
Một số bài văn tả vật dụng lớp 5 gồm những bài văn mẫu hay được Tip.edu.vn sưu tầm và giới thiệu tới những bạn. Những bài văn mẫu lớp 5 này giúp những em học trò biết cách miêu tả vật dụng thân thuộc, mang thêm nhiều ý tưởng lúc viết văn. Những thầy cô, quý phụ huynh mang thể tiêu dùng tài liệu này để hướng dẫn cho con em mình làm văn miêu tả vật dụng hay, tránh lạc đề.
1. Dàn ý chung miêu tả vật dụng lớp 4, 5
1. Mở bài gián tiếp: (3-4 dòng)
- Giới thiệu vật dụng (Vật dụng em định tả là gì? Vì sao em mang nó? Mang nó vào thời kì nào?)
2. Thân bài
- Tả bao quát: (3-4 dòng): Hình dáng, kích thước, màu sắc
- Tả chi tiết: (10 – 15 dòng): Tả những phòng ban của vật dụng (khoảng 3-5 phòng ban, mỗi phòng ban tả từ 2-3 câu)
- Tả công dụng của vật dụng (5-10 dòng): từ 2-3 công dụng
- Hoạt động hoặc kỉ niệm của em với vật dụng đó (3-4 dòng)
3. Kết bài mở rộng: (2-4 dòng)
- Nêu cảm tưởng của em với vật dụng (Em hãy coi nó như là một người bạn của mình).
2. Tả đồ tiêu dùng trong nhà
Tả loại máy tivi ngắn gọn
Ở giữa phòng khách nhà em là một chiếc tivi rất đẹp. Đó là món quà mà anh Hai em vừa tậu nhân dịp Tết tới.
Mặt sau của sách mang màu nền là màu trắng. Ở góc phải phía dưới là giá tiền và mã số sách. Góc bên trái trên cùng là hình ảnh Huân chương Hồ Chí Minh – huân chương danh giá mà cuốn sách đã đạt được. Ở giữa là danh sách những cuốn sách giáo khoa lớp 5 khác được đóng khuông nền xanh rất xinh xẻo và vượt bậc.
Bên trong cuốn sách là rất nhiều những nội dung thú vị, quyến rũ được trình bày thời trang, dễ hiểu với nhiều hình ảnh minh họa sống động. Những bài học chia thành nhiều tuần, mỗi tuần gồm những nội dung như tập đọc, chính tả, kể chuyện, luyện từ và câu, tập làm văn. Mỗi bài học đều mang những nội dung, loại hay riêng. Nhưng em vẫn thích nhất phần kể chuyện. Vì nhờ những tiết học đấy mà em được lắng tai và biết thêm nhiều câu chuyện hay.
Em yêu quý cuốn sách của mình lắm. Em tự nhủ sẽ giữ gìn sách thật sạch sẽ, để sách luôn mới như lúc đầu.
Tả quyển sách Tiếng Việt 5 Mẫu 2
Để chuẩn bị vào niên học mới, ba tậu cho em một bộ sách giáo khoa lớp Năm, trong đó mang cuốn sách Tiếng Việt 5, tập hai.
Quyển sách Tiếng Việt mới xinh xẻo làm sao, hình chữ nhật. Bìa sách được trang trí bằng một bức tranh với nhiều màu sắc khác nhau. Mặt bìa láng bóng. Sách mới nên mang mùi thơm của giấy và mực in.
Quyển sách khá dày, gồm 176 trang. Ngoài bìa phía trên in chữ TIÊNG VIỆT 5, tập hai bằng mực xanh và đỏ. Phía dưới là bức tranh mang những bạn nhỏ thuộc nhiều dân tộc khác nhau đang nói chuyện vui vẻ. Trước mặt những bạn, những cô chú xã viên đang miệt mài trồng lúa, cày bừa trên những thửa ruộng. Xa xa là một ngôi làng nhỏ, mái ngói đỏ tươi nấp dưới những rặng tre đang rì rào ca hát. Xa nữa là biển cả mênh mông, từng đoàn tàu căng buồm ra khơi đánh cá. Trên bầu trời trong xanh, đàn hải âu đang nghiêng mình chao liệng.
