉ niệm khó quên đó của em và bố.

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 1)

   Nhắc tới dải đất hình chữ S thân yêu là gợi nhắc biết bao địa danh, bao thắng cảnh, bao con người. Từ nhỏ, em đã được biết tới những vùng miền, địa danh đó qua tấm bản đồ Việt Nam treo ở phòng khách.

   Bước vào cửa nhà em là tấm bản đồ sẽ hiện ra ngay trước mặt, bởi nó được đặt đối diện với cửa chính. Tấm bản đồ bằng hình chữ nhật treo dọc, to bằng chiếc bảng xanh trên lớp học. Ông em đã đóng nó trong một chiếc sườn gỗ màu nâu sẫm. Trên bề mặt sườn khắc họa những nét chạm trổ điêu luyện. Chiếc sườn này đã kẹp giữ tấm bản đồ rất vững chắc. Thoáng nhìn, tấm bản đồ rực rỡ sắc màu. Quốc gia Việt Nam được in đường viền đen đậm. Mỗi một tỉnh thành, người ta tinh tế chọn cho những màu riêng, nào vàng, nào xanh, nào nâu. Thủ đô Hà Nội màu đỏ tươi kèm theo ngôi sao vàng. Ngăn cách những tỉnh thành là đường đen nhạt. Phía bắc dải đất là quốc gia Trung Quốc vàng nhạt rộng to. Phía tây mang in lãnh thổ nước Lào, Thái Lan và Cam-pu-chia. Đặc trưng phía đông của dải đất chính là biển Đông với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Vùng biển được người ta in hình màu xanh. Chỉ cần nhìn ngắm tấm bản đồ thôi, chúng ta cũng mang thể tưởng tượng ra cảnh sông nước mênh mông, xanh mát.

   Ở góc dưới phía bên phải mang một ô nhỏ hình vuông chú thích. Nhờ phần sườn chú thích này, em đã biết cách tìm hiểu bản đồ, từ đó, em biết nhiều vùng núi, miền biển, con sông hay địa danh của quốc gia ta. Hà Giang là nơi địa đầu của tổ quốc, mũi Cà Mau là điểm cuối cùng của nước ta ở phía Nam. Ôi! Quốc gia ta vừa nhiều núi mà cũng lắm sông biết nhường nào! Đỉnh Phan – xi – păng cao vút mù sương, dãy Trường Sơn dài vời vợi, vùng núi dọc ven Tây Bắc và Bắc Trung Bộ. Những dòng sông được kí hiệu màu xanh, chúng ngoằn ngoèo uốn lượn như những chú rắn tí hon đang ưỡn mình trên mặt đất. Em thích nhất là đảo và bãi biển. Chỉ cần nhìn bản đồ, em biết mình đã được đặt chân tới những đâu. Em đã được tới đảo Phú Quốc ngoài biển Đông, được tới bãi biển Sầm Sơn, bãi biển Cửa Lò ở tận miền Trung. Ngày còn nhỏ, em thường thắc mắc vì sao trên bản đồ, khoảng cách từ Hà Nội tới những nơi du lịch sắp như vậy mà đi đường rất lâu. Hóa ra, bản đồ là hình ảnh thu nhỏ của quốc gia mà thôi. Lúc em tìm thấy khu vực Thành thị trấn Đà Lạt, bà em bảo đó là thành thị trấn mờ sương tuyệt đẹp và chính là nơi cô em đang sinh sống. Bà dặn em mau to để vào đó thăm cô và những em.

   Thật tuyệt vời lúc trong nhà em lại treo một tấm bản đồ quốc gia Việt Nam. Mang nó, cả dải đất chữ S như thu gọn trong tầm mắt. Nhìn bản đồ, hẳn người nào cũng thấy yêu mảnh đất này tới lạ…

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 2)

Năm ngoái, mẹ em mang bảo với em rằng là nếu em mang thể đạt được học trò giỏi thì mẹ em sẽ sắm cho em một chiếc xe đạp riêng cho em. Em đã rất nỗ lực để cuối năm đạt học trò giỏi và mẹ đã sắm cho em chiếc xe đạp

“Ôi chao! Sao chiếc xe đẹp tới vậy!” Tôi thốt lên thật to. Xe được khoác lên bộ quần áo màu hồng nhạt rất đẹp. Chiếc yên xe êm và rất thoải mái. Nó được mẹ em vặn kích cỡ vừa để cho em đạp xe. Từ yên mang một thanh sắt nối ra tới đầu xe. Vành xe rất vững chắc, bên tay trái là một chiếc chuông màu hồng. Chuông xe rất nhạy. Mỗi lúc đi chỗ đông người em thường em thường ấn chiếc chuông kêu “Kính coong”. Đầu xe là một chiếc giọ để em đựng đồ. Chiếc giọ này rất thuận tiện, em thường để cặp sách vào trong mỗi lúc tới trường. Hai bánh xe của em mang rất nhiều nan hoa được làm bằng sắt. Chiếc xe đạp của em mang hai chỗ ngồi, một chỗ ngồi ở trước dành cho người đạp xe và chỗ ngồi dành cho người đồng hành. Em luôn để một chiếc khăn ở dưới yên xe. Cứ tới chủ nhật là em lại mang khăn ra lau chùi xe để nó luông được sạch sẽ. 

 Em rất quý chiếc xe đạp này. Vì chiếc xe này là một món quà đáng nhớ nhất của mẹ dành cho em và cũng vì sự hữu ích của nó. Em sẽ giữ gìn chiếc xe thật kỹ càng cũng như giữ gìn tình cảm của mẹ dành cho em.

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 3)

Chiếc tủ lạnh mới tinh hiệu Toshiba xuất hiện ở phòng ăn nhà em ngọt ngào, tươi đẹp như mùa xuân Nhâm Thìn 2012 đang tới sắp. Tủ lạnh này bố sắm cho gia đình tiêu dùng, cũng là món quà bố tặng mẹ vì mẹ ước muốn mang một chiếc tủ lạnh to từ lâu.

Tủ lạnh cao một phẩy bảy mét, mang dung tích ba trăm hai mươi lít gồm hai cửa, cửa trên là ngăn đông còn cửa dưới là ngăn mát. Tủ lạnh được đặt chắc chắc lên bục bằng nhựa cứng tốt, màu xám, mang tên hãng sản xuất tủ: Toshiba. Tủ lạnh hình khối chữ nhật đứng, ngang sáu mươi xăng-ti-mét, rộng năm mươi xăng-ti-mét. Vỏ bên ngoài tủ lạnh làm bằng thép trắng, Bên trong tủ lạnh làm bằng nhựa cao cấp màu trắng. Ngăn làm đá của tủ chiếm hai phần năm chiều cao của tủ, được làm hai tầng bằng một ngăn kệ kính chịu lực. Cánh cửa tủ mang hai hộc đeo làm bằng mi ca màu trắng mờ. Mở cánh cửa to, phần dưới tủ lạnh này là ngăn mát. Ngăn mát chia làm bốn tầng. Tầng cao nhất mang nắp đóng mở. Tầng này tiêu dùng để thịt, cá… ăn liền trong thời kì từ một tới ba ngày. Ba tầng còn lại phân cách nhau giữa mỗi tầng là một tấm kính chịu lực dày mười li, bọc nẹp nhựa xung quanh. Ngăn dưới cùng là ngăn đựng rau, mang hộc kéo và nắp đậy. Ngăn mát của tủ lạnh mang hai đèn: một đèn tia cực tím và một đèn ánh sáng vàng. Lúc mở tủ, công tắc tự động bật đèn sáng lên. Mỗi ngăn của tủ lạnh đều mang núm điều chỉnh nhiệt độ từ số một tới số năm. Cửa tủ mang ron nhựa dẻo giúp tủ đóng chặt cửa. Mẹ em trải lên nóc tủ một chiếc khăn vải diềm đăng-en xinh xẻo và đặt lên đó một bình hoa vải. Chiếc tủ lạnh bóng nhoáng, duyên dáng hãnh diện họp mặt với bác bỏ tủ chén, anh tủ búp-phê trong phòng ăn. Lịch sự soi bóng mình trên mặt gương bàn ăn, anh tủ lạnh như muốn nói: “Chào bạn, tôi và bạn sẽ giúp gia đình cậu mợ chủ mang những bữa ăn ngon.”. Thế là nhà em đã sắm sắm đầy đủ tiện nghi cho một gia đình. 

Trong nhịp sống hiện nay, tủ lạnh góp vai trò tích cực giúp con người tiết kiệm thời kì đi chợ hàng ngày mà vẫn mang đủ thức ăn tươi ngon, hợp vệ sinh. Em giúp mẹ lau tủ lạnh hàng tuần để đảm vệ sinh ăn uống đồng thời giúp tủ lạnh được bền lâu.

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 4)

Mái nhà mến yêu của em chứa đựng trong lòng nó tất cả vật chất và ý thức của một gia đình. Mọi tiện nghi trong nhà đều rất sắp gũi với em nhưng em yêu thích nhất là bộ sa-lông phòng khách.

Bộ sa-lông màu cà phê sữa, đặt ở góc trái phòng khách, gồm một ghế dài và hai ghế chiếc rời nhau. Mỗi ghế rời hình vuông dọc xem xem nhau độ sáu mươi xăng-ti-mét mang nệm ngồi và gối tựa. Nệm sa-lông bọc vải nỉ tốt màu nâu xám, gối tựa bọc vải gấm màu xám bạc. Tay vịn của sa-lông rộng khoảng mười lăm xăng-ti-mét, bọc nệm simili màu cà phê sữa. Ghế dài của sa-lông rộng sáu mươi xăng-ti-mét, ngang một phẩy chín mét. Ghế dài mang hai gối tựa màu sắc và chất liệu đều giống ghế rời. Bàn sa-lông bằng gỗ, đánh vec- ni bóng lộn, mặt bàn rộng năm tấc, dài tám tấc, làm bằng kính tám li màu nâu nhạt.Mẹ em trải khăn bàn màu kem và đặt lên đó một bình hoả hồng vàng làm bằng vải lộng lẫy. Mặt bàn sáng hẳn lên.

Mỗi lúc ngồi vào sa-lông, em mang cảm giác êm ái như sa -lông đang ôm em vào lòng. Gối tựa của sa-lông rất êm, vừa sang trọng, vừa tiện dụng.

Hằng ngày, em quét dọn và lau sa-lông sạch sẽ bằng một mảnh vải mềm, cả nhà cũng giữ gìn, ko đặt vật nhọn sắc lên để ghế được bền lâu. Thỉnh thoảng mẹ em tháo bao gối nệm đi giặt ủi rồi “mặc áo” sạch cho nó. Sa-lông lúc đó trông mới và sạch, thoang thoảng mùi nước hoa. Bố mẹ em đàm đạo công việc bên ghế sa-lông. Thỉnh thoảng bố mẹ em đọc báo, đọc sách. Gia đình em quây quần bên sa-lông rất đầm ấm, hạnh phúc.

Sa-lông là đồ tiêu dùng nội thất tiện lợi và tân thời. Em rất yêu thích bộ sa-lông. Nhờ mang nó, mỗi lúc ngồi chơi hay tiếp khách, em thấy tự tín và chững chàng hẳn lên, thói quen cư xử lịch sự hình thành tự nhiên trong em, nói năng, thưa gửi với khách của ba mẹ em rất lễ phép. Phòng khách nhà em nhờ mang bộ sa-lông trông gọn ghẽ và sáng hẳn ra.

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 5)

Đố những bạn biết trong phòng tôi mang một đồ dung phát ra được âm thanh là gì ko? À! Nó chẳng phải là đồ chơi, mà là một vật tiêu dùng rất cần thiết cho học trò bọn mình đó. Nó chính là một chiếc đồng hồ báo thức.

Cách đây hơn hai năm, ba tôi đã sắm chiếc đồng hồ này trong một lần đi hội chợ “Hàng Việt Nam chất lượng cao". Nó nhỏ nhắn nhưng xinh xẻo, đáng yêu. Với thể hình tròn và dẹt như một khoanh bánh tét cắt ra đĩa trong ngày Tết, tôi mang thể đặt gọn vào chụm lòng bàn tay của mình.

Thân đồng hồ được bọc một lớp vỏ màu xanh da trời. Mặt trước là một lớp kính trong suốt, tròn trịa, được ôm lấy bởi một đường viền mạ kền sang loáng. Bên trong kính mang ghi những con số từ Một tới 12, mỗi số cách nhau một khoảng rất đều đặn. Ở giữa là một trục được đính bởi ba cây kim dài ngắn khác nhau. Kim giờ và kim phút tưởng hình như bất động, chỉ mang kim giây là nhảy nhót nhưng từng nấc nhỏ nhít theo nhịp gõ đều đều không hề mỏi mệt. Mặt sau mang hai chiếc núm: một núm điều chỉnh giờ, một núm tiêu dùng để hứa giờ. Mỗi lúc tới giờ hứa, tiếng kèn vang lên thật hùng tráng, trong nhịp độ hối thúc, hối thúc nghe thật vui tai và dễ làm cho tỉnh táo. Bệ đỡ toàn thân chiếc đồng hồ mang hình dạng một chiếc nón lá bé xíu, giúp đứng vững trên bàn học của tôi. Nhờ chiếc đồng hồ mà tôi phân bổ được giờ giấc học tập và sinh hoạt nền nếp, hợp lý, đặc trưng là chẳng bao giờ đi học trễ.

Tôi đã xem chiếc đồng hồ báo thức như một vật kỷ niệm của ba. Tôi cũng thường ngắm nhìn và nâng niu nó trong lòng bàn tay của mình như một người bạn thân thiết. Tất nhiên, tôi giữ gìn nó rất kỹ càng.

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 6)

Vào một phiên chợ Tết Tân Sửu 2021, bố tôi sắm về từ một shop gốm sứ cao cấp ở Thiên Hương một hộp đồ được gói giấy bóng kỹ càng. Tôi mở ra và thốt lên “Ôi! Bộ ấm chén đẹp quá!”

Bộ ấm chén của gia đình tôi trông rất phong cách. Bố tôi kỹ càng đặt nó trong tủ kính giữa nhà. Tôi chưa nhìn thấy ở nhà bạn bè hay người thân mang bộ ấm chén như thế cả. Bố tôi tuy là đàn ông nhưng lại mang mắt nhìn thật tinh tế và rất thẩm mĩ. Ngay từ hình dáng, bộ ấm chén cũng đã toát lên một vẻ đẹp hơn hẳn những bộ ấm chén khác. Vì được làm bằng sứ cao cấp nên cả ấm lẫn chén đều dày dặn, bền và chịu va đập rất tốt. Mang sáu chén con và một ấm, đĩa tiêu dùng để ám và chén. Chiếc nào cũng mới toanh và mang cách trang trí giống nhau. Người nào tới nhà tôi cũng đều tấm tắc khen bộ ấm chén đẹp.

Gia đình ấm chén mang sáu chiếc chén con thật đáng yêu. Quanh thân chén được trang trí bằng những họa tiết hình chiếc quạt đang xòe nối vào nhau. Sắp mồm chén được vẽ một đường cong mềm mại màu trắng với một chấm đen ở giữa thật duyên dáng. Những đĩa đựng chén như mặt trăng vào ngày rằm, to hơn thân chén một tẹo. Viền xung quanh đĩa dưới bàn tay khéo léo của những nghệ nhân nhìn giống như những làn sóng ngoài biển. Được quan tâm nhiều nhất vẫn là chiếc ấm pha trà. Nó mang hình dáng thật độc đáo, phình to ở giữa và thu nhỏ ở phần đáy. Mồm ấm được tráng một lớp men màu vàng kim. Tay cầm ấm cong cong như hình dấu hỏi. Chiếc mồm cong và dài như chiếc vòi voi. Nắp ấm màu trắng đục, mang chiếc núm tròn tròn như viên bi để thuận tiện nhấc nắp ầm lên.

Tôi rất yêu bộ ấm chén này. Dù mang nhiều bộ ấm chén còn quý giá hơn nhưng tôi quý bộ ấm chén này hơn tất thảy. Mỗi ngày tôi thường tắm rửa cho mẹ con gia đình ấm chén. Mỗi lúc nhà mang khách, bộ ấm chén luôn vinh dự được bố tôi mang ra tiếp khách.

Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (mẫu 7)

Hè vừa qua, ông em từ quê lên chơi đã tìm kiếm những mảnh gỗ dư từ hồi làm nhà, đóng cho em một chiếc bàn học thay cho chiếc bàn nhỏ mẹ sắm từ ngày em học mẫu giáo.

Đó là một chiếc bàn rất xinh xẻo. Mặc dù được đóng bằng gỗ tạp ghép lại nhưng ông em đã bào nhẵn bóng và đánh vecni nên trong chẳng khác gì những chiếc bàn được bày bán

Mặt bàn hình chữ nhật, dài một mét, rộng nửa mét, được em trang trí thêm nhưng hình ảnh rất ngộ nghĩnh như chú thỏ bông, chú vịt Đô nan và nhiều quả bóng bay, làm cho mặt bàn sáng hẳn lên. Chiếc bàn mang bốn chân, vừa tầm với em. Ghế là một bang gỗ dài cũng mang bốn chân và chỗ dựa lưng, trong rất xinh xẻo và gọn. Mặt bàn tương đối xoai xoải, mang thể mở lên được vì nó gắn với phần một mực bởi hai tấm bản lề bằng sắt. Hộc bàn được ngăn đôi. Bên trái, em đựng sách giáo khoa, tập vở; bên phải em đựng đồ tiêu dùng học tập như bút, thước, bảng con và những đồ tiêu dùng tư nhân khác. Thật là tiện lợi! Dưới chân bàn, ông đóng thêm hai thanh gỗ dài để em gác chân lúc ngồi học và để giữ cho bàn thăng bằng, vững chắc thêm.

Bàn học của em được kê ngay bên cửa sổ, nhìn ra khoảng sân nhỏ mang một chiếc ghế. Nhiều lúc, ông mặt trời chiếu những tia nắng ám áp xuyên qua kẽ lá, luồn qua song cửa sổ và đậu trên mặt bàn. Mang chiếc bàn học tương tự nên góc học tập của em thú vị biết bao!

Hằng ngày lúc ngồi vào bàn học, hình như mang tiếng thì thầm: “Chúc cô bé học giỏi”. Để đáp lại “lòng mong muốn” của người bạn thân thiết này, em đã mang nhiều điểm mười đỏ chói trên bảng vở.

Bàn là vật kỉ niệm của ông em, nên em quý nó lắm. Em thường lau chùi sạch sẽ và giữ cho nó ko bị một vết bẩn, một vết xước nào. Chắc bàn sẽ ko tới nổi “tủi thân” lúc tự kể về đời mình.

Tả thiết bị gắn bó với em

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 1)

   Những bạn mang biết đó là chiếc gì ko? À, đó chính là bóng đèn. Học trò chúng ta người nào người nào cũng sẽ mang một chiếc đèn học thân thuộc. Mỗi tối, chiếc đèn học của tôi luôn siêng năng học bài cùng với tôi.

Article post on: nongdanmo.com

   Chiếc đèn học mẹ sắm cho tôi từ hồi tôi chuẩn bị đi học lớp Một. Thoạt nhìn, tôi đã rất ấn tượng với vẻ cưng cứng và xanh biêng biếc của chiếc đèn. Chiếc đèn cao khoảng 40 cm, được làm bằng nhựa cứng. Bao năm nay, đèn chỉ khoác một chiếc áo duy nhất mày xanh lam biêng biếc. Nhìn chiếc đèn, trong tôi lại nhớ tới bản đồ quốc gia Việt Nam với ba miền Bắc – Trung - Nam. Nhưng khác với dải đất hình chữ S, chiếc đèn cong cong như hình chữ C. “Miền Nam” của chiếc đèn là phần đáy vững chắc hình hộp chữ nhật. Ở chính giữa bề mặt mang hai nút công tắc cảm ứng, bật - mở và điều chỉnh độ sáng. Tôi đã dán những hình dán ngộ nghĩnh quanh bề mặt này. Một chiếc dây cắm nối liền phía đáy. Đây là một phòng ban ko thể thiếu của đèn, bởi ko mang phích cắm điện sẽ chẳng mang bất cứ sự thắp sáng nào cả. Phần đáy nâng đỡ thân đèn và bóng đèn. Thân đèn là một ống tròn dài, cong cong như một chiếc đũa bị uốn cong. Bên trong đó là mạch điện đưa tới bóng đèn. Thân đèn nối liền đáy và bóng, chẳng khác nào dải đất nhỏ hẹp miền Trung nối liền Nam Bắc. Tôi mang thể điều chỉnh bóng đèn cao, thấp nhờ khớp nối được thiết kế đặc trưng. “Miền Bắc” của chiếc đèn là phần bóng đèn. Chao đèn giống hình một chiếc loa, che chắn, bảo vệ bóng đèn bên trong. Bóng đèn được làm bằng thủy tinh, hình tròn tương đối thuôn gắn liền với chao đèn. Chỉ cần ấn nút bật, bóng đèn chợt sáng rực. Hằng tối, đèn như hiểu tôi cần siêng năng học hành nên miệt mài chiếu sáng cho tôi. Dưới ánh đèn này, bao nét chữ, bao bài học, bao phép toán đã gắn liền với tôi.

   Tôi rất thích chiếc đèn học của mình. Suốt những niên học vừa qua, đèn đã đồng hành cùng tôi như một người bạn thầm lặng. Tôi sẽ giữ gìn chiếc đèn kỹ càng để ánh sáng của nó chẳng bao giờ lụi tắt.

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 2)

Nhà em mang một chiếc đồng hồ báo thức để bàn đã cũ, từ mấy năm nay nó vẫn đứng ngay ngắn ở một góc bàn uống nước và đã trở thành người bạn thân thiết, gắn bó với gia đình em từ nhiều năm qua.

Chiếc đồng hồ đó do Việt Nam sản xuất, đây là vật kỉ niệm của bố em được một người bạn thân tặng cách đây vài năm nên người nào trong gia đình em cũng trân quý nó. Đồng hồ dài và dày mình, cầm tương đối nặng tay. Vỏ đồng hồ bằng nhựa trắng, mép ngoài được mạ vàng. Phần nhựa ít bị trầy xước nhưng phần mạ vàng đôi chỗ đã bị hoen ố và tróc lớp mạ rồi.

Nó đứng bằng ba chân, hai chân trước mạ vàng còn chân sau bằng nhựa. Phía bên trong tấm kính trong trắng là hộp số với những con số từ Một tới 12 màu đen, sắp xếp đều nhau thành một vòng tròn, ở giữa là trục số. Kế bên trục số, ở phía bên phải mang một ô vuông nho nhỏ mạ vàng mang bảng số chỉ ngày, xung quanh viền ô vuông là đường mảnh trang trí ô vuông màu vàng rất đẹp.

Ba chiếc kim đồng hồ mang độ dài ngắn khác nhau và tốc độ di chuyển cũng ko giống nhau: Kim giờ dài nhất, được khoác trên mình bộ áo màu xanh đen, thỉnh thoảng mới nặng nề nhích từng bước một. Kim phút to hơn, ngắn hơn và cũng bước đi rất chậm chạp, chỉ mang chú kim giây mảnh mai và nhỏ nhất nhưng lại quay nhanh nhất, nhịn nhường như lúc nào chú cũng quay liên tục ko ngừng nghỉ. Phía sau là hộp nhỏ đựng pin rất gọn ghẽ và những nút đen nhỏ để chỉnh giờ, hứa giờ báo thức.

Chiếc đồng hồ lúc nào cũng đứng đó lặng yên theo dõi, ngắm nhìn mọi người, mọi vật trong nhà. Tiếng tích tắc đều đặn lúc vắng lặng vang lên nghe rất rõ ràng, vui tai. Đồng hồ luôn làm việc siêng năng, cần mẫn ko lúc nào ngơi nghỉ. Mỗi sáng, vào lúc 6 giờ, bác bỏ kêu reng reng một hồi dài gọi cả nhà tỉnh giấc. Tiếng gọi của bác bỏ ta đanh gọn, dứt khoát, líu tíu, thúc giục nên chẳng bao giờ nhà em dậy trễ và luôn làm việc khoa học, giờ giấc quy củ.

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 3)

Trong nhà em mang rất nhiều thiết bị mà em thích. Nào là bộ bàn ghế đón khách giữa nhà, chiếc ti vi bao nhiêu chương trình hay, chiếc đài ra-đi-ô hát sang sảng. Trong những thiết bị đó, em vẫn thích nhất và gắn bó trung thành với chiếc tủ lạnh mà bố em sắm từ lúc em mới được 5 tuổi.

Ôi! Chiếc tủ lạnh này thật bền. Nó rất là to, nặng khoảng 50 lít. Bố đặt nó ở dưới nhà bếp để thuận tiện cho việc nấu cơm hàng ngày của mẹ. Chà, nó chọn nơi góc bếp và chĩnh chện ngay ở đó. Mẹ em cũng rất ưng ý và tán thành với cách để tủ lạnh của bố, mẹ bảo để nơi này thuận tiện rất nhiều.

Chà, Nó thật lịch lãm, khoác lên mình một chiếc áo màu trắng. Trên chiếc nền trắng đó là điểm những hình hoa quả ngon lành phong cách thật đẹp. Mang nó ở góc bếp thật thích hợp với ko gian nhà bếp của nhà em. Chiếc tủ lạnh này thuộc hãng Samsung với đủ tiện ích đối với gia đình em. Chiếc tủ lạnh mang hai ngăn. Một ngăn để làm đá. Ngăn dưới rộng và to hơn nên mẹ để đồ ăn thức uống vào ngăn đó. Trên cánh tủ lạnh còn mang tay cầm thuận tiện cho việc khép vào mở ra.

Lúc mở chiếc tủ lạnh ra, em thấy mang rất nhiều chiếc hộp to, nhỏ màu trắng để mẹ em đựng rau củ quả vào trong hộp. Bên trong cánh tủ còn mang nhiều khoang để đựng nước uống. Lúc mở tủ ra, em thấy chiếc ánh sáng gì đó từ trong tủ phát ra. Nhiều lúc trên thành tủ mang những lớp tuyết dày, trắng như bông. Ngăn trên nhỏ như chiếc hòm nên để làm đá. Tốc độ làm đá rất tốt. Ngăn dưới to hơn, nên đựng rau quả củ giữ được độ tươi cho rau quả rất tốt.

Chiếc tủ lạnh rất hữu ích. Vào mùa hè nóng nực, đi học về được uống những chai nước mát từ chiếc tủ lạnh thấy thật sảng khoái. Tủ chứa được rất nhiều đồ ăn thức uống. Chưng Khanh sắp nhà em, còn xin để nhờ đồ ăn, rau thịt. Tết vừa rồi nhà em sắm rất nhiều đồ ăn còn thừa, đem để vào tủ lạnh. Làm như thế vừa tiện lợi lại còn tiết kiệm được kinh tế của gia đình em.

Từ lúc mang chiếc tủ lạnh này, mẹ ko còn lo sợ thức ăn bị thiu hay bị ôi hỏng nữa. Nhờ mang chiếc tủ lạnh mà gia đình em luôn được thưởng thức những bữa cơm vừa ngon lại rất tốt cho sức khỏe. Em sẽ giữ gìn nó thật kỹ càng và hay lau chùi cho nó luôn được sạch sẽ

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 4)

Một buổi sáng tôi đem đồ ko tiêu dùng vào nhà kho. Đồ đoàn ở đây đã bụi bặm và chất đống rồi. Bỗng tôi va chân vào một đồ gì đó, Cúi xuống, đó chính là một con lật đật. Món quà vô giá của tuổi thơ tôi.

Đó là vào năm tôi ba tuổi, bà đã tặng tôi một con lật đật bằng nhựa. Nhà tôi lúc đó ko phải khá giả gì, nên con lật đật cũng rất thường ngày và đơn thuần thôi. Con lật đật ko to lắm, nó mang hai phần. Lật đật là hai hình tròn ghép với nhau. Phần thân chỉ như một quả bưởi nhỏ ráp với phần đầu như một quả cam. Con lật đật mặc chiếc áo màu đỏ chót. Trên đầu mang một nhúm tóc mái, đôi mắt nó đen nháy và chữ chớp chớp mỗi lúc đung đưa cả người. Đôi mà của lật đật được tô hồng, đôi môi thì màu đỏ xinh. Khuôn mặt lật đật lúc nào cũng tươi cười, vui vẻ.

Con lật đật mang một điều rất thú vị: dù tôi mang đẩy nó như thế nào đi chăng nửa: đẩy trước, về sau, bên này, bên kia, … Nó ngả nghiêng rồi lại đứng thẳng lại như ban sơ. Ban sơ tôi vẫn cố làm ngã nó, nhưng rồi lại bỏ cuộc. Và nó đứng lên với một nụ cười rất tươi, khuôn mặt đầy tự tín.

Ngày tôi còn nhỏ, tôi rất hay khóc nhè: bị ngã một tẹo cũng khóc, bị trêu cũng khóc, vì thấy con gì sợ cũng òa lên khóc, … Hôm đó, tôi lại khóc chỉ vì tự tôi làm tôi ngã trên sàn. Bà đã mang con lật đật ra trước mặt tôi. Sự tò mò về món đồ chơi lạ và xinh xẻo thu hút tôi. Bà đẩy con lật đật tứ phía, nhưng nó lại đứng lên. Bà bảo, tôi cũng phải như thế. “Ko người nào là ko bao giờ ngã cả. Nhưng ngã thì vẫn mang thể mỉm cười và đứng lên, như con lật đật vật. Cháu bà sau này, chứa nước mắt đi, phải sống như lật đật nhé”.

Lúc đó, tôi ko hiểu chuyện, chỉ biết lật đật làm được thì tôi cũng phải làm được. Vì quyết ko để thua lật đật mà tôi đã nỗ lực mạnh mẽ, ko khóc nữa. Tôi cũng thường xuyên cầm lật đật đi chơi, tới ngủ tôi cũng ôm lật đật cùng ngủ. Một thời tôi đã gắn bó tha thiết như thế.

Con lật đật ngày nay người bám đầy bụi. Chiếc áo đỏ tươi đã bị phai mờ, một chiếc mắt của lật đật cũng bị hỏng. Những món đồ chơi khác dần thay thế cho lật đật, và tôi cũng dần quên đi hình ảnh bà. Người bà đã gắn bó với tuổi thơ, với những bài học quý giá của tôi, đã dạy tôi sống đẹp, sống tốt như ngày hôm nay. Nhìn con lật đật, tôi lại nhớ những ngày bé, nhớ bà tôi hơn.

Con lật đật đã được đặt ở bàn học trong phòng tôi. Dù nó chẳng đẹp, chẳng mới nhưng nó sẽ là động lực để tôi luôn phấn đấu, ko bỏ cuộc.

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 5)

Từ lúc bước vào học lớp một thì mẹ em cũng đã sắm cho em một đèn học để cho em mang đủ ánh sáng lúc học bài về nhà. Chiếc đèn bàn đó đã gắn bó với em từ đó tới nay, nó là một thiết bị thật gọn ghẽ và xinh xẻo biết bao nhiêu.

Chiếc đèn học của em được đặt ở ngay trên chiếc bàn học cạnh bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Chiếc đèn học của em mang màu đỏ, nó được lắp bởi bóng đèn mang 25W mà thôi, theo bố em bảo thì bóng với độ sáng như thế này là rất tốt cho mắt của con, ko lên lấy bóng sáng quá nó sẽ làm cho mắt lúc nào cũng phải điều tiết nên rất dễ gây ra cận thị.

Chiếc bóng đèn của em lại mang được một chiếc đế rất vững chắc để giữ cho đèn ko bị đổ. Hơn nữa với thiết kế chiếc cổ đề mang thể quay đi quay lại đề cúi xuống sắp hay cho lên cao cũng rất thuận tiện và thuận tiện biết bao nhiêu. Nhưng em lại ko thấy được công tắc của chiếc đèn này ở đâu, hỏi ra mới biết đó chính là chỉ cần chạm nhẹ vào chiếc vỏ bao phủ bóng đèn, đó được gọi là chiếc chùm.