Lật sách ra, trang thứ nhất ghi tên những tác giả của quyển sách và một lần nữa chữ TIẾNG VIỆT 5, tập hai lại được lặp lại, có nhẽ là để nhắc nhở chúng em hãy học tập tốt bộ môn Tiếng Việt. Trang 3 là chủ điểm Người công dân và một bức tranh vẽ cảnh những bạn thiếu niên khăn quàng đỏ thắm trên vai đang vui vẻ bỏ thăm thể hiện vai trò và trách nhiệm của người công dân. Trang số 4 ghi chữ “Tuần 19” và bài tập đọc Người công dân số Một nói về tâm trạng của người thanh niên Nguyễn Tất Thành trong việc đi tìm con đường cứu nước, cứu dân. Bên trong những bài học sắp xếp theo tuần, xoay quanh năm chủ điểm: Người công dân, Vì cuộc sống thanh bình, Nhớ nguồn, Nam và nữ, Những chủ sở hữu tương lai. Những trang giấy đều thuộc loại tốt nên chữ đen vượt bậc trên nền giấy trắng tinh. Để thuận tiện cho việc học tập, sách đã sắp xếp khéo léo những bài học theo từng chủ điểm từng tuần học, từng phân môn. Ngoài nội dung bằng chữ, sách còn ghép những bức tranh minh họa sinh động giúp những em hứng thú hơn trong học tập. Những phân môn học trong tuần gồm Tập đọc, Chính tả, Luyện từ và câu, Kể chuyện và Tập làm văn. Những phần ghi nhớ được đóng khuông với nền màu xanh biếc, gây được sự chú ý nhất định cho người đọc. Trước mỗi chủ điểm sách đều dành hẳn một trang và hình minh họa cho chủ điểm đó. Mỗi bài học lại thường mang hình minh họa rõ ràng, màu sắc quyến rũ.
Quyển sách TIẾNG VIỆT 5, tập hai sẽ là người bạn đường cùng em trong suốt học kì II giúp em mở rộng tri thức và học tốt môn Tiếng Việt. Em quý quyển sách của em lắm! Hằng ngày, sau lúc học bài xong, em bỏ nó vào cặp sách. Mai này dù lên lớp 6, em vẫn xem quyển sách đấy là người bạn tri kỉ giúp em vững tri thức bước vào ngưỡng cửa cấp II.
6. Tả đồ tiêu dùng học tập của em
Tả chiếc cặp sách của em – Mẫu 1
Bước vào niên học mới, bố tậu cho em một chiếc cặp sách ở quầy đồ tiêu dùng thiếu nhi. Từ buổi đầu khai trường, chiếc cặp đã là người bạn nhỏ đáng yêu của em.