Chiếc chùm được làm bằng kim loại và được sơn màu đỏ, lúc em chạm vào một thì chiếc bóng bật lên những ánh sáng còn yếu, chạm tiếp lầm hai bóng lại càng sáng thêm nữa, cho tới lần thứ 3 cũng vậy. Thế rồi em chạm tới lần thứ 4 thì bỗng nhiên tắt ngấm. Em rất thích chiếc đèn này nó đã giúp em học tốt hơn rất nhiều.

Em rất yêu chiếc đèn học này, nó đã trở thành người bạn thân thiết cùng em sớm tối học hành. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 6)

Trong căn phòng của em mang rất nhiều đồ đoàn mang những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em ko bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để ko bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã gắn bó theo em từ ngày em học lớp Một.

Chiếc đồng hồ đó là món quà mẹ đã sắm tặng cho em nhân ngày em vào lớp Một. Em đặt nó nằm kỹ càng trên chiếc tủ gỗ đầu giường để tiện cho việc thức dậy đúng giờ mỗi buổi sáng. Nhờ mang nó mà em chẳng bao giờ dậy muộn nữa. Chiếc đồng hồ được làm bằng nhựa nên rất nhẹ và dễ cầm lên nhưng em luôn rất kỹ càng và nâng niu nó, chẳng mấy lúc cầm nó lên mà đùa nghịch cả bởi em vẫn luôn nhớ mẹ nói rằng đồng hồ làm từ nhựa nên cũng dễ vỡ lắm, chỉ cần rơi xuống đất thôi là nó sẽ hỏng hóc ngay.

Chiếc đồng hồ mang màu chủ đạo là màu xanh nước biển pha màu xanh da trời khiến cho em mang cảm giác mỗi lần nhìn vào đều rất thoải mái và yên bình bởi màu xanh đó là màu tượng trưng cho hòa bình mà. Đồng hồ mang mặt hình tròn màu trắng rất sáng sủa và được trang trí đơn thuần nhưng chính vì thế lại vô cùng dễ nhìn, dễ quan sát. Những con số trên mặt đồng hồ ko phải là những chữ số La Mã như chiếc ở dưới phòng khách nhà em mà là những chữ số thân thuộc em vẫn thấy hằng ngày, rất dễ nhìn và nhận mặt giờ giấc. Những con số đó mang màu đen đậm nên dù mang bị cận nhưng em vẫn nhìn được khá rõ chúng.

Ở phía sau chiếc đồng hồ mang một chiếc giá đỡ bằng kim loại sáng bóng để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, ko bị té ngửa về sau. Ở sắp dưới là phần đựng pin. Chỉ cần tháo nắp ra là em mang thể tháo và lắp pin một cách thuận tiện. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, mỗi lúc hết pin là em lại thay pin cho nó, kim giây, kim giờ, kim phút lại làm việc siêng năng như ngày nào.

Kim giờ, kim phút, kim giây được em ví thành những người thân trong gia đình đồng hồ và gọi chúng bằng chiếc tên vô cùng dí dỏm đáng yêu: kim giây chạy nhanh nhất chính là bé út trong nhà, kim phút chạy nhanh hơn là anh, còn kim giờ – kim chạy chậm nhất chính là bác bỏ to. Mỗi buổi sớm, cứ đúng 6 giờ là đồng hồ lại vang lên tiếng chuông đánh thức, kéo em tỉnh dậy khỏi giấc mơ say nồng. Em thích âm thanh đó lắm bởi nó to vừa phải và ko quá chói tai. Mỗi cuối tuần, em đều nhờ bố rà soát chiếc đồng hồ để xem nó mang hỏng hóc gì ko để còn cứu chữa kịp thời nữa.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn siêng năng và nghiêm khắc của em mỗi sớm. Em rất thích chiếc đồng hồ này bởi nó ko chỉ giúp em tỉnh giấc đúng giờ mà còn là món quà của mẹ dành tặng cho em nữa. Em sẽ bảo vệ nó kỹ càng để nó ko bị hỏng hóc gì.

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 7)

Một hôm đi chợ cùng ngoại, em thấy người ta bày bán nhiều con heo đất ngộ nghĩnh, rất đẹp. Em trằm trồ: “Heo đất đẹp ghê, ngoại ha.”. Ngoại ko nói gì, chỉ cười. Ko ngờ ngay hôm sau, ngoại sắm chú heo đất về, đặt nó nằm trên tủ sách của em. Đi học về, nhìn thấy chú heo đất trên tủ, em reo lên sung sướng, chạy ra nhà sau tìm ngoại để cảm ơn ngoại.

Chú heo đất to bằng chiếc ấm tích, hình dáng giống chú heo vẽ trong tranh Đông Hồ. Lưng chú heo sơn màu hồng sen, láng bóng. Bụng chú heo để trần màu mộc hồng hồng của đất nung, ko tô vẽ gì. Đầu chú heo vẽ tai, mắt bằng mực tàu màu đen. Mũi của chú được làm nhô ra, sơn đỏ ở cả hai lỗ mũi. Hai tai chú heo đất như hai chiếc lá nhú lên. Hai má heo hồng hào như tô phấn.

Khuôn mặt chú heo đất thật dễ thương. Với nét vẽ vô cùng biểu cảm của người thợ làm đồ gốm, khuôn mặt chú heo nhịn nhường như cũng biết vui, biết buồn vậy. Chiếc thân hình tròn phệ của chú heo đứng vững vàng nhờ bàn chân được nặn bằng phẳng. Đuôi chú heo là một nét vẽ uốn cong rất điệu đàng. Mông chú heo tròn trĩnh. Trên mông trái của chú, người thợ làm đồ gốm đã xẻ một rãnh nhỏ chỉ đủ để xếp tờ giấy bạc nhét vào bụng heo.

Heo đất tiêu dùng để đựng tiền tiết kiệm. Ngoại dặn em phải cho heo đất “ăn”, ko thì heo “đói”.Do vậy, mỗi ngày em đều tiết kiệm tiền mẹ cho ăn quà, để cho heo đất “ăn”. Chú heo đất, ngoài việc là “nhà băng tiết kiệm” của em, chú còn là một món đồ chơi để em ngắm nhìn thích mắt. Khuôn mặt chú heo đất xinh xinh, lí lắc và ngô nghê thật đáng yêu. Chú heo đất làm sáng một góc tủ buýp-phê. Em phải giữ gìn chú kỹ càng để chú khỏi vỡ tan. Một năm tiết kiệm bớt tiền quà, em mang thể sắm sắm dụng cụ học tập, cũng giúp mẹ đỡ tốn nhiều tiền. Như thế, chú heo của em thật đắc dụng.

Em rất cảm động trước món quà của ngoại dành cho em. Chú heo đất chỉ là ý thích cỏn con nhất thời của em. Vậy mà ngoại lưu tâm và sắm tặng nó cho em. Chú heo đất là tình cảm yêu thương ngọt ngào của ngoại. Em hứa học hành chăm ngoan để ba mẹ vui lòng, cũng là đền đáp tình yêu thương của ngoại dành cho em. Từ đó tới nay em vẫn luôn giữ gìn chú heo đất kỹ càng và gắn bó với nó để tiết kiệm tiền, tập thói quen chi tiêu hợp lí.

Tả thiết bị gắn bó với em (mẫu 8)

Chủ nhật tuần nào cũng vậy, em cũng đều cùng mẹ quét dọn nhà cửa cho gọn ghẽ ngăn nắp, chứa những món đồ ko còn tiêu dùng tới vào một chiếc hộp gỗ ở góc nhà. Mỗi lần mở chiếc hộp đó, em lại nhìn thấy đôi giày nhỏ mà em vô cùng yêu thích. Mặc dù đôi giày đó đã ko còn vừa những lúc nào em cũng yêu quý và trân trọng nó.

Đôi giày đó mẹ đã sắm cho em vào ngày trước hết đi học, cùng em bước tới trường trở thành cô học trò lớp một. Em vẫn nhớ mãi giây phút mà mẹ đã mang đôi giày đó tới với toàn cầu của em. Em đã rất vui sướng, nhảy lên vì thích thú và liền ướm thử luôn vào đôi bàn chân của mình. Đôi giày nhỏ rất xinh mang cỡ số vừa khít với đôi bàn chân be bé của em.

Nó mang màu xanh nước biển nhàn nhạt lại được đính thêm một bông hoa màu đỏ nhỏ xinh ở phía trước rất nổi trội và điệu đà. Phía bên trên của giày mang một chiếc dây quai nhỏ màu xanh. Chiếc dây nhỏ nhưng lại mang lợi ích to lắm nhé. Nó giúp em mang thể thoải mái chạy nhảy, vui đùa mà ko lo tuột khỏi chiếc giày. Đặc trưng đôi giày được làm bằng vải rất mềm đi vào rất êm chân, ko hề bị đau và mang đế bằng cao su ko phẳng lì mà mang những đường vân giúp em ko bị trơn trượt.

Đôi giày đi lên chân em đẹp lạ thường, cứ như thể nó thiết kế dành riêng cho em vậy. Mỗi lần diện đôi giày đó những bạn trong lớp đều khen tấm tắc. Mang một lần, trời mưa tầm tã, nước mưa bắn lên tung tóe làm đôi giày bị bẩn. Em đã rất buồn và lo lắng đôi giày sẽ bị hỏng, thế nhưng chỉ cần giặt qua là nó lại mới tinh, đẹp đẽ như trước.

Vậy là đôi giày đó đã gắn bó với em một thời kì rất dài, là người bạn thân thiết bảo vệ đôi bàn chân của em suốt những năm lớp một. Tới ngày nay dù ko còn vừa nhưng em vẫn luôn giữ gìn nó rất kỹ càng.

Tả món quà mang ý nghĩa với em

Tả món quà mang ý nghĩa với em (mẫu 1)

   Trong suốt những năm vừa qua, em đã được mọi người tặng rất nhiều món quà. Mỗi món quà đều gắn với những kỉ niệm đặc trưng. Em thích nhất là chiếc máy ảnh đồ chơi mẹ tặng em dịp em sinh nhật tròn ba tuổi.

   Khác với chiếc máy ảnh hình vuông hay chữ nhật thông thường, chiếc máy ảnh mini của em mang hình một bông hoa hướng dương tròn xoe, vàng ươm, to ưng ý bàn tay người to. Chiếc máy ảnh được làm bằng nhựa. Những mép của nó uốn lượn như những cánh hoa xếp tiếp nối nhau. Mặt trước của chiếc máy ảnh gắn một ống kính bằng nhựa trong suốt. Qua ống kính này, người cầm máy ảnh mang thể nhìn thấy khuôn mặt của người được chụp. Bề mặt đằng trước còn dán hình cô công chúa mặc váy hồng đính hoa lóng lánh. Mặt sau của chiếc máy ảnh mang chỗ thay pin và một nút để buộc dây đeo. Phía trên, người ta gắn một chiếc nút nhỏ bằng hạt đậu. Mỗi lúc em ấn vào đó, những âm thanh vui nhộn vang lên thì coi như một tấm hình đã chụp xong. Chính nhờ những âm thanh này, hồi nhỏ em rất thích chơi. Sau lúc mang em gái, chúng em thường chơi trò chụp ảnh cho nhau. Một người tạo nhiều dáng khác nhau để người còn lại ấn chụp. Nhờ chơi trò này, gia đình em đã phát hiện ra em gái em rất mang năng khiếu tạo dáng làm mẫu ảnh.

   Em rất thích chiếc máy ảnh đồ chơi này. Cho tới ngày nay, em vẫn chứa giữ nó rất kỹ càng. Dù nó ko lưu lại được những bức hình thật sự nhưng nó đã lưu giữ bao kỉ niệm của hai chị em em.

Tả món quà mang ý nghĩa với em (mẫu 2)

Source: nongdanmo.com

Đầu niên học lớp bốn, chú Hưng ghé qua nhà em chơi, tặng em một chiếc hộp đựng bút. Chú bảo: "Chú sắm cho cháu để cháu tiện tiêu dùng vì lên lớp to rồi.".

Em sung sướng cảm ơn chú và mở giấy gói ra xem. Hộp bút hình chữ nhật, làm bằng nhựa tốt màu xanh lơ, dài hơn một gang tay em, rộng bảy xăng-ti-mét, dày độ hai xăng-ti-mét. Vỏ ngoài của hộp in hình búp bê màu tím nhạt thật xinh xẻo, nổi trội trên nền xanh của vỏ hộp. Hộp bút mang thể đóng mở nhờ một thanh thép trắng ở nắp hộp và hai thanh nam châm ở phần thanh của hộp. Lúc mở nắp, nắp hộp lộ ra một tầng nhỏ bắc xếp nối với đáy hộp. Tầng bé nhỏ này mang thể đựng bút chì, nhãn vở, tẩy... Phần đáy hộp mang chiếc giắt bút ép bằng nhựa dẻo và một ô nhỏ để đựng chiếc gọt bút chì. Em lau bút viết sạch sẽ rồi đặt tất cả dụng cụ học tập của em vào hộp bút kỹ càng. Nhắm nhía chiếc hộp bút, em rất hài lòng và tự nhủ từ đây ko phải để viết máy vào ngăn cặp nữa.

Mang hộp bút, em lấy dụng cụ học tập nhanh hơn, việc giữ gìn bút viết tốt hơn nhiều. Mỗi lúc học xong, em đều lau hộp bút bằng một mảnh vải mềm và để nó vào cặp nhẹ nhõm, ngay ngắn. Em giữ gìn hộp bút kỹ càng để nó ko bị sờn, trầy lớp nhựa bóng bên ngoài. Như một dũng sĩ cận vệ, chiếc hộp bút bảo vệ dụng cụ học tập của em bền, đẹp. Mỗi buổi học, em như nghe hộp bút thì thầm: "Tiến lên, cô học trò nhỏ. Chúng tôi sẽ giúp cô bước vào sự nghiệp ngày mai.".

Món quà của chú Hưng thật thực tế và hữu dụng. Hộp bút còn giữ thẻ thư viện của em ko bị cong, nhăn góc. Mỗi lần mở hộp bút ra tiêu dùng em đều nhớ chú Hưng. Em nỗ lực học giỏi để bố mẹ vui lòng và đền đáp lại sự quan tâm của chú Hưng dành cho em.

Tả món quà mang ý nghĩa với em (mẫu 3)

Tôi còn nhớ mãi niên học lớp ba, trong buổi lễ tổng kết trao phần thưởng học trò hoạt động đội xuất sắc, tôi nhận được bức ảnh Chưng Hồ đeo khăn quàng cho một bạn đội viên. Đó là món quà mang nhiều ý nghĩa đối với tôi.

Bức ảnh đó ko to lắm với chiều dài khoảng chừng bốn mươi cen ti mét, chiều rộng khoảng chừng ba mươi cen ti mét. Khuông ảnh được làm bằng gỗ sơn màu vàng nhạt. Run run cầm bức ảnh trên tay, tôi cảm nhận được mùi thơm của gỗ mới và véc ni. Mặt sườn ảnh là một tấm gương trong suốt, rất dày. Đằng sau sườn ảnh là một miếng gỗ cắt vừa với chiếc sườn. Bốn góc phía sau là bốn ốc vít để điều chỉnh cho tấm gương và miếng gỗ vừa khít lại với nhau.

Quan yếu nhất là bức ảnh trong sườn. Đó là bức ảnh Chưng Hồ đeo khăn quàng cho một bạn nhi đồng. Chưng mặc bộ quần áo ka ki trắng giản dị, thân thuộc. Mái tóc của Người đã bạc trắng. Chưng đang nhìn bạn nhỏ với ánh mắt đầy tự hào và yêu thương. Một nụ cười thân ái nở trên đôi môi của Người. Bạn nhi đồng trong ảnh mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng và váy. Hai bím tóc tết lại gọn ghẽ hai bên.

Chiếc khăn quàng Chưng đang đeo lên vai bạn khiến cho bức tranh trở nên ý nghĩa. Ở phía bên dưới của sườn ảnh nổi trội dòng chữ màu đỏ: “Đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh”.
 Ngày nhận được món quà đó, tôi vô cùng xúc động. Tôi đã trọng thể treo nó ở góc học tập của mình. Bức hình nhỏ bé, giản dị nhưng nổi trội trên tường. Kế bên bức hình là những tờ giấy khen cùng những món quà kỉ niệm khác trong những năm tôi tham gia công việc đội. Mỗi lần nhìn tầm hình, tôi lại mang cảm giác như Chưng đang mỉm cười thân ái với tôi, tôi lại như được tiếp thêm động lực để học tập và phấn đấu.

Bức hình tôi được tặng ko mang nhiều hình ảnh, ko mang cảnh thiên nhiên hay những hình ngộ nghĩnh mà bọ trẻ nhỏ như chúng tôi thích và thường hay sưu tầm. Nó chỉ là một bức hình bình dị. Bình dị nhưng đó lại là món quà đầy ý nghĩa, ko chỉ với tôi mà với tất cả những người nào từng trải qua tuổi thiếu niên nhi đồng.

Tả món quà mang ý nghĩa với em (mẫu 4)

Ở nhà, em thích nhất là chiếc đòng hồ để bàn xinh xinh. Đó là món quà mẹ tặng em nhân ngày sinh nhật.   (Hình ảnh mang tính chất minh họa)  Chiếc đồng hồ to bằng nửa quyển sách giáo khoa. Nó được làm bằng nhựa và được sơn màu hồng. Lúc em sờ vào rất bong loáng. Bề mặt đồng hồ mang lớp nhựa trong suốt nên em mang thể xem giờ dể dàng. Toàn bộ đồng hồ được sơn màu hồng. Ở phía trên mang hai chiếc tai thỏ ở trong mang chữ “BaBy” màu vàng tươi. Trong mặt đồng hồ mang hình của chú mèo máy doremon rất ngộ nghĩnh và đáng yêu. Những chữ sô tư Một tới 12 được tô bằng những màu sắc rất đẹp. Kim chỉ giờ, chỉ phút màu đỏ thắm siêng năng chạy đều đều giúp em xem giờ và ko bị trể học. Chiếc đồng hồ của em ngoài việc báo thức thì còn là vật trang trí bàn học vô cùng dễ thương. Những bạn tới nhà em  đều nói : “Cậu mang chiếc đồng hồ đẹp nhỉ !” Chiếc đồng hồ là thiết bị mà em thích nhất. Nó là người bạn đường của em lâu nay nay. Dù mẹ mang sắm cho em nhiều đồ chơi mới thì em vẫn rất thích nó. Em đã mong ước mang nó lâu nay nay, giờ em đã mang nó nên em sẽ giữ gìn kỹ càng.

 Mỗi dịp sinh nhật, em đều được mọi người tặng rất nhiều những món quà đẹp với đủ loại khác nhau: nào là đồng hồ, nào là sách vở, nào là truyện, nào là búp bê... Nhưng trong số đó, em lại thích nhất là chú gấu bông mà bố đã sắm cho em vào lần sinh nhật thứ 9.

Chú gấu bông đó to bằng nửa người em, mang một màu trắng nuột vô cùng dễ thương. Bộ lông mềm mịn sờ vào vô cùng thoải mái. Em rất thích tiêu dùng một chiếc lược đặc trưng để chải lông cho nó mỗi ngày. Con gấu đó tuy to mà lại rất nhẹ bởi nó được làm từ bông và vải mà. Chiếc đầu tròn xoe mang hai chiếc tai nhỏ tương đối vểnh lên như đang nỗ lực nghe ngóng điều gì đấy. Hai mắt màu đen nhánh nhưng mỗii lúc nhìn vào đôi mắt đó, em lại mang cảm giác như chú đang rất vui vẻ và hạnh phúc vậy.

Chiếc mũi nhỏ hình tam giác mang màu đỏ, làm từ nhựa trông rất dễ thương. Chiếc mồm là một đường chỉ màu đen được khâu rất khéo léo và tỉ mỉ, trông giống như chú đang cười vậy. Chiếc thân to gấp đôi chiếc đầu. Ở cổ con gấu bông là một chiếc nơ màu hồng rất nổi trội. Chiếc bụng tròn xoe rất êm và mềm. Em rất thích được gối đầu lên bụng nó mỗi lúc xem ti vi hay nằm nghe bố kể chuyện. Hai chiếc tay dang ra như đang muốn người nào đó ôm vào lòng, chiếc chân tròn tròn thẳng đứng mềm mại. Em đặt tên cho nó là Bông, lúc nào ở nhà em cũng ôm nó: lúc xem ti vi, lúc đi ngủ, lúc chơi đồ hàng... Bởi nó là món quà rất đặc trưng của bố dành cho em.

Em vẫn còn nhớ năm em học lớp 4, lúc sắp tới ngày sinh nhật em, bố còn đang đi công việc xa. Lúc nghe tin mẹ nói rằng mang thể bố sẽ ko về kịp, em buồn lắm, chẳng thiết tha gì tới ngày sinh nhật của mình nữa. Mỗi ngày em chỉ ở trong phòng một mình, chẳng còn hào hứng như những năm trước cùng mẹ và anh hai chọn bánh kem, làm thiệp nhỏ xinh mời bạn bè tới. Dù mẹ và anh hai mang khuyên thế nào, em cũng chẳng vui nổi.

Rất nhanh đã tới ngày sinh nhật. Hôm đó căn nhà được trang trí rất đẹp với đầy đủ những quả bóng sặc sỡ sắc màu, chiếc bánh kem hai tầng với rất nhiều bánh kẹo thức uống được mẹ và anh hai chuẩn bị. Bạn bè tới rất đông đủ như mọi lúc với những món quà được gói lại kỹ càng. Nhưng em vẫn không thể nở lấy một nụ cười. Lúc đó em ghét bố lắm, vì bố lại bỏ lỡ sinh nhật của em. Em chẳng còn hào hứng cùng những bạn chơi trò chơi hay cùng thưởng thức những đồ ăn thơm ngon nữa.

Lúc bài hát chúc mừng sinh nhật kết thúc, như thường lệ, em sẽ cắt bánh cho mọi người. Đúng lúc đó, chẳng hiểu sao trời lại ngẫu nhiên đổ cơn mưa rào. Lúc đang ngồi trong nhà, em nghe thấy tiếng mở cửa nhà, sau đó là bố bước vào nhà mặc cả người ướt sũng nước. Em vô cùng ngạc nhiên lúc thấy bố xuất hiện. Và ngay sau đó, bố đi tới sắp chỗ em, thủ thỉ nói lời chúc mừng sinh nhật và tặng cho em chú gấu bông nằm trong túi kính trong suốt còn ướt nước. Em ôm lấy nó mà bật khóc vì cảm động và vui mừng. Thì ra bố đã vội vã đi về cho kịp sinh nhật của em, ko quản trời mưa mà nhanh chóng đi về nhà.

Em yêu bố em và chú gấu bông đó nhiều lắm. Món quà ý nghĩa đó em sẽ luôn giữ gìn kỹ càng để nó vẫn còn luôn mới như ngày nào.

Tả món quà mang ý nghĩa với em (mẫu 5)

Kỉ niệm về chiếc cặp mà em đựng sách vở đi học mãi mãi ở trong tâm trí em. Đã một năm trôi qua rồi, vậy mà mỗi lần nghĩ tới, em vẫn còn cảm thấy nôn nao, ngay ngáy tới lạ.   Hồi đó, em đang còn sử dụng chiếc cặp của chị Hai lúc chị học ở Tiểu học. Chiếc cặp vẫn còn sử dụng tốt, chi nứt một số đường may ở trong những ngăn cặp và mồm cặp. Sách vở và đồ tiêu dùng học tập thường bỏ lẫn với nhau vì chỉ còn lại mang một ngăn. Nhưng ko phải vì vậy mà em buồn. Trái lại em rất quý và rất yêu chiếc cặp vì nó là vật kỉ niệm của chị em. Chị Hai ngày nay là sinh viên năm thứ nhất khoa Quản trị Kinh doanh rồi. Em muôn nâng niu vật kỉ niệm đó bên mình như thầm hứa với chị Hai sẽ noi theo gương chị. Do vậy mà em ko đòi hỏi bố phải sắm cặp mới cho em. Nhưng rồi vào một buổi học cuối học kì II năm lớp Ba, tan học, mưa tầm tã sách vở và đồ tiêu dùng học tập ngày hôm đó lại khá nặng, tất cả đều dồn vào cặp nên lúc nước mưa thấm vào đã làm đường chỉ khâu dưới đáy cặp bị bung ra. Và thế là bao nhiêu sách vở, đồ tiêu dùng học tập của em bị rơi xuống mặt đường. Em nhặt sách vở và đồ tiêu dùng học tập lên gói chung vào tấm ni lông tất tả chạy về nhà. Thấy em ôm chồng sách vở trên tay, vai đeo chiếc cặp ko, bố hỏi: “Sao con ko bỏ vào cặp?”. Em vừa cởi quai đeo vừa nói với bố: “Cặp hỏng rồi bố ạ!”. Bố nhìn em, nhìn chiếc cặp đã thủng đáy, rồi quay sang âu yếm nói: “Đừng buồn nghe con! Bố bận công chuyện quá ko quan tâm tới chiếc cặp của con. Mẹ con lại đi học xa, chắc cũng ko biết chuyện này, thông cảm cho bố mẹ. Chiều nay, bố đưa con ra chợ thị xã, sắm chiếc khác”. Thế là em đành phải từ biệt chiếc cặp, đế nó lên giá sách như lưu giữ lại một vật kỉ niệm của chị mình.   Chiếc cặp mà em mang trong tay ngày nay là một chiếc cặp tuyệt đẹp! Có nhẽ nó đẹp thuộc loại nhất, nhì trong lớp, bởi nó vừa mới lại vừa tốt, kiểu cặp trông rất xinh và rất tiện lợi. Chất liệu chiếc cặp được may bằng vải ni lông tổng hợp màu xanh lá cây. Chiều dài độ ba mươi lãm xăng-ti-mét, chiều rộng chừng hai mươi lăm xăng-ti-mét. Phía trên mang quai xách. Đằng sau mang hai quai đeo làm bằng chỉ dù to bản, vừa chắc lại vừa êm vai. Phía trước cặp mang hai khoá móc láng bóng được mạ kền. Chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc nút nhỏ lên như hai đầu đũa. móc bật ra là em mang thể mở cặp một cách nhanh chóng, thuận tiện. Phía trong nắp cặp là một đường dây kéo tạo thành một cánh cửa đóng kín ba ngăn cặp. Nắp cặp được làm bằng một miếng mi-ca mỏng và được trang trí bằng một tấm hình chụp vị thuyền trưởng Sinbad trong bộ phim “Cuộc phiêu lưu của Sinbad” làm tăng thêm vẻ đẹp của chiếc cặp. Chiếc cặp được cấu tạo ba ngăn. Ngăn giữa rộng hơn, em tiêu dùng để toàn bộ sách vở trong buổi học. Còn hai ngăn kia tiêu dùng để đồ tiêu dùng học tập và tấm vải mưa. Thật là tiện lợi. Đã sắp một năm rồi mà chiếc cặp vẫn còn y như mới sắm tuần trước. Đi học về, bao giờ em cũng tiêu dùng một miếng vải mỏng lau sạch bụi bặm hoặc nước mưa rồi mới để vào góc học tập của mình.   Chiếc cặp đã trở thành người bạn thân thiết của em từ dạo đó. Và ngày nay, ngày ngày, chiếc cặp lại cùng em tung tăng tới trường, rồi lại cùng em trở về nhà trong niềm vui vì những điểm mười mà em đạt được.  

Tả chiếc mũ

Cùng với đời sống ngày càng văn minh, vật dụng của con người ngày càng tối tân. Quần áo, y phục đều được giới thiệu theo thời trang, kiểu mốt. Chiếc mũ lưỡi trai em tiêu dùng hằng ngày là chiếc mũ mẹ sắm từ hai năm trước, dẻo dai mà vẫn đẹp, vẫn hợp thời. Đó chính là món đồ mà em yêu thích nhất.

Chiếc mũ lưỡi trai may bằng vải sợi len, màu cà phê sữa. Kiểu mũ tròn đỉnh thông dụng. Phần đầu mũ may ráp bàng sáu mảnh vải tam giác, đường may dày dặn, vững chắc. Đỉnh mũ đính một nút bọc vải cùng màu với mũ. Phía trong mũ lót lưới nhựa mềm và vải lót cotton màu đen. Lưỡi trai bằng nhựa bọc vải chìa ra phía trước, nom giống một chiếc mỏ vịt ngang và bẹt. Vành mũ may cạp với dài nhựa mềm, bỏ vào trong cho mũ được vững chắc và phồng thăng, tròn trịa. Phía trước mũ, chỗ nối lưỡi trai, người ta thêu một nốt nhạc trên một dòng lượn bay bướm. Chỉ thêu màu đỏ sậm nổi trội trên nền cà phê sữa. Phía sau mũ là chốt gài, may bằng một nẹp vải hai phân mang gắn khoá điều chỉnh rộng, hẹp được lót vải kỹ càng để lúc đội mũ, khoá mũ ko chạm vào gáy. Chiếc mũ của em không những cùng em dãi nắng dầm mưa mà nó đã mang lần cùng em lên sân khấu diễn kịch lúc em thủ vai ông bố trong một trích đoạn kịch phòng chống ma túy. Chiếc mũ của một cậu học trò tiểu học vẫn hợp thời trang trong nghệ thuật sân khấu, oách chưa?

Đã qua hai năm tiêu dùng nên chiếc mũ đã nhạt màu đi đôi chút. Tuy vậy, nó vẫn rất đẹp với kiểu dáng cổ điển mà ko bao giờ lỗi thời. Em giữ gìn mũ rất kĩ và hàm ân mẹ em đã chăm sóc em từng li, từng tí. Em rất tự hào về mẹ, mẹ đã chọn cho em chiếc mũ mà người nào cũng khen là rất đẹp.

Tả bình hoa

Trong nhà em mang rất nhiều đồ tiêu dùng mới và hiện đại, như tủ lạnh, tivi, điều hòa… Nhưng em thích nhất chính là chiếc bình hoa ở trong bếp.

Chiếc bình hoa đó đã mang lâu lắm rồi. Nó được mẹ sắm về từ lúc gia đình em vừa chuyển tới ngôi nhà này. Vậy nên, nó mang một ý nghĩa khó mang thể xóa bỏ được. Vì được làm từ lâu, nên chiếc bình đã mang phần tương đối cũ và xước xát đôi chỗ, nhưng những điều đó chẳng chút nào tác động tới vẻ đẹp của nó.

Chiếc bình cao khoảng 25cm, mang hình trụ như bao chiếc bình khác. Phần thân to như bắp tay của mẹ. Phần đế mang xòe ra một tẹo để tạo điều kiện cho bình dễ giữ thăng bằng. Phần mồm bình thì tương đối mở ra, tạo hình như những cánh hoa đang nở. Bình được làm bằng gốm, tráng men trắng. Bên ngoài, được trang trí bằng hình ảnh của những đóa hoa cúc vàng ươm. Tuy đơn thuần nhưng lại rất đẹp và tinh tế.

Thành bình được làm khá dày so với những chiếc bình thủy tinh ngày nay nên rất vững chắc. Họa tiết trên bình cũng được vẽ tay rất tỉ mỉ và kỹ càng. Vì thế, tới nay bình vẫn đẹp lắm. Trước đây, mẹ để bình trên chiếc bàn nhỏ trong phòng khách. Nhưng do bình đã cũ, nên mẹ chuyển vị trí vào bàn ăn ở trong bếp, chứ ko hề vất đi. Cứ cách vài ba ngày, mẹ sẽ lại thay hoa mới trong bình. Mang lúc là vài đóa hồng nhung, lúc là chùm hoa cúc, lúc thìa là hoa ly đỏ… Vì bình thiết kế đơn thuần, trang nhã, nên mẹ cắm hoa gì vào cũng đẹp, cũng xinh.

Đối với gia đình em, chiếc bình ko chỉ là một thiết bị thường ngày, mà nó còn mang ý nghĩa ý thức quý giá. Chiếc bình chứa đựng những kỉ niệm của gia đình, đồng hành cùng mọi người, với ngôi nhà. Em sẽ giữ gìn chiếc bình thật kỹ càng, để nó mang thể tiếp tục cống hiến cho ngôi nhà thật lâu nữa.