Chiếc cặp của em hình chữ nhật, chiều dài của cặp khoảng hai gang tay người to, chiều ngang của cặp khoảng một gang rười, đáy cặp rộng tới sắp một gang tay của em. Cặp của em là loại cặp học trò làm bằng giả da màu xanh da trời. Mỗi lần xoa tay lên mặt cặp mịn và láng bóng đấy, em cảm thấy mát và trơn, thích thú vô cùng. Đường khâu xung quanh cặp làm bằng chỉ dù màu đỏ, mũi khâu đều và thẳng. Những góc cặp lượn tròn mang viền ni lông màu trắng táng thêm vẻ duyên dáng cho chiếc cặp. Phía trên mang một quai xách to bằng nửa cổ tay em, cong cong hình cầu vồng được đính chặt bằng hai chiếc đinh dẹp. Quai đeo ở sau lưng được may bằng vải ni lông to bản trơn như loại dây dù, rất cứng cáp. Em thử đeo chiếc cặp lên vai, đứng trước gương nhắm nhía, trông em thật chững chàng và khỏe mạnh. Mặt trước của cặp là một loại ngăn bằng tấm mê ca mỏng, phía trong là bức tranh hai chú gấu Misa đang dắt tay nhau đi trên hò thị trấn tấp nập người qua lại. Em tiêu dùng tay ấn lên hai chiếc khóa bằng mạ kền sáng nhoáng như đôi mắt long lanh đang chuyên chú nhìn em. “Tách! Tách!” Âm thanh phát ra từ ổ khóa nghe thật vui tai. Nắp cặp được mở, lộ ra hai ngăn được lót bằng những mảnh vải nỉ mềm, mỏng với những đường sọc vằn như những nét hoa văn trang nhã. Ngăn cặp thứ nhất, em đựng sách vở. Ngăn thứ hai, em đựng những đồ tiêu dùng học tập như: hộp bút, thước kẻ, ê ke đo độ, bảng con, bông bảng, tập giấy kiếm tra in sẵn…
Hàng ngày, cặp theo bước chân em tung tăng tới trường, tới lớp và ngồi yên lặng trong ngăn bàn theo dõi em học tập. Về tới nhà, em nâng niu chiếc cặp một lúc rồi mới để vào chỗ quy định. Em coi chiếc cặp như người bạn thân thiết của mình. Em giữ gìn chiếc cặp rất chăm chút, ko để bụi bẩn bám vào và thường xuyên lau chùi bằng một chiếc khăn mùi soa mềm để giữ cặp được bền.
Tả chiếc cặp sách của em – Mẫu 2
Niên học mới đã tới rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày tựu trường. Hai tháng hè xa bạn bè, thầy cô em nhớ lắm! Sáng nay, em dậy thật sớm sửa soạn sách vở, đồ tiêu dùng học tập, chăm chút bỏ những thứ vào chiếc cặp mà mẹ đã tậu cho em tại hiệu sách Minh Trí ở cố đô Huế trong dịp mẹ đi học ở ngoài đấy. Chiếc cặp chưa lần nào tới lớp nhưng đã trở thành người bạn thân thiết của em từ lâu rồi. Hôm cầm chiếc cặp trong tay, em thầm cám ơn mẹ đã lo lắng kiêm toàn cho đứa con gái út của mẹ trước lúc vào lớp Bốn.
Mẹ đã chọn chiếc cặp thật hợp với thị hiếu của em, vừa vặn và xinh xẻo. Nó được làm bằng chất liệu ni lông tổng hợp, màu xanh rêu, sợi tơ óng ánh như pha kim tuyến. Sờ vào, người nào cũng cảm giác mát lạnh và mềm mềm như làn da của một dứa trẻ ba tuổi. Có nhẽ chiếc cặp to bằng sổ ghi điểm của cô giáo, ko cồng kềnh như cặp của bạn Thúy ngồi cạnh em. Phía trên là một quai xách được bện bằng sợi ni lông bền và rất chắc. Đằng sau mang hai quai đeo được mắc vào những loại khóa sắt xi sáng nhoáng, tiêu dùng để điều chỉnh cho vừa quai đeo. Phía trước mặt mang một bức tranh màu, vẽ hình một chú ếch đang ngồi trên lá sen du ngoạn ở trong đầm. Xung quanh là những đóa hoa sen hồng đang xòe cánh đón sắc nắng vàng mùa hạ. Bức tranh được lồng vào trong một ngăn bằng giấy mê ca mỏng, mang khóa kéo đi, kéo lại. Ngăn này em tiêu dùng đựng tấm áo tơi.
Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc khóa ở nắp cặp, nó tự động mở ra nhờ một phòng ban quan yếu làm bằng hệ thống lò xo, gắn giấu vào phía trong nắp cặp. Cặp mang hai ngăn chủ yếu. Ngăn to, em tiêu dùng để những quyển sách vở trong buổi học. Còn ngăn kia nhỏ hơn, em để những đồ tiêu dùng học tập như: bảng con, tập giấy rà soát và hộp đựng bút cùng một số vật dụng khác. Thấy chiếc cặp của em vừa xinh, vừa gọn nhẹ lại tiện lợi nữa nên bạn nào cũng hỏi tậu ở shop nào để về xin bố mẹ tậu cho. Em cũng nói thật với những bạn là ở đây ko mang. Mải nghĩ về chiếc cặp mà suýt nữa trễ giờ đi học, em khoác vội chiếc cặp vào vai rồi chào bố và chị Hai rảo bước tới trường trong lòng rộn lên một niềm vui khó tả.
Tả cây bút máy – Mẫu 1
Trong ngày sinh nhật, mẹ tặng em một cây bút máy. Ôi! Trông chiếc bút mới đẹp làm sao! Cây bút nhỏ nhắn, xinh xinh dài bằng một gang tay, tròn trĩnh như ngón tay trỏ. Nắp bút làm bằng mạ kền vàng óng ánh. Trên nắp bút mang khắc dòng chữ Trung Quốc và số 366. Thân bút là một ống nhựa màu đen, trơn bóng, càng về phía sau càng thon lại như búp măng non. Mở nắp bút ra, hiện lên trước mắt em là một chiếc ngòi tí xíu sáng óng ánh như ánh sao đêm. Em xoay thân bút theo chiều kim đồng hồ để lấy mực. Chiếc ruột gà làm bằng cao su phía ngoài là một ống sắt mạ bạc mang rãnh khuyết hai bên tiêu dùng để đẩy ko khí trong ruột gà ra ngoài, nhúng vào lọ mực. Chiếc ruột gà trở lại trạng thái ban sơ đồng thời mực trong lọ cũng được hút lên đầy ruột gà. Phía trong ruột gà mang một ống nhựa rỗng, nhỏ như que tăm tiêu dùng để dẫn mực. Hôm mới tiêu dùng chiếc bút lần đầu, nét chữ còn gai gai. Nhưng chỉ một tuần sau, ngòi bút lại trơn, chạy đều trên trang giấy và nét chữ trở nên mềm mại. Nhờ đó, kết quả học tập của em ngày một tiến bộ.
Em thầm cám ơn mẹ đã tặng em một món quà này! Hằng ngày, ở trường cũng như ở nhà, cây bút là người bạn thân thiết của em. Em giữ gìn cây bút rất chăm chút. Mỗi lúc làm xong công việc của mình, em để cây bút được nằm gọn trong hộp bút, ngủ một giấc ngon lành.
Tả cây bút máy – Mẫu 2
Em thường ước ao mang một cây bút máy nhưng ba em bảo: “Bao giờ con lên lớp Năm ba mới tậu cho con!”. Rồi một hôm ba đi thành thị trấn về, gọi em lại, đưa cho em một chiếc bút hiệu Hồng Hà sắp giống như chiếc bút Trung Quốc của bạn Nam ngồi cạnh em.
Chiếc bút (viết) máy, một đồ tiêu dùng học tập ko thể thiếu được đối với tất cả học trò.
Cây viết dài sắp một gang tay. Thân viết tròn nhỏ bằng ngón tay út của người to. Toàn thân bút làm bằng nhựa tổng hợp nhẵn bóng.