Tả chiếc bút bi

Chiếc bút bi đã trở thành vật dụng ko thể thiếu với mỗi học trò. Mẹ em cũng sắm tặng em một chiếc lúc năm ngoái Hai mẹ con em cùng đi nhà sách.

Chiếc bút được làm bằng nhựa màu xám bạc dài một gang tay. Thân bút hình tròn đường kính 1cm. Bên ngoài mang nắp bút dài 5cm. Nắp bút mang nhiệm vụ bảo vệ ngòi bút bên trong. Trên nắp bút mang phần cài bút được mạ vàng để cài vào sách vở cho thuận tiện.

Phía cuối nắp bút mang vòng tròn nhỏ nhiều ren để đóng mở bút cho chặt. Trên nắp bút mang hình Hai chú khỉ rất đáng yêu.

Chiếc bút của em viết rất nhẹ, trơn, bút ra rất đều mực và vững chắc. Bút rất bền và ko bị rây mực ra tay.

Chiếc bút như một người bạn thân thiết giúp em hoàn thành tốt những bài viết vở sạch chữ đẹp.

Tả chiếc tủ lạnh

Mang thể nhận thấy được rằng trong ngôi nhà em mang rất nhiều thiết bị nhưng nhịn nhường như em lại thích nhất là chiếc tủ lạnh mà bố em sắm cách đây một năm.

Chiếc tủ lạnh này bố em sắm thật bền. Nó mang hình dáng cũng rất là to, nặng khoảng 50 lít nữa. Bố em cũng đã kỹ càng đặt nó ở dưới nhà bếp để thuận tiện cho việc nấu cơm hàng ngày của mẹ. Mẹ em nhịn nhường như cũng rất ưng ý và tán thành với cách để tủ lạnh của bố em. Nhà bếp mang tủ lạnh nhịn nhường như cũng thật là sang trọng, thật thích hợp với ko gian nhà bếp của nhà em.

Tủ lạnh khoác lên mình một chiếc áo màu trắng. Chính trên chiếc nền trắng đó là nhà sản xuất nhịn nhường như cũng đã điểm những hình hoa quả ngon lành phong cách thật đẹp. Tủ lạnh này thuộc hãng Sanaky. Tuy nó ko phải là loại cao cấp như tủ lạnh nhà bác bỏ Trình, bác bỏ Chính nhà em nhưng nhịn nhường như nó mang đủ mọi tiện ích.

Chiếc tủ này lại được thiết kế mang hai ngăn với một ngăn để làm đá. Đặc trưng hơn em như thấy được ở ngăn dưới rộng và to hơn nên mẹ để đồ ăn thức uống vào ngăn đó. Lúc nhìn trên cánh tủ lạnh còn mang tay cầm thuận tiện cho việc khép vào mở ra. Mỗi lần mở chiếc tủ lạnh ra, em thấy mang rất nhiều chiếc hộp to, nhỏ màu trắng để mẹ em đựng rau củ quả vào trong hộp.

Hơn nữa chính bên trong cánh tủ còn mang nhiều khoang để đựng nước uống. Trong tủ trên tủ để làm đá mang cả những lớp tuyết dày và lạnh buốt. Nhà em làm đá để uống trong những ngày hè nóng và để những chai nước mát từ chiếc tủ lạnh lúc em đi học về uống thấy thật sảng khoái. Tủ lạnh nhà em nhịn nhường như cũng đã chứa được rất nhiều đồ ăn thức uống.

Từ lúc mang chiếc tủ lạnh này, mẹ ko còn lo sợ thức ăn bị thiu hay bị ôi hỏng nữa. Và cũng chính là nhờ mang chiếc tủ lạnh mà gia đình em luôn được thưởng thức những bữa cơm vừa ngon lại rất tốt cho sức khỏe nữa. Em cũng rất yêu quý chiếc tủ và em cũng sẽ giữ gìn nó thật kỹ càng và hay lau chùi cho nó luôn được sạch sẽ.

Tả chiếc tivi nhà em

Vật dụng tiêu dùng trong gia đình mang chiếc tĩnh lặng, mang chiếc phát sáng, mang chiếc tỏa nóng… Trong muôn vàn vật tiện nghi của con người, anh chàng Ti-vi là vật ồn ào rôm rả nhất.

Anh chàng ngự chĩnh chện trên đầu tủ buýt-phê đặt dưới chân cầu thang của phòng khách. Anh là nhân vật trung tâm và ồn ào nhất phòng. Thân hình anh là một khối chữ nhật. Mặt anh phẳng, mang một lớp gương màu xám nhạt. Anh khoác một chiếc áo làm bằng nhựa cao cấp màu xám tro vỏ ngoài của anh mang từng chấn song song cách đều, mang kẽ hở. Khoác một chiếc áo ngoài như thế, bộ máy bên trong của anh đỡ nóng lên lúc anh hoạt động. Ôm lấy gương mặt phẳng của anh là viền bọc nhựa xi kim loại, phía dưới gắn liền với một bảng điều khiển và một nút tròn tắt mở. Ngay chính giữa viền bọc phía dưới, nhãn hiệu đơn vị điện tử SONY gắn nổi trội trên nền xi kim loại của Ti-vi. Anh Ti-vi luôn tự hào về nguồn gốc xuất thân của mình và rất siêng năng hoạt động, xứng danh với hãng đã sinh ra anh. Gương mặt phẳng của anh luôn phát hình rõ nét, màu sắc đẹp chuẩn xác. Âm thanh Ti-vi phát ra được lọc qua quýt hifi nên nghe rất trong và ấm. Ban ngày cả nhà đi vắng, anh Ti-vi lim dim ngủ dưới chiếc khăn ren mẹ phủ, anh ngơi nghỉ. Chiều về, cơm nước xong, bố mẹ mở Ti-vi để theo dõi chương trình thời sự. Anh Ti-vi làm việc nhiều nhất vào những ngày thứ bảy, chủ nhật. Với hệ thống truyền hình cáp, Ti-vi mang rất nhiều kênh tiêu khiển, học tập. Chương trình Toàn cầu Động vật là chương trình mà em thích nhất. Em cũng mang thể đi du lịch qua màn ảnh nhỏ. Nếu biết tự chủ, chỉ xem những chương trình hữu ích thì Ti-vi giúp ta mang thêm nhiều hiểu biết về đời sống. Ngoài việc tạo điều kiện cho cả nhà thư giãn, anh Ti-vi còn đem lại cho cả nhà ko khí vui vẻ, đầm ấm lúc quây quần ở phòng khách.

Cũng như mọi vật trong nhà, anh ti-vi trở thành "thành viên” thân thuộc, chứng kiến mọi vui buồn trong gia đình. Đi dài theo năm tháng, anh ti-vi cũng trở nên "mang tuổi”. Dù mang nhiều loại ti-vi mới sản xuất tối tân và đẹp hơn, gia đình em vẫn thích tiêu dùng ti-vi hiện mang. Cả nhà rất quý anh ti-vi, xem anh như một người mang tâm hồn vậy.

Tả chiếc đồng hồ điện tử

Chiếc đồng hồ xinh xẻo để trọng thể trên bàn học tại gia đình là quà tặng sinh nhật mẹ sắm cho lúc em vừa tròn 9 tuổi (10-10-2004). Đó là đồng hồ điện tử báo thức nhãn hiệu PEARL của Trung Quốc.

Chiếc đồng hồ vỏ bằng nhựa màu mận đỏ thẫm, mặt kính hình vuông. Những vạch phút, những con số chỉ giờ được sắp đặt trên phố tròn. Dưới con số 12 mang hình vẽ trăng lưỡi liềm. Mang 4 chiếc kim, to nhỏ, dài ngắn, màu sắc khác nhau. Kim ngắn nhất, to nhất chỉ giờ. Kim chỉ phút dài hơn, thanh mảnh hơn. Đầu kim giờ, kim phút mang vệt lân tinh màu xanh nước biển để mang thể nhìn rõ được trong đêm tối. Kim giây dài nhất, đen nhánh, thon dài như chiếc tăm, lúc nào cũng cần mẫn chuyển động theo vòng tròn. Kim chuông báo thức màu rêu, dài hơn kim giờ một tí, nhỉnh hơn kim giây. Bốn chiếc kim đính chung vào một chiếc chốt nằm giữa tâm vòng tròn; chiếc chốt đen nhánh xinh xinh như một chiếc cúc bằng xoàn, óng ánh.

Phía sau mặt đồng hồ là một buồng máy hiện rõ trên vách nhựa trong, một chiếc khoang lắp pin tiểu "Con Thỏ". Mang Hai chiếc núm bằng Hai chiếc cúc bạc để điều khiển giờ, phút và chuông báo thức. Mang một gạt nhỏ bằng nhựa trong suốt để định giờ cho chuông reo. Chiếc Lý con chú Tâm học lớp 5 đã bày cho em cách lắp pin, cách điều chỉnh giờ phút, cách sử dụng chuông báo thức. Nó chê em là nhà quê, dễ ợt mà chẳng biết. Ko biết thì hỏi, mang chi mà tự ái, em nghĩ thế !

Trước đây, gia đình em cũng mang một chiếc đồng hồ "Ba con mèo" nhưng lâu nay nó hay giở chứng, như con bò già ì à ì ạch. mang hôm chạy chậm tới nửa tiếng ! Từ ngày mang chiếc đồng hồ điện tử báo thức ngồi chĩnh chện trên bàn học, em tới trường rất chủ động. 6h30' mỗi sáng, em khoác ba lô sách vở lên vai, đội mũ lên đầu, chào ông bà, chào bố mẹ, em đi bộ tới trường. Chiều nào cũng 13h30', em đi tới lớp. Chưa bao giờ tới muộn như một vài bạn khác. Việc học tập ở nhà, em làm đúng giờ bố mẹ dặn: 19h-21h30' học bài, làm bài. 21h45' đi ngủ. 6h nghe chuông reo, em thức dậy, rửa mặt, đánh răng, ôn lại bài độ 10-15 phút, rồi chuẩn bị đi học.

Chiếc đồng hồ báo thức nhỏ bé đối với em vô cùng thân thiết. Nó rèn luyện cho em đức tính chu đáo, khoa học trong cuộc sống, học tập, ngơi nghỉ và vui chơi hằng ngày. Em ko còn phải chạy táo tác sang nhà chú Hy hỏi giờ như mọi lúc nữa.

Chiếc đồng hồ là quà tặng chứa đựng bao tình thương của mẹ: "Lan ơi ! Con gái mẹ, ngày mai bước sang 10 tuổi rồi đấy nhé ". Mẹ vừa nói vừa âu yếm ôm con gái bé bỏng vào lòng.

Mang nhiều hôm giữa đêm khuya thanh vắng, nghe tiếng kêu "tích tích", đều đều, em tưởng như chiếc đồng hồ nhỏ bé đang thầm thì với em: "Nỗ lực ! Nỗ lực !".

Mỗi sớm, trong tiếng gà gáy lao xao xa gần, tiếng chuông đồng hồ reo, đối với em đó là khúc ca rạng đông, là hành khúc lên đường.

Nhiều lúc, ngắm chiếc đồng hồ bé nhỏ thân yêu, em khẽ thốt lên: "Chú mày ơi, ta yêu chú mày lắm ! Chú mày đã bảo cho ta biết: Thì giờ còn quý hơn vàng bạc ..."

Tả bộ ấm chén uống trà

Vào một phiên chợ Tết, bố tôi sắm về từ một shop gốm sứ cao cấp ở Thiên Hương một hộp đồ được gói giấy bóng kỹ càng. Tôi mở ra và thốt lên “Ôi! Bộ ấm chén đẹp quá!”.

Via @: nongdanmo.com

Bộ ấm chén của gia đình tôi trông rất phong cách. Bố tôi kỹ càng đặt nó trong tủ kính giữa nhà. Tôi chưa nhìn thấy ở nhà bạn bè hay người thân mang bộ ấm chén như thế cả. Bố tôi tuy là đàn ông nhưng lại mang mắt nhìn thật tinh tế và rất thẩm mĩ. Ngay từ hình dáng, bộ ấm chén cũng đã toát lên một vẻ đẹp hơn hẳn những bộ ấm chén khác. Vì được làm bằng sứ cao cấp nên cả ấm lẫn chén đều dày dặn, bền và chịu va đập rất tốt. Mang sáu chén con và một ấm, đĩa tiêu dùng để ấm và chén. Chiếc nào cũng mới toanh và mang cách trang trí giống nhau. Người nào tới nhà tôi cũng đều tấm tắc khen bộ ấm chén đẹp.

Gia đình ấm chén mang sáu chiếc chén con thật đáng yêu. Quanh thân chén được trang trí bằng những họa tiết hình chiếc quạt đang xòe nối vào nhau. Sắp mồm chén được vẽ một đường cong mềm mại màu trắng với một chấm đen ở giữa thật duyên dáng. Những đĩa đựng chén như mặt trăng vào ngày rằm, to hơn thân chén một tẹo. Viền xung quanh đĩa dưới bàn tay khéo léo của những nghệ nhân nhìn giống như những làn sóng ngoài biển. Được quan tâm nhiều nhất vẫn là chiếc ấm pha trà. Nó mang hình dáng thật độc đáo, phình to ở giữa và thu nhỏ ở phần đáy. Mồm ấm được tráng một lớp men màu vàng kim. Tay cầm ấm cong cong như hình dấu hỏi. Chiếc mồm cong và dài như chiếc vòi voi. Nắp ấm màu trắng đục, mang chiếc núm tròn tròn như viên bi để thuận tiện nhấc nắp ầm lên.

Tôi rất yêu bộ ấm chén này. Dù mang nhiều bộ ấm chén còn quý giá hơn nhưng tôi quý bộ ấm chén này hơn tất thảy. Mỗi ngày tôi thường tắm rửa cho mẹ con gia đình ấm chén. Mỗi lúc nhà mang khách, bộ ấm chén luôn vinh dự được bố tôi mang ra tiếp khách.

Tả chiếc phích nước

Nhà em mang một đồ tiêu dùng mà mang thể giữ được nước ở nhiệt độ cao trong thời kì dài và cũng thật tiện dụng – Đó chính là chiếc phích nước.

Phích nước nhà em được sắm ở shop và nhãn của đơn vị sản xuất ra chiếc phích này là Rạng Đông. Em rất thích được ngắm chiếc phích này vì trông nó thật là đáng yêu. Chiếc phích nhà em mang hình trụ như một chiếc chai nước thật to. Thế rồi lại mang cả lắp và tay cầm tiện dụng nữa. Chiếc phích nhà em mang màu đỏ trên nền màu đỏ đó lại mang những bông hoa nhìn cũng thật là đẹp biết bao nhiêu.

Đáng chú ý đó chính là phần ruột tecmot thực chất là dạng của loại bình mang hai vỏ, chúng được nối với nhau ở mồm. Em như nhìn thấy được trong ruột phích mang vỏ trong lắm ở bên trong của vỏ ngoài. Và cả hai loại vỏ này làm bằng vật liệu thủy tinh mang tráng một lớp bạc. Bố em bảo rằng lúc tráng bạc mục đích chính của lớp bạc này là để mang thể giữ nhiệt cho nước được nóng lâu hơn. Hai lớp vỏ của hai chiếc bình thủy tinh đó là một chân ko để mang thể tạo điều kiện cho nhiệt độ khó mang thể lan ra. Và chiếc phích nhà em cũng mang thể giữ được nhiệt độ lên tới 7, 8 tiếng. Nhà em mang khách bố em lấy nước trong phích ra để pha trà thật tiện biết bao nhiêu.

Em rất thích chiếc phích này vì nó tạo điều kiện cho nhà em rất nhiều việc nữa. Em luôn kỹ càng lau chiếc phích sao cho sạch sẽ nhất.

Tả thước kẻ

Đầu niên học mới, mẹ sắm cho em rất nhiều đồ tiêu dùng học tập, trong đó em thích nhất là cây thước nhựa màu trắng thật đẹp.