Phần thân viết màu xanh lá cây thon thon như một viên phấn màu. Nắp viết cùng màu xanh nhưng được gắn thêm một que cài bằng thép ko rỉ tiêu dùng để cài viết vào túi áo mỗi lúc viết xong. Mở nắp ra, em thấy ngòi viết sáng nhoáng được gắn chung vào lưỡi gà, cắm chặt vào quản bút. Ở trong thân bút là loại ruột gà làm bằng cao su mỏng nhưng rất dai tiêu dùng để đựng mực. Mỗi lúc em lấy mực, chỉ cần bóp dẹt loại ruột gà rồi nhúng ngòi bút vào lọ mực, thả ruột gà ra là mực từ dưới lọ bị hút lên trên ruột gà, viết cả buổi ko rất đỗi. Phải nói rằng, từ lúc mang chiếc bút Hồng Hà, nét chữ của em nhường nhịn như đẹp hơn, mềm mại hơn nhiều. Bài học ở lớp em đều ghi đầy đủ, ko phải mất thì giờ chấm mực như hồi viết bằng cây viết lá tre. Những trang viết cũng sạch sẽ hơn, ko bị vây mực lem nhem như hồi trước nữa. Lúc viết xong, em thường lấy giẻ lau nhẹ ngòi viết cho khô rồi đóng nắp viết lại, bỏ vào hộp bút chăm chút.
Đã mấy tháng rồi mà cây viết của em vẫn còn như mới. Cây viết đã cùng em làm việc siêng năng ngày ngày để đạt được kết quả cao trong học tập.
Tả loại bàn học của em – Mẫu 1
Đố những bạn ngồi học mà ko mang bàn được đấy. Vững chắc sẽ chẳng mang người nào mang thể ngồi như thế đâu nhỉ? Chính vì lẽ đó mà vô tình chiếc bàn đã trở nên thân thiết với học trò chúng ta. Tớ cũng mang một chiếc bàn học đấy, những bạn mang muốn biết về bạn đấy ko?
Vì tớ mang rất nhiều sách vở nên bố mẹ tớ đã chọn tậu cho tớ một chiếc bàn học thật to. Bàn đấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn được làm từ gỗ xoan đào, khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗ nổi lên thật giống với những dải lụa. ngoài ra, bạn bàn của tớ còn được đánh véc ni bóng nhoáng, trông rõ đẹp. Mặt bàn rất láng và phẳng, mang màu nâu nhạt khá nghiêng về phía tớ ngồi. Bàn mang bốn chân, chống đỡ bốn góc, mỗi chân mang bốn cạnh, phần trên ăn vào bốn góc, kéo thẳng như thả dọi xuống mặt đất. Những cạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng một nửa phần trên khiến cho cho loại bàn thanh thoát hẳn lên.
Ko những thế, bạn ấy còn giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăn của bàn. Mỗi ngăn đều được phân chia rất rõ ràng, chính vì vậy mà tớ chẳng bao giờ sợ nhầm ngăn này với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở của sách. Hai ngăn ở giữa là nơi trú ngụ của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ để những loại sách tham khảo và những loại truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn mang một ngăn kéo rất thuận tiện, tớ thường để những bài rà soát và giấy tờ quan yếu vào trong đó. Mỗi lúc về tới nhà, nhìn thấy bàn là tớ lại muốn ngồi học luôn. ko chỉ mang bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh bên tớ và bàn là bạn ghế. Bạn đấy cũng được tạo nên bởi gỗ và mang bộ quần áo y trang bàn, trông hai bạn đấy thật ngộ nghĩnh! Bàn luôn giúp tớ ngồi học mọt cách thoải mái, vào mỗi buổi sáng tớ vừa học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vườn và nhìn những tia nắng sớm dịu dàng chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ. Chính điều đó đã tạo cho tớ một cảm hứng để học tốt hơn!
Trải qua đã năm rồi, bàn và ghế người bạn thân thiết của tớ, giúp tớ đạt những danh hiệu học trò giỏi và dù cho mang to lên, mang học cao hơn nữa thì hai bạn đấy sẽ luôn là người bạn giúp tớ đi tới những chân trời ước mơ.
Tả loại bàn học của em – Mẫu 2
“Tới giờ rồi, học bài thôi”. Người nào nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh ko thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại đựng lên: “Tới giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em.