Cây thước dài sắp hai gang tay của em, còn bề rộng khoảng ba phân, thước được làm bằng nhựa trong trắng rất cứng cáp. Vượt bậc trên cây thước là dòng chữ ghi hiệu thước: KIM NGUYÊN màu xanh càng làm tăng thêm vẻ đẹp cho cây thước. Thước còn được chia từng xen – ti - mét rất chuẩn xác giúp em đo độ dài thuận tiện. Mang thước tiện lợi biết bao! Cùng với cây bút chì thân quen thước giúp em gạch hàng ngay ngắn, vẽ mĩ thuật, đóng sườn,… Nhờ mang thước nên những bài làm, bài tập của em trông rất ngay hàng thẳng lối và thường được cô giáo khen. Vì thế mỗi lúc sử dụng xong em đều kỹ càng chứa thước vào trong cặp ở ngăn đựng dụng cụ học tập và em ko bao giờ vẽ bậy, bôi bẩn hay làm thước bị trầy xước. Thỉnh thoảng nhìn lại thước vẫn mới như ngày nào em cảm thấy tự hào vì tính kỹ càng của mình.

Em rất thích cây thước này, hằng ngày thước cùng em tới lớp nghe cô giáo giảng bài, cùng em học tập. Em tự nhủ sẽ giữ gìn thước kỹ càng để mang thể tiêu dùng vào niên học sau.

Tả chiếc bình sứ

Mẹ em là người rất yêu thích những thiết bị làm từ gốm sứ. Bởi vậy, trong nhà em ko thiếu những chiếc bình cắm hoa bằng gốm sứ, những bộ ấm trà trang nhã mà đầy tinh tế làm từ gốm. Trong số những thiết bị đó, em vẫn thích nhất chiếc bình cắm hoa màu trắng làm bằng sứ, nó cũng là một thiết bị gắn liền với kí ức em về chuyến đi dã ngoại năm xưa.

Chiếc bình sứ là món quà mà làng nghề Bát Tràng đã gửi lại cho em trong chuyến đi vào mùa hè năm ngoái. Tới với làng nghề truyền thống, em ko chỉ được tận tay làm ra những chiếc bát bằng gốm mà còn mang về một chiếc bình rất xinh. Nó ko to lắm, chỉ cao khoảng hơn Hai gang tay người to vậy mà lại mang tới một vẻ đẹp duyên dáng tới lạ. Thành bình phình to ra ở chính giữa rồi đột ngột thắt lại ở phần cổ, rồi như thế vẫn chưa đủ. Người nghệ nhân muốn nó mềm mại hơn đã khiến cho cổ bình loe ra hình bông hoa loa kèn. Tất cả những đường cong mềm mại đó đã khiến cho chiếc bình mang một vẻ đẹp đầy duyên dáng, tinh tế mà vẫn toát lên vẻ tự hào lạ thường.

Chiếc bình làm bằng sứ rồi lại được tráng một lớp men khiến cho bề mặt nó càng trở nên bóng bẩy. Lớp men trắng sứ đó càng tôn thêm cho chiếc vẻ lúc nào cũng đầy duyên dáng, thanh khiết của nó. Vượt bậc trên nền men trắng, người nghệ sĩ tài hoa của làng nghề Bát Tràng đã tiêu dùng đôi tay khéo léo của mình vẽ nên những đường cong tuyệt bích. Chỉ vài nét chấm phá đơn sơ mà người nghệ sĩ đó đã vẽ nên cả một bức tranh thủy mặc trên thành bình cong cong. Đâu đây thấp thoáng bóng con đò ngang trôi trên dòng sông lững lờ, ven bờ là hàng lau rung rinh trước gió mai. Mặt nước nhịn nhường như dao động, những lớp sóng nhẹ cứ thi nhau trồi lên vào bãi. Bóng người lái đò tĩnh lặng trên sông. Tất cả khiến cho chiếc bình mang vẻ đẹp gì đó vừa man mác, vừa hoài cổ, vừa lặng mỗi nỗi sầu tâm trạng của người làm ra. Thấp chính tình cảm đã khiến cho bức tranh thủy mặc trên chiếc bình nom mang hồn tới thế? Và tốt chính tình yêu nghề và ý thức trách nhiệm với văn hóa cựu truyền dân tộc đã khiến cho người nghệ sĩ của làng nghề làm nên một tuyệt bút nghệ thuật?

Em còn nhớ như in ngày trước hết nhìn thấy nó, lòng em sớm đã dành một tình yêu cho chiếc bình này. Mẹ em lại đặc trưng thích thú với nó nên đã sắm về để làm kỉ niệm cho chuyến đi này. Mẹ rất quý chiếc bình và vì vậy, mẹ xoành xoạch đặt nó trong tủ kính, thi thoảng lại mang ra để lau chùi cho chiếc bình thêm sáng. Chỉ lúc nhà mang khách đặc trưng hay vào những dịp Tết tới, mẹ mới mang chiếc bình ra để cắm hoa. Những bông hoa đẹp nhờ chiếc bình quý mà thêm tỏa hương tỏa sắc. Chiếc bình càng tự hào phô ra vẻ đẹp kiêu sa của chính mình.

Chiếc bình hoa bằng sứ tuy chẳng đắt đỏ nhưng lại mang sức hút rất to với gia đình em. Nó còn là nơi ghi dấu những kí ức tươi đẹp về làng nghề Bát Tràng, vừa nhắc nhở trong em ý thức giữ gìn những hồn cốt truyền thống mà ông cha ta đã gắn bó từ thuở xưa.

Tả hộp bút

Trong những tháng ngày cắp sách tới trường, chắc hẳn người nào cũng mang riêng cho mình những bộ dụng cụ học tập riêng. Nào là bút, tẩy, thước kẻ, ... Nhưng trong rất nhiều những dụng cụ hữu ích, em lại thích nhất là chiếc hộp đựng bút được mẹ sắm tặng từ ngày đầu niên học.

Hộp đựng bút mang kết cấu hình hộp chữ nhật gọn ghẽ, thích hợp với tay cầm của em. Bên ngoài hộp mang hai mặt dán màu xám, trên mỗi mặt lại mang những đường nét trang trí rất mềm mại, kì bí. Hai kế bên hộp được dán nền màu đen trắng, bên trên là dòng chữ " Nét chữ nết người" như một lời động viên gửi tới người tiêu dùng. Mặt dưới hộp bút được làm bằng sắt để chiếc hộp trở nên vững chắc hơn. Ở góc trái phía dưới cùng là những dòng chữ ghi nơi sản xuất, mã vạch sản phẩm. Mặt trên cũng là nắp để mở hộp. Lúc nhấc nắp lên, bên trong là một khoảng trống đủ để đựng tới năm hay sáu chiếc bút. Bên trong mang một ô riêng để đựng tẩy và một ô dài hẹp khác để đựng thước. Đầu trên cùng mang những đầu cắm để một mực bút trong hộp. Tuy bên ngoài vỏ là những màu xám, màu đen nhưng bên trong là lớp nền màu trắng sữa. Cuối hộp bút mang một ô nhỏ riêng tiêu dùng để đựng chiếc gọt bút chì gắn liền với đáy hộp. Phần gọt chì được tách ra một vị trí riêng cuối góc hộp bút với chiếc nắp che riêng màu đen huyền trong suốt. Chiếc lưỡi gọt chì màu bạc thỉnh thoảng lại lóe lên dưới ánh sáng, làm cho hộp bút trở nên độc đáo tới lạ. Chiếc hộp bút đã gắn liền với em trong suốt một niên học. Với thiết kế tương tự, hộp bút đã đem lại rất nhiều lợi ích cho em, giúp em bảo vệ những dụng cụ học tập bé nhỏ khác. Hộp đựng bút giống như ngôi nhà to chở che cho những cậu bé bút chì, bút mực, bút màu,... và mỗi lúc nhớ tới đây là dụng cụ vô cùng hữu ích, là món quà mẹ tặng thì em càng nâng niu, trân trọng hơn chiếc hộp đựng bút đó.

Chiếc hộp đựng bút gắn với lời chúc của mẹ, là người bạn vô cùng quan yếu của em trong hành trình học tập. Mỗi chúng ta nên mang một chiếc hộp đựng bút riêng để trợ giúp ta trên hành trình học tập từ giờ tới mãi sau này.

Tả con gấu bông

Mỗi lần sinh nhật của em, bao giờ em cũng được những chú, những dì, những cô bạn của bố mẹ tặng cho ko biết bao nhiêu là thứ đồ chơi đẹp, lạ mắt. Nhưng có nhẽ con thỏ nhồi bông Melody là thứ đồ chơi em thích nhất.

Dạo đó là sinh nhật lần thứ chín của em năm em đang học lớp Ba. Nhìn lên bàn tặng vật, kế bên chiếc bánh sinh nhật hai tầng, một chồng những gói vuông vuông, đủ những màu sắc gối đầu lên nhau trông rất đẹp mắt. Nhưng mang một món quà được bọc trong một tờ giấy mủ, to bằng người em mà em ko đoán ra là món quà gì. Sau lúc tan tiệc, mọi người đã ra về, mẹ thu dọn những món quà đặt vào góc học tập của em và bảo em giở ra xem. Em chẳng chú tâm gì tới những món quà đó cả, chỉ lưu tâm tới món quà được bọc trong tấm vải mủ kia thôi. Vì vậy, em đã vội vàng mở món quà đó trước hết. Vừa mở ra, em vội reo lên: Ôi! Con thỏ Melody, thật là tuyệt vời! Một con thỏ mà em hằng ước mơ. Thế là từ nay, em luôn mang Melody kế bên. Hôm đi chợ nhà lồng thị xã cùng chị Thùy Linh, tới quầy những đồ chơi trẻ em, phát hiện thấy con thỏ nhồi bông, em đã đứng lại ngắm nhìn một cách say sưa, suýt nữa bị lạc chị ở trong chợ. Mấy lần em bảo chị sắm cho em nhưng chị bảo ko cầm đủ tiền, bữa khác xin tiền bố, chị sẽ sắm cho. Em cứ thấp thỏm chờ mãi chị Linh đi học ở Thành thị trấn Hồ Chí Minh về, thế nào Linh cũng sắm. Nhà chỉ mang hai chị em, mỗi lần em đòi sắm gì thì chị đều chiều em cả. Chị ngày nay thì em ko còn phải chờ đợi nữa. Em sẽ điện lên cho chị đừng sắm nữa, em đã mang rồi.

Con Melody của em có nhẽ to bề ngang hơn em nhiều. Hai chiếc tai to dài như hai chiếc hoa chuối thẳng đứng ở trên đầu. Chiếc mặt thì to hơn cả chiếc thân, bè bè như gương mặt của Đôrêmon, trông ngồ ngộ làm sao! Hai con mắt tròn, đen ước chừng to bằng chiếc mồm li uống nước. Nó cứ mở trao tráo nhìn em chằm chằm ko chớp mắt. Chiếc mũi thì đỏ như quả cà chua chín mọng, cứ phô ra như mũi của một chú hề trong một vở chèo nào đó. Nó mặt một bộ y phục trông rất “mốt”. Hai chiếc tay trắng nuột như màu muối biển lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh đưa ra như võ sĩ đấm bốc. Chiếc cổ được choàng bằng một tấm khăn voan màu tím Huế. Chiếc thân thì ngắn ngủn, chắc cũng bằng kích thước của chiếc đầu. Nó ngồi chĩnh chện, tựa lưng vào thành tủ đầu giường, đưa hai chiếc chân ra phía trước, tạo cho chiếc mông của nó ngồi được vững chắc. Có nhẽ vậy mà tuy chiếc bụng phệ như chiếc bụng của một chủ tiệm phở nên đặt nó ngồi ở đâu cũng ko ngã được. Cứ hễ học bài xong, lúc nào em cũng ôm nó vào lòng và thơm lên đôi má càng tròn của nó những chiếc hôn thật sâu thật dài. Lúc ngủ, Melody bao giờ cũng ở cạnh em. Em ôm nó ngủ, một mạch cho tới sáng.

Melody của em là vậy đó, ngộ nghĩnh và rất dễ thương.

Tả tấm lịch

Chiều thứ sáu tuần trước, lúc đi làm về, mẹ mang về một cuốn lịch do cơ quan tặng. em giở chiếc túi xách ra xem và thốt lên tiếng xuýt xoa: "Ôi, đẹp quá đi". Ba treo tấm lịch sắp bức tranh sơn mài trong phòng khách. Buổi tối, dưới ánh đèn nê-ông xanh dịu, tấm lịch lộng lẫy hẳn lên.

Tấm lịch hình chữ nhật, dài sáu tấc, ngang bốn tấc, làm bằng bìa các-tông phẳng và dài. Trên nền lịch màu đỏ tươi nổi trội cành mai vàng óng như màu nắng hòa cùng sắc hồng phơn phớt của hoa đào, tạo nên sắc xuân rực rỡ. Ở giữa là đôi gà trống mái, đuôi nhiều màu sắc cùng với những quả trứng vàng thể hiện mong ước một năm mới làm ăn phát đạt. Hai bên in nổi câu đối màu vàng bạch kim, viết bằng lối viết chữ thư pháp: “Đa Lộc Đa Tài Đa Phú Quý – Đắc Thời Đắc Lợi Đắc Nhân Tâm”. Phía dưới bên trái là dòng chữ: Chúc mừng năm mới, bên phải là dòng chữ: Mừng xuân Đinh Dậu. Chính giữ là lốc lịch được bọc kín trong lớp giấy in những bông hoa tươi thắm.

Những ngày cuối cùng của năm cũ đã dần qua. Tấm lịch mới khởi đầu làm nhiệm vụ của nó. Quyển lịch dày ba trăm sáu mươi lăm tờ ko kể tờ bìa, mang in nhiều hình khác nhau. Tờ lịch được làm bằng giấy vân hoa mờ, mặt trước in thông tin, mặt sau là giấy trắng nên mang thể tận dụng để làm giấy nháp cho học trò. Chính giữa tờ lịch in ngày Dương Lịch với những màu sắc khác nhau. Mang ngày màu xanh nhẹ, mang ngày màu đỏ tươi, mang ngày lại sắc tím thủy chung khiến cho tờ lịch trông thật phong cách. Phía trên cùng là tháng và năm bằng tiếng Việt và tiếng Anh. Ở phía dưới mang in những câu châm ngôn, danh ngôn của những danh nhân nổi tiếng hoặc những ngày kỉ niệm to trong năm. Dưới nữa là thứ và ngày Âm lịch. Hai bên phía dưới mang in ngày, giờ hoàng đạo, giờ tốt, giờ xấu và những việc nên làm, những điều kiêng kị. Ngày ngày trước lúc đi học, em bóc tờ lịch nhỏ. Thế là một ngày đã qua và một ngày mới khởi đầu.

Tấm lịch nhỏ nhưng công dụng của nó ko nhỏ. Nó là người bạn thân của mỗi gia đình. Nó nhắc nhở mọi người xoành xoạch ghi nhớ “Thời kì là vàng bạc”.

Tả chiếc nón

Nón lá là một trong những biểu tượng văn hóa đại diện cho người Việt Nam. Trong mỗi ngôi nhà dù giàu nghèo thế nào ắt hẳn đều mang ít nhất một chiếc, chiếc nón trông giản đơn ko cầu kì vì thế có nhẽ ít người nào quan tâm vẻ đẹp bình dị của nó.

Chiếc nón nhà em hay được mẹ treo trên tay xe đạp để tiện đi chợ. Nón được làm bằng lá cọ non thường thấy ở miền quê Nam Bộ mềm mại và phẳng, sau lúc phơi khô sẽ mang màu trắng ngà, mẹ em nói rằng lá phải phơi rất lâu rồi là nóng qua một lượt thì mới mang thể tiêu dùng đan nón được. Chiếc nón mang hình chóp đều, mang đường kính khoảng 60cm được tạo sườn bằng từng vòng tre to nhỏ khác nhau, em đếm thì mang đúng 16 vòng nón. Tre để làm sườn nón rất chắc và cứng, được chuốt tỉ mỉ do đó phần lá và phần sườn khâu chặt với nhau, chắc hẳn nghệ nhân làm nón phải là người mang bàn tay tài hoa khéo léo thì nón mới bền. Nón mang hai lớp lá cọ, ở giữa là một lớp mo nứa giúp nón thêm dày dặn Nón được quét một lớp dầu bóng lộn và được thêu trang trí vài bông hoa, mang những chiếc nón còn được thêu cả một bức tranh phong cảnh hay một bài thơ. Quai nón là một dải lụa mỏng được may ở vành nón to nhất để lúc đội ko bị rơi ra. Nón giúp mẹ em che nắng lúc đi chợ, giúp những bà những bác bỏ tránh khỏi những cơn mưa bóng mây lúc đi làm ruộng, ko chỉ vậy nón còn mang trị giá thẩm mỹ cao, những người mẫu hay tiêu dùng nón để chụp ảnh cùng áo dài. Nón tôn lên vẻ đẹp của người phụ nữ, mẹ em đội nón trông thật duyên dáng mà mộc mạc giống như bao người phụ nữ Việt Nam khác. Chiếc nón cứ thế gắn bó vào đời sống của người dân như một phần ko thể thiếu sót. Hiện giờ trên thị trường mang rất nhiều loại mũ nón hiện đại với màu sắc và mẫu mã phổ biến khác nhau nhưng em thấy ko thứ nào mang được sự giản dị chân phương như nón lá và mang tính biểu tượng cao.

Em rất yêu chiếc nón lá, nón là một nét đẹp đáng tự hào của người Việt nhưng nón lại ko hề cao sang xa vời với đời sống của người dân mà luôn gắn bó mật thiết, đó chính là trị giá to nhất của chiếc nón tưởng chừng thường ngày đó.

Tả quyển sách Tiếng Việt 5, tập hai của em

Để chuẩn bị vào niên học mới, ba sắm cho em một bộ sách giáo khoa lớp Năm, trong đó mang cuốn sách Tiếng Việt 5, tập hai.

Quyển sách Tiếng Việt mới xinh xẻo làm sao, hình chữ nhật. Bìa sách được trang trí bằng một bức tranh với nhiều màu sắc khác nhau. Mặt bìa láng bóng. Sách mới nên mang mùi thơm của giấy và mực in.

Quyển sách khá dày, gồm 176 trang. Ngoài bìa phía trên in chữ TIẾNG VIỆT 5. tập hai bằng mực xanh và đỏ. Phía dưới là bức tranh mang những bạn nhỏ thuộc nhiều dân tộc khác nhau đang nói chuyện vui vẻ. Trước mặt những bạn, những cô chú xã viên đang miệt mài trồng lúa, cày bừa trên những thửa ruộng. Xa xa là một ngôi làng nhỏ, mái ngói đỏ tươi nấp dưới những rặng tre đang rì rào ca hát. Xa nữa là biển cả mênh mông, từng đoàn tàu căng buồm ra khơi đánh cá. Trên bầu trời trong xanh, đàn hải âu đang nghiêng mình chao liệng.

Lật sách ra, trang thứ nhất ghi tên những tác giả của quyển sách và một lần nữa chữ TIẾNG VIỆT 5, tập hai lại được lặp lại, có nhẽ là để nhắc nhở chúng em hãy học tập tốt bộ môn Tiếng Việt. Trang 3 là chủ điểm Người công dân và một bức tranh vẽ cảnh những bạn thiếu niên khăn quàng đỏ thắm trên vai đang vui vẻ bỏ thăm thể hiện vai trò và trách nhiệm của người công dân. Trang số 4 ghi chữ “Tuần 19” và bài tập đọc Người công dân số Một nói về tâm trạng của người thanh niên Nguyễn Tất Thành trong việc đi tìm con đường cứu nước, cứu dân. Bên trong những bài học sắp xếp theo tuần, xoay quanh năm chủ điểm: Người công dân, Vì cuộc sống thanh bình, Nhớ nguồn, Nam và nữ, Những chủ sở hữu tương lai. Những trang giấy đều thuộc loại tốt nên chữ đen nổi trội trên nền giấy trắng tinh. Để thuận tiện cho việc học tập, sách đã sắp xếp khéo léo những bài học theo từng chủ điểm từng tuần học, từng phân môn. Ngoài nội dung bằng chữ, sách còn ghép những bức tranh minh hoạ sinh động giúp những em hứng thú hơn trong học tập. Những phân môn học trong tuần gồm Tập đọc, Chính tả, Luyện từ và câu, Kể chuyện và Tập làm văn. Những phần ghi nhớ được đóng sườn với nền màu xanh biếc, gây được sự chú ý nhất định cho người đọc. Trước mỗi chủ điểm sách đều dành hẳn một trang và hình minh hoạ cho chủ điểm đó. Mỗi bài học lại thường mang hình minh hoạ rõ ràng, màu sắc quyến rũ.

Quyển sách TIẾNG VIỆT 5, tập hai sẽ là người bạn đường cùng em trong suốt học kì II giúp em mở rộng tri thức và học tốt môn Tiếng Việt. Em quý quyển sách của em lắm! Hằng ngày, sau lúc học bài xong, em bỏ nó vào cặp sách. Mai này dù lên lớp 6, em vẫn xem quyển sách đó là người bạn tri ki. giúp em vững tri thức bước vào ngưỡng cửa cấp II.

Tả con búp bê

Mẹ em nói rằng ngay từ lúc còn bé tí, em đã tỏ ra thích những đồ chơi phát ra những tiếng nhạc. Một lần, trước rằm Trung thu, trong một chuyến đi công việc ở Thành thị trấn Hồ Chí Minh, bố đã sắm cho em một con búp bê nhựa mang gắn phòng ban điện tử và một phòng ban chạy bằng pin, một thứ đồ chơi em thích nhất từ trước tới nay. Độ là một con búp bê dễ thương nhất, nó vừa đi được, vừa bò được, vừa quay đầu được mà ko một loại búp bê nào của những bạn em mang.

Kìa! Nó đang ngồi trước mặt em, đầu quay lại nhìn em như nói nhỏ: “Cho em bò đi chị!”. Và mỗi lần nó bò thì từ trên lưng nó phát ra một bản nhạc êm đềm réo rắt và ở trước ngực nó phát ra những luồng chớp sáng theo nhịp bò tiến về phía trước. Những lúc em ko cho nó bò, bắt nó đi, lại càng thấy nó dễ thương hơn. Chỉ cần bấm công tắc điện được cài sẵn ở sau lưng, tiếng nhạc lại vang lên, chiếc đầu búp bê sẽ quay đi, quay lại lúc thì nhìn bên trái, lúc thì nhìn bên phải, đôi mắt chớp nháy liên tục trông dễ thương tới lạ còn hai chân thì bước đi từng bước một như trẻ vừa thôi nôi tập đi.

Nó được mặc một bộ “xiêm y” thật lộng lẫy. Chiếc nón đội đầu phủ kín, chỉ chừa mang khuôn mặt màu hồng nhạt và thập thò mái tóc vàng được cắt ngắn uốn cong theo vành mũ. Đôi mắt trong xanh màu ngọc bích được tô điểm thêm hàng mi cong vút, lúc nào cử động cũng liếc qua liếc lại rất ngộ nghĩnh. Do vậy mà cứ ăn cơm tối xong, tụi bạn lại tụ tập ở nhà em xem búp bê trình diễn. Em tự hào về nó lắm. Bởi vậy mà số tiền mẹ cho ăn sáng bao giờ em cũng dành lại một phần để sắm pin phục vụ cho những trò chơi “láu lỉnh” của búp bê. Buổi tối nằm ngủ, em thường để nó ở đầu giường và ko quên đắp cho nó “tấm chăn ấm” mà em “tự làm tặng búp bê.

Đấy, con búp bê “kì diệu” của em là vậy, nó dễ thương và đáng yêu làm sao!

Tả cây bút máy

Trong ngày sinh nhật, mẹ tặng em một cây bút máy. Ôi! Trông chiếc bút mới đẹp làm sao! Cây bút nhỏ nhắn, xinh xinh dài bằng một gang tay, tròn trĩnh như ngón tay trỏ. Nắp bút làm bằng mạ kền vàng óng ánh. Trên nắp bút mang khắc dòng chữ Trung Quốc và số 366. Thân bút là một ống nhựa màu đen, trơn bóng, càng về phía sau càng thon lại như búp măng non. Mở nắp bút ra, hiện lên trước mắt em là một chiếc ngòi tí xíu sáng lóng lánh như ánh sao đêm. Em xoay thân bút theo chiều kim đồng hồ để lấy mực. Chiếc ruột gà làm bằng cao su phía ngoài là một ống sắt mạ bạc mang rãnh khuyết hai bên tiêu dùng để đẩy ko khí trong ruột gà ra ngoài, nhúng vào lọ mực. Chiếc ruột gà trở lại trạng thái ban sơ đồng thời mực trong lọ cũng được hút lên đầy ruột gà. Phía trong ruột gà mang một ống nhựa rỗng, nhỏ như que tăm tiêu dùng để dẫn mực. Hôm mới tiêu dùng chiếc bút lần đầu, nét chữ còn gai gai. Nhưng chỉ một tuần sau, ngòi bút lại trơn, chạy đều trên trang giấy và nét chữ trở nên mềm mại. Nhờ đó, kết quả học tập của em ngày một tiến bộ.

Em thầm cảm ơn mẹ đã tặng em một món quà này! Hằng ngày, ở trường cũng như ở nhà, cây bút là người bạn thân thiết của em. Em giữ gìn cây bút rất kỹ càng. Mỗi lúc làm xong công việc của mình, em để cây bút được nằm gọn trong hộp bút, ngủ một giấc ngon lành.

Tả cây thanh hao quét nhà

Chiếc thanh hao xoành xoạch là người bạn thân thiết của gia đình em. Nhà em mang cây thanh hao rơm vàng óng rất đẹp, thanh hao quét nhà cũng rất sạch sẽ nữa nên cả nhà em người nào người nào cũng yêu thích cây thanh hao rơm này.

Cây thanh hao rơm nhà em mang chiếc cán dài 50 cm, hình tròn, đó chính là một chiếc gậy trên được khéo léo quấn xung quanh là những sợi rơm vàng nhìn cũng rất đẹp nữa, quấn quanh chiếc gậy gỗ đó thì cán thanh hao to bằng cổ tay của em. Cán thanh hao cần rất vừa tay và tạo điều kiện cho người sử dụng thấy hoàn thành công việc của mình một cách nhanh chóng. Nói tới thanh hao rơm là nói tới chất liệu chính của cây thanh hao là làm bằng rơm. Nhưng thông thường em thấy bà em tiêu dùng rơm nếp chứ ko tiêu dùng rơm tẻ. Em hỏi bà vì sao lại như thế? Bà nói với em rằng “sợi rơm nếp dai hơn, màu sắc cũng đẹp hơn thì làm thanh hao nó mới đẹp và quét được sạch hơn”.

Phần dưới của cây thanh hao chính là những bông lúa đã tuốt hết hạt và như xòe ra I hệt như một chiếc váy xinh đẹp màu vàng óng ả của chiếc thanh hao. Thỉnh thoảng em nhu nhìn thấy được trên chiếc váy đó nhịn nhường như bị sót cả những hạt thóc nếp rất hay và tạo cho em cảm giác thích thú biết bao nhiêu.

Hàng ngày mẹ em cũng quét sân, ngõ bằng chiếc thanh hao rơm. Mẹ em cầm lấy cán thanh hao đẩy đi, quét một chiều một cách nhẹ nhõm. Một lúc sau thì sân ngõ đã sạch sẽ ko còn rác với bụi bẩn như trước nữa. Mẹ quét gọn rồi gom rác lại một chỗ, mang tới nơi quy định đổ rác để vứt. Nhà cửa, sân, ngõ ngày nào cũng được sạch sẽ nhờ chiếc thanh hao này.

Hàng ngày, lúc chiều đi học về em cũng giúp mẹ quét sân nhà. Em lấy cây thanh hao rơm rạ quét nhẹ nhõm thấy nhà và sân sạch sẽ lắm. Em rất yêu chiếc thanh hao nhà em vò nó đã tạo điều kiện cho ngôi nhà như sạch sẽ hơn.

Tả chiếc đồng hồ báo thức

Reng... reng... reng...! Một âm thanh vang lên và kéo dài vào đúng sáu giờ sáng để đánh thức tôi dậy đi học.

Những bạn mang biết đó là âm thanh từ đâu ko? Đó chính là từ chiếc đồng hồ mang nhãn hiệu “BaBy” mà ba đã tặng cho tôi đấy. Chiếc đồng hồ của tôi đẹp lắm. Chú ta luôn diện bộ quần áo màu vàng, bóng lộn làm bằng nhựa cứng, trông rất oách. Chú chỉ to bằng hộp phấn màu mà thôi. Quanh vòng đồng hồ, những em số từ một tới mười hai được xếp thành một vòng tròn xoay. Trong mặt đồng hồ luôn mang sự ghen tuông đua giữa ba anh em. Kim giờ là anh cả, đã béo múp thế kia lại ko chịu giảm cân, chạy chậm rề rề. Kim phút cao hơn và chạy nhanh hơn anh kim giờ một tẹo. Nhưng luôn đạt giải vô địch trong cuộc thi chạy đó chính là kim giây, cũng mang thể coi cậu là em út trong nhà. Cậu bé kim giây cao lêu nghêu khá tinh nghịch.

Cũng có nhẽ vì nghịch quá nên cậu ta gầy giơ xương. Cậu ta luôn mặc bộ quần áo màu đỏ chót, nổi trội hơn hẳn bộ quần áo màu đen của anh chị mình. Chỉ cần thế cũng biết ba anh em nhà kim mang nhiều điểm khác hẳn nhau, phải ko những bạn? Nhưng ba anh em nhà họ lúc nào cùng thương yêu nhau lắm đấy. Đằng sau đồng hồ còn mang nút hứa giờ và nút vặn giờ. Những bạn mang biết nguồn năng lượng dồi dào đã giúp đồng hồ miệt mài làm việc là người nào ko? Đó là pin đấy! Tuy cậu ta nhỏ bé nhưng lại sức bạn giúp đồng hồ chạy đúng thời kì. Vào những dịp cuối tuần, tôi thường quét dọn căn phòng của mình và ko bao giờ quên lau chùi cho đồng hồ.

Chính vì vậy, đồng hồ lúc nào cũng sạch sẽ. Cứ cuối tháng thì bạn Pin vì say sưa công việc của mình nên sức cũng yếu dần, tôi phải thay cậu bạn khác vào để tạo điều kiện cho bạn đồng hồ biết thời kì.

Tuy đồng hồ kém tôi năm tuổi, nhưng tôi luôn coi đồng hồ như người bạn cùng trang lứa. Tôi sẽ nỗ lực là bạn của đồng hồ trong suốt những năm tháng học trò.

Tả chiếc thanh hao rơm

Trong họ hàng nhà thanh hao thì cô bé Thanh hao Rơm vào loại xinh xẻo nhất, Cô mang chiếc váy vàng óng, ko người nào đẹp bằng, áo của cô cũng bằng rơm thóc nếp vàng tươi, được tết săn lại, cuốn từng vòng quanh người, trông cứ như là áo len vậy. Tuy bé nhưng Thanh hao Rơm rất được việc. Ngày hai lần, chị Thuỳ Linh mang thanh hao ra quét nhà. Chi quét nhà thôi, còn sân, vườn đã mang thanh hao khác cứng hơn. Chị rất quý Thanh hao Rơm. Chị đã nhờ bà đóng cho chiếc đinh sau cánh cửa. Mỗi lần quét nhà xong, chị treo Thanh hao Rơm lên đấy vừa đỡ ẩm thanh hao, lại gọn nhà. Thế là sau những lần lao động nhọc mệt, Thanh hao Rơm được nằm yên ngủ một giấc ngon lành.

Tả chiếc xe đạp của em

Hằng ngày em vẫn tới trường bằng chiếc xe đạp cũ. Chiếc xe đạp đó là của chị Huệ em đã tiêu dùng trong suốt những niên học cấp 2. Nay chị Huệ đã lên lớp 10, chị cho em chiếc xe đạp đó. Bố em bảo "Con đi tạm chiếc xe này một vài năm. Bao giờ con lên cấp Hai bố sẽ sắm cho con chiếc xe khác".