À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và hiện giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hon ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy mang sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng nhoáng như ngày mới về. Chẳng mang ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc thanh hao lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng mang một lọ hoa tươi nho nhỏ, mang thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành lay ơn rực thắm để góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ mang khóa được gắn chung với bàn. Tủ mang hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmon, Conan, Ninja loạn thị, kế tới là truyện cổ tích, truyện Anđécxen… được xếp vào tầng trên, ở dưới mang ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để những đồ tiêu dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn ghẽ và ngăn nắp đâu vào đấy.
Chiếc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và hiện giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể quyến rũ, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập.
7. Tả đồ chơi mà em thích
Tả con xúc xắc
Nhân một ngày đi lễ hội chùa Hương, mẹ đã tậu cho em một loại xúc xắc. Hiện giờ tuy đã học lớp Năm rồi mà em vẫn còn giữ được con xúc xắc đấy mặc dù nó ko còn mới. Điều quan yếu đối với em là xúc xắc vẫn luôn phát ra một thứ âm thanh là lạ mà tụi bạn em rất mê.
Con xúc xắc của em là một thứ đồ chơi đơn thuần bằng nhựa tổng hợp. Phần chính của nó là một con búp bê xoay quanh một trục. Con búp bê màu đỏ nằm gọn trong loại vòng nhựa màu vàng. Mẫu vòng này được gắn với một loại cán tròn màu xanh dài độ mười lăm phân để cầm cho tiện. Chính loại cán màu xanh này lúc lắc xúc xắc thì nó phát ra tiếng kêu kì lạ. Em biết được điều đó vì mang lần, em đã làm hai mặt vỏ của búp bê bị rời ra. Những hạt nhựa cũng bắn ra tung tóe khắp nền nhà. Nếu nó là thứ đồ chơi khác thì có nhẽ em cũng vứt bỏ và quên đi rồi, nhưng đây lại là loại xúc xắc mà em rất thích. Vì vậy, em đã tìm nhặt lại những hạt nhựa rồi nhờ bố em sửa lại. Bố em là một người rất khéo tay. Sau lúc sửa xong, bố lại tiêu dùng một loại keo trong, quấn một vòng quanh búp bê đế nó ko bị bung ra nữa. Em rất mừng vì loại xúc xắc vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu, búp bê vẫn xinh xẻo như trước, lại còn thêm một loại đai thắt như một chiếc nơ làm cho nó càng mang duyên hơn. Em thầm cám ơn bố đã hiểu và chiều theo ý thích của con gái.
Cho tới tận hiện giờ, em vẫn còn giữ lại bên mình loại xúc xắc dễ thương đó. Lúc đi học lớp Một em nhờ mẹ đựng kĩ loại xúc xắc cho em. Nhưng rồi thỉnh thoảng em vẫn nhớ, lại lấy ra chơi. Mẫu xúc xắc đấy với những âm thanh vui tai của nó sẽ còn theo em suốt cả một thời niên thiếu.
Tả con búp bê
Mẹ em nói rằng ngay từ lúc còn bé tí, em đã tỏ ra thích những đồ chơi phát ra những tiếng nhạc. Một lần, trước rằm Trung thu, trong một chuyến đi công việc ở Thành thị trấn Hồ Chí Minh, bố đã tậu cho em một con búp bê nhựa mang gắn phòng ban điện tử và một phòng ban chạy bằng pin, một thứ đồ chơi em thích nhất từ trước tới nay. Độ là một con búp bê dễ thương nhất, nó vừa đi được, vừa bò được, vừa quay đầu được mà ko một loại búp bê nào của những bạn em mang.
Kìa! Nó đang ngồi trước mặt em, đầu quay lại nhìn em như nói nhỏ: “Cho em bò đi chị!”. Và mỗi lần nó bò thì từ trên lưng nó phát ra một bản nhạc êm đềm réo rắt và ở trước ngực nó phát ra những luồng chớp sáng theo nhịp bò tiến về phía trước.
Những lúc em ko cho nó bò, bắt nó đi, lại càng thấy nó dễ thương hơn. Chỉ cần bấm công tắc điện được cài sẵn ở sau lưng, tiếng nhạc lại vang lên, loại đầu búp bê sẽ quay đi, quay lại lúc thì nhìn bên trái, lúc thì nhìn bên phải, đôi mắt chớp nháy liên tục trông dễ thương tới lạ còn hai chân thì bước đi từng bước một như trẻ vừa thôi nôi tập đi.
Nó được mặc một bộ “xiêm y” thật lộng lẫy. Mẫu nón đội đầu phủ kín, chỉ chừa mang khuôn mặt màu hồng nhạt và thập thò mái tóc vàng được cắt ngắn uốn cong theo vành mũ. Đôi mắt trong xanh màu ngọc bích được tô điểm thêm hàng mi cong vút, lúc nào cử động cũng liếc qua liếc lại rất ngộ nghĩnh. Do vậy mà cứ ăn cơm tối xong, tụi bạn lại tụ tập ở nhà em xem búp bê trình diễn. Em tự hào về nó lắm. Bởi vậy mà số tiền mẹ cho ăn sáng bao giờ em cũng dành lại một phần để tậu pin phục vụ cho những trò chơi “láu lỉnh” của búp bê . Buổi tối nằm ngủ, em thường để nó ở đầu giường và ko quên đắp cho nó “tấm chăn ấm” mà em “tự làm tặng búp bê.
Đấy, con búp bê “kì diệu” của em là vậy, nó dễ thương và đáng yêu làm sao!
Tả chú gấu bông Mẫu 1
Mỗi lần sinh nhật của em, bao giờ em cũng được những chú, những dì, những cô bạn của bố mẹ tặng cho ko biết bao nhiêu là thứ đồ chơi đẹp, lạ mắt. Nhưng có nhẽ con thỏ nhồi bông Melody là thứ đồ chơi em thích nhất.
Dạo đấy là sinh nhật lần thứ chín của em năm em đang học lớp Ba. Nhìn lên bàn tặng vật, kế bên chiếc bánh sinh nhật hai tầng, một chồng những gói vuông vuông, đủ những màu sắc gối đầu lên nhau trông rất đẹp mắt. Nhưng mang một món quà được bọc trong một tờ giấy mủ, to bằng người em mà em ko đoán ra là món quà gì. Sau lúc tan tiệc, mọi người đã ra về, mẹ thu dọn những món quà đặt vào góc học tập của em và bảơ em giở ra xem. Em chẳng chú tâm gì tới những món quà đấy cả, chỉ lưu tâm tới món quà được bọc trong tấm vải mủ kia thôi. Vì vậy, em đã vội vàng mở món quà đấy trước hết. Vừa mở ra, em vội reo lên: Ôi! Con thỏ Melody, thật là tuyệt vời! Một con thỏ mà em hằng ước mơ. Thế là từ nay, em luôn mang Melody kế bên. Hôm đi chợ nhà lồng thị xã cùng chị Thùy Linh, tới quầy những đồ chơi trẻ em, phát hiện thấy con thỏ nhồi bông, em đã đứng lại ngắm nhìn một cách say sưa, suýt nữa bị lạc chị ở trong chợ. Mấy lần em bảo chị tậu cho em nhưng chị bảo ko cầm đủ tiền, bữa khác xin tiền bố, chị sẽ tậu cho. Em cứ thấp thỏm chờ mãi chị Linh đi học ở Thành thị trấn Hồ Chí Minh về, thế nào Linh cũng tậu. Nhà chỉ mang hai chị em, mỗi lần em đòi tậu gì thì chị đều chiều em cả. Chị hiện giờ thì em ko còn phải chờ đợi nữa. Em sẽ điện lên cho chị đừng tậu nữa, em đã mang rồi.