Chiếc xe của em được mặc chiếc áo màu đỏ mới đẹp làm sao! Nó là chiếc mi ni Nhật, bố em bảo đây là kiểu xe đạp nữ nên rất thích hợp với dáng con gái chúng em. Xe đã cũ nên mang một tẹo vết xước. Mỗi vết xước đó chắc mang sự tích của nó nhưng em ko biết. Khuông xe mang một thanh võng xuống, trông rất điệu. Đầu xe là hai vô lăng trông y như hai chiếc sừng con hươu cong cong. Chiếc yên xe tuy cũ nhưng vẫn còn êm lắm. Chiếc đèo hàng đằng sau bằng sắt trắng, chị em vẫn tiêu dùng để cặp sách mỗi lúc tới trường, nay ko hiểu vì sao nó bị rụng mất một thanh dọc. Lốp xe cũng đã mòn. Hôm trước trời mưa, sợ đường trơn, bố em đã định thay chiếc lốp mới như em vẫn cố đi, vì tin vào vô lăng lụa của mình. May mà ko mang chuyện gì xảy ra. Nan hoa cũng bị gãy một chiếc nhưng vành ko bị đảo, xe vẫn đi tốt vì em ko béo như chị Huệ. Bộ xích líp được dấu kín trong hộp, nó ko kêu "tách, tách'' như xe mới của những bạn.

Chiếc xe tuy cũ nhưng đi rất bon. Mang lần, em chủ quan ko rà soát lại phanh, xe bon quá, nên lúc xuống dốc, xe đứt phanh làm em ngã ra đường. Lúc về nhà em rất lo lắng. Bố em bảo: "Hay là từ mai bố đưa con đi học vậy?". Em phải nói mãi bố mới yên tâm và lại cho em đi xe tới trường. Từ đấy, trước lúc đi đâu, em đều rà soát lại xe cho kỹ càng. Mỗi lúc đi học về, em lại lau chùi sạch xe rồi mới dắt con ngựa sắt đó vào nhà.

Tuy nhà em tới trường tương đối xa, nhờ mang Con ngựa sắt thân thiết này em vẫn đi học đúng giờ. Hiện giờ, nhà em chưa mang điều kiện sắm xe mới, chiếc xe đạp tuy đã cũ nhưng đối với em là một vật quý giá. "Của bền tại người", bố em bảo thế. Em sẽ giữ gìn kỹ càng chiếc xe, người bạn thân thiết của em.

Tả chiếc cặp sách

Kỉ niệm về chiếc cặp mà em đựng sách vở đi học mãi mãi ở trong tâm trí em. Đã một năm trôi qua rồi, vậy mà mỗi lần nghĩ tới, em vẫn còn cảm thấy nôn nao, ngay ngáy tới lạ.

Hồi đó, em đang còn sử dụng chiếc cặp của chị Hai lúc chị học ở Tiểu học. Chiếc cặp vẫn còn sử dụng tốt, chỉ nứt một số đường may ở trong những ngăn cặp và mồm cặp. Sách vở và đồ tiêu dùng học tập thường bỏ lẫn với nhau vì chỉ còn lại mang một ngăn. Nhưng ko phải vì vậy mà em buồn. Trái lại em rất quý và rất yêu chiếc cặp vì nó là vật kỉ niệm của chị em. Chị Hai ngày nay là sinh viên năm thứ nhất khoa Quản trị Kinh doanh rồi. Em muôn nâng niu vật kỉ niệm đó bên mình như thầm hứa với chị Hai sẽ noi theo gương chị. Do vậy mà em ko đòi hỏi bố phải sắm cặp mới cho em. Nhưng rồi vào một buổi học cuối học kì II năm lớp Ba, tan học, mưa tầm tã sách vở và đồ tiêu dùng học tập ngày hôm đó lại khá nặng, tất cả đều dồn vào cặp nên lúc nước mưa thấm vào đã làm đường chỉ khâu dưới đáy cặp bị bung ra. Và thế là bao nhiêu sách vở, đồ tiêu dùng học tập của em bị rơi xuống mặt đường. Em nhặt sách vở và đồ tiêu dùng học tập lên gói chung vào tấm ni lông tất tả chạy về nhà. Thấy em ôm chồng sách vở trên tay, vai đeo chiếc cặp ko, bố hỏi: “Sao con ko bỏ vào cặp?”. Em vừa cởi quai đeo vừa nói với bố: “Cặp hỏng rồi bố ạ!”. Bố nhìn em, nhìn chiếc cặp đã thủng đáy, rồi quay sang âu yếm nói: “Đừng buồn nghe con! Bố bận công chuyện quá ko quan tâm tới chiếc cặp của con. Mẹ con lại đi học xa, chắc cũng ko biết chuyện này, thông cảm cho bố mẹ. Chiều nay, bố đưa con ra chợ thị xã, sắm chiếc khác”. Thế là em đành phải từ biệt chiếc cặp, đế nó lên giá sách như lưu.

Chiếc cặp mà em mang trong tay ngày nay là một chiếc cặp tuyệt đẹp! Có nhẽ nó đẹp thuộc loại nhất, nhì trong lớp, bởi nó vừa mới lại vừa tốt, kiểu cặp trông rất xinh và rất tiện lợi. Chất liệu chiếc cặp được may bằng vải ni lông tổng hợp màu xanh lá cây. Chiều dài độ ba mươi lãm xăng-ti-mét, chiều rộng chừng hai mươi lăm xăng-ti-mét. Phía trên mang quai xách. Đằng sau mang hai quai đeo làm bằng chỉ dù to bản, vừa chắc lại vừa êm vai. Phía trước cặp mang hai khoá móc láng bóng được mạ kền. Chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc nút nhỏ lên như hai đầu đũa. móc bật ra là em mang thể mở cặp một cách nhanh chóng, thuận tiện. Phía trong nắp cặp là một đường dây kéo tạo thành một cánh cửa đóng kín ba ngăn cặp. Nắp cặp được làm bằng một miếng mi-ca mỏng và được trang trí bằng một tấm hình chụp vị thuyền trưởng Sinbad trong bộ phim “Cuộc phiêu lưu của Sinbad” làm tăng thêm vẻ đẹp của chiếc cặp.

Chiếc cặp được cấu tạo ba ngăn. Ngăn giữa rộng hơn, em tiêu dùng để toàn bộ sách vở trong buổi học. Còn hai ngăn kia tiêu dùng để đồ tiêu dùng học tập và tấm vải mưa. Thật là tiện lợi. Đã sắp một năm rồi mà chiếc cặp vẫn còn y như mới sắm tuần trước. Đi học về, bao giờ em cũng tiêu dùng một miếng vải mỏng lau sạch bụi bặm hoặc nước mưa rồi mới để vào góc học tập của mình.

Chiếc cặp đã trở thành người bạn thân thiết của em từ dạo đó. Và ngày nay, ngày ngày, chiếc cặp lại cùng em tung tăng tới trường, rồi lại cùng em trở về nhà trong niềm vui vì những điểm mười mà em đạt được.

Tả chiếc xúc xắc

Nhân một ngày đi lễ hội chùa Hương, mẹ đã sắm cho em một chiếc xúc xắc. Hiện giờ tuy đã học lớp Năm rồi mà em vẫn còn giữ được con xúc xắc đó mặc dù nó ko còn mới. Điều quan yếu đối với em là xúc xắc vẫn luôn phát ra một thứ âm thanh là lạ mà tụi bạn em rất mê.

Con xúc xắc của em là một thứ đồ chơi đơn thuần bằng nhựa tổng hợp. Phần chính của nó là một con búp bê xoay quanh một trục. Con búp bê màu đỏ nằm gọn trong chiếc vòng nhựa màu vàng. Chiếc vòng này được gắn với một chiếc cán tròn màu xanh dài độ mười lăm phân để cầm cho tiện. Chính chiếc cán màu xanh này lúc lắc xúc xắc thì nó phát ra tiếng kêu kì lạ. Em biết được điều đó vì mang lần, em đã làm hai mặt vỏ của búp bê bị rời ra. Những hạt nhựa cũng bắn ra tung tóe khắp nền nhà. Nếu nó là thứ đồ chơi khác thì có nhẽ em cũng vứt bỏ và quên đi rồi, nhưng đây lại là chiếc xúc xắc mà em rất thích. Vì vậy, em đã tìm nhặt lại những hạt nhựa rồi nhờ bố em sửa lại. Bố em là một người rất khéo tay. Sau lúc sửa xong, bố lại tiêu dùng một loại keo trong, quấn một vòng quanh búp bê đế nó ko bị bung ra nữa. Em rất mừng vì chiếc xúc xắc vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu, búp bê vẫn xinh xẻo như trước, lại còn thêm một chiếc đai thắt như một chiếc nơ làm cho nó càng mang duyên hơn. Em thầm cảm ơn bố đã hiểu và chiều theo ý thích của con gái.

Cho tới tận ngày nay, em vẫn còn giữ lại bên mình chiếc xúc xắc dễ thương đó. Lúc đi học lớp Một em nhờ mẹ chứa kĩ chiếc xúc xắc cho em. Nhưng rồi thỉnh thoảng em vẫn nhớ, lại lấy ra chơi. Chiếc xúc xắc đó với những âm thanh vui tai của nó sẽ còn theo em suốt cả một thời niên thiếu.

Tả tấm bản đồ Việt Nam

Lớp học của em là một căn phòng quét vôi màu xanh dịu. Ko biết ngẫu nhiên hay do một lí do nào đó ở sắp bàn thầy giáo mang một tấm bản đồ Việt Nam. Chắc nó đã được treo ở đây lâu lắm rồi, bởi nhìn sườn gỗ đã phai màu vécni song tấm bản đồ vẫn còn sáng sủa do được bao bọc bằng một tấm mica.

Cứ mỗi lúc chuông reo báo hiệu giờ chơi, những bạn chạy ùa ra sân như ong vỡ tổ, còn em và một số nữa vài ba đứa thường xúm nhau lên tấm bản đồ. Mấy đứa bạn thường hay tìm địa danh của quê hương em. Trong lớp, chỉ mang mình em là quê ở xa. Bố mẹ em vào công việc trong Nam đã lâu lắm rồi, nghe nói cũng đã sắp hai mươi năm. Bản thân em cũng được sinh ra trên mảnh đất Nam Bộ này. Nghe bố mẹ nói quê mình ở Thanh Hóa, xa lắm. Em cũng chỉ mang biết vậy. Mấy lần về thăm quê rồi nhưng em cũng chỉ nhớ mang máng thôi, ko rõ lắm. Tụi bạn em đứa nào cũng hiếu kì, nên cứ rỗi là lên tấm bản đồ xem cho rõ những địa danh.

Tấm bản đồ mang kích thước bằng mặt bàn của thầy giáo. Trên bản đồ nhịn nhường như mang ít nhất là năm màu cơ bản, tiêu dùng để thể hiện sự phân bố địa hình của những vùng trong cả nước. Màu xanh nhạt và đậm dần về phía đông là màu của biển cả đại dương. Màu xanh lá mạ là vùng đồng bằng Bắc Bộ, Nam Bộ và ven biển miền Trung.Màu gạch là màu đồi núi cao nguyên. Càng đậm bao nhiêu là sự biểu hiện địa hình càng cao bấy nhiêu so với mặt biển. Nhờ vào độ đậm nhạt của những màu sắc mà em mang thể nhận mặt được đặc điểm địa hình trong cả nước.

Ở ngoài khơi xa, tính từ cực Nam của Nam Bộ nhìn về hướng biển Đông là quần đảo Trường Sa nổi lên giữa màu xanh của biển cả, bằng những chấm nhỏ màu gạch nung. Ở đấy mang những đơn vị quân nhân hải quân ngày đêm canh gác để giữ gìn mảnh đất của tiên sư nghìn năm để lại.

Người ta gọi quốc gia mình là bán đảo quả ko sai. Từ Trà cổ tỉnh Quảng Ninh chúng ta men theo bờ biển cong cong dịu dàng, thon thả hình chữ “S” tới điểm cuối cùng của cực Nam Tổ quốc là mũi Cà Mau, biển vẫn dạt dào vỗ sóng theo chiều dài trên hai nghìn cây số, rồi biển tiếp tục rẽ ngoặt bao lấy địa phận tỉnh Kiên Giang, biển vỗ sóng bốn bề xung quanh đảo Phú Quốc. Trong màu xanh da trời ngút ngàn đó mang một vùng nổi lên màu xanh dương hình ông Gióng đang cưỡi ngựa bay về trời. Có nhẽ nơi này là chỗ sâu nhất ở biển Đông.

Đúng là quốc gia mình cong cong hình chữ s nhưng em cũng thấy nó giống như một con rồng khổng lồ đang bay vút lên ko trung mà người ta gọi là thế “rồng thăng”. Nhìn từ Bắc tới Nam mỗi vùng đều được thể hiện một sắc màu riêng biệt. Thành thị trấn Hà Nội – Thủ đô của cả nước được tô màu hồng phấn. Thành thị trấn mang tên Chưng màu gạch nung. Những tỉnh Nam Bộ, Bắc Bộ màu xanh lá mạ. Trên tấm bản đồ em cũng thấy được dòng chảy của những con sông. Tất cả nhịn nhường như đều bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ rồi uốn lượn như một dải lụa màu ngọc bích để ra biển Đông. Con sông Hồng chở nặng phù sa bồi đắp cho đồng bằng Bắc bộ ngày một thêm trù phú. Và ở kia, con sông Cửu Long xòe chín nhánh bồi đắp phù sa phì nhiêu cho đồng bằng Nam Bộ –vựa lúa của Tổ quốc.

Nhìn lên tấm bản đồ mà lòng em càng thấy yêu Tổ quốc mình hơn. Từ những đỉnh núi cao ngất của dãy Trường Sơn hùng vĩ cho tới những, dòng sông vỗ cánh hiền hòa, từ miền cao nguyên đất đỏ với những rừng cà phê ngút ngàn cho tới những vùng cát trắng miền Trung... Tất cả đều gợi lên trong em một dáng hình, một thế đứng nghìn đời, thế đứng của một con rồng đang chứa mình bay lên.

Để xem chi tiết những Bài văn tả thiết bị lớp 5 hay khác, mời bài vào tên bài văn.

  • Top 50 Tả đồng hồ báo thức (hay nhất)

  • Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích

  • Tả một thiết bị trong viện bảo tồn hoặc trong nhà truyền thống mà em mang dịp quan sát

  • Tả thiết bị gắn bó với em

  • Tả món quà mang ý nghĩa với em

  • Tả chiếc xe đạp của em

  • Tả chiếc bàn học của em

  • Tả cây bút máy

  • Tả chiếc đồng hồ báo thức (Bài 2)

  • Tả thiết bị trong nhà mà em yêu thích

  • Tả quyển sách Tiếng Việt 5, tập hai

  • Tả một món đồ hoặc một món quà mang ý nghĩa sâu sắc với em

  • Tả một thiết bị trong viện bảo tồn hoặc trong nhà truyền thống em đã mang dịp quan sát

  • Tả hình dáng và công dụng của một thiết bị sắp gũi với em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả chiếc đồng hồ báo thức (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả một thiết bị trong nhà em yêu thích (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả một thiết bị trong viện bảo tồn hoặc trong nhà truyền thống mà em mang dịp quan sát (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả món quà mang ý nghĩa với em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả chiếc bàn học của em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả cây bút máy (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả quyển sách Tiếng Việt 5 (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả quyển vở của em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả chiếc trống đồng (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả cây bút chì của em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả chiếc tủ sách của em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả con búp bê (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả cây thanh hao quét nhà (Dàn ý - 3 mẫu)

  • Tả chiếc đồng hồ đeo tay của em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả chiếc trống trường em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả bộ bàn ghế nhà em (Dàn ý - 5 mẫu)

  • Tả chiếc máy giặt của gia đình em (Dàn ý - 4 mẫu)

  • Tả chiếc gương nhà em (Dàn ý - Hai mẫu)

  • Soạn Tiếng Việt lớp 5
  • Soạn Tiếng Việt lớp 5 VNEN
  • Giải Vở bài tập Tiếng Việt lớp 5
  • Giải Cùng em học Tiếng Việt lớp 5
  • Top 20 Đề thi Tiếng Việt lớp 5 mang đáp án

Giới thiệu kênh Youtube VietJack

Nhà băng trắc nghiệm lớp 3-4-5 tại khoahoc.vietjack.com

  • Hơn 20.000 câu trắc nghiệm Toán,Văn, Anh lớp 3-4-5 mang đáp án



Article post on: nongdanmo.com

Recommended For You

About the Author: Bảo