Con Melody của em có nhẽ to bề ngang hơn em nhiều. Hai loại tai to dài như hai loại hoa chuối thẳng đứng ở trên đầu. Mẫu mặt thì to hơn cả loại thân, bè bè như gương mặt của Đôrêmon, trông ngồ ngộ làm sao! Hai con mắt tròn, đen ước chừng to bằng loại mồm li uống nước. Nó cứ mở trao tráo nhìn em chằm chằm ko chớp mắt. Mẫu mũi thì đỏ như quả cà chua chín mọng, cứ phô ra như mũi của một chú hề trong một vở chèo nào đó. Nó mặt một bộ y phục trông rất “mốt”. Hai loại tay trắng nuột như màu muối biển lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh đưa ra như võ sĩ đấm bốc. Mẫu cổ được choàng bằng một tấm khăn voan màu tím Huế. Mẫu thân thì ngắn ngủn, chắc cũng bằng kích thước của loại đầu. Nó ngồi chĩnh chện, tựa lưng vào thành tủ đầu giường, đưa hai loại chân ra phía trước, tạo cho loại mông của nó ngồi được vừng chắc. Có nhẽ vậy mà tuy loại bụng phệ như loại bụng của một chủ tiệm phở nên đặt nó ngồi ở đâu cũng ko ngã được. Cứ hễ học bài xong, lúc nào em cũng ôm nó vào lòng và thơm lên đôi má càng tròn của nó những loại hôn thật sâu thật dài. Lúc ngủ, Melody bao giờ cũng ở cạnh em. Em ôm nó ngủ, một mạch cho tới sáng.
Melody của em là vậy đó, ngộ nghĩnh và rất dễ thương.
Tả chú gấu bông Mẫu 2
Những bạn ạ, tuổi thơ chúng ta người nào cũng gắn liền với những đồ chơi thân thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,…. Mỗi người đều mang thị hiếu riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy.
Lần đấy, bố đi công việc về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp ko biết đó là gì. Lúc mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: “Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ lâu nay. Chú ta mang bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, lúc sờ tay vào ta mang cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi mang điểm vài hạt cườm lấp la óng ánh. Mẫu đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi lúc đi ngủ. Những lúc đấy, bốn loại chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Mồm chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời kì để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho loại tên là Happy. Mỗi lúc tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Happy trông chú ta mang vẻ thích thú lắm. Hiện giờ tôi đã to và mang nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Happy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú chăm chút vì đó là món quà bố tặng tôi: Người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái
8. Tả tấm bản đồ Việt Nam
Tả tấm bản đồ Việt Nam – Mẫu 1
Lớp học của em là một căn phòng quét vôi màu xanh dịu. Ko biết ngẫu nhiên hay do một lí do nào đó ở sắp bàn thầy giáo mang một tấm bản đồ Việt Nam. Chắc nó đã được treo ở đây lâu lắm rồi, bởi nhìn khuông gỗ đã phai màu véc ni song tấm bản đồ vẫn còn sáng sủa do được bao bọc bằng một tấm mica.
Cứ mỗi lúc chuông reo báo hiệu giờ chơi, những bạn chạy ùa ra sân như ong vỡ tổ, còn em và một số nữa vài ba đứa thường xúm nhau lên tấm bản đồ. Mấy đứa bạn thường hay tìm địa danh của quê hương em. Trong lớp, chỉ mang mình em là quê ở xa. Bố mẹ em vào công việc trong Nam đã lâu lắm rồi, nghe nói cũng đã sắp hai mươi năm. Bản thân em cũng được sinh ra trên mảnh đất Nam Bộ này. Nghe bố mẹ nói quê mình ở Thanh Hóa, xa lắm. Em cũng chỉ mang biết vậy. Mấy lần về thăm quê rồi nhưng em cũng chỉ nhớ mang máng thôi, ko rõ lắm. Tụi bạn em đứa nào cũng hiếu kì, nên cứ rỗi là lên tấm bản đồ xem cho rõ những địa danh.
Tấm bản đồ mang kích thước bằng mặt bàn của thầy giáo. Trên bản đồ nhường nhịn như mang ít nhất là năm màu cơ bản, tiêu dùng để diễn tả sự phân bố địa hình của những vùng trong cả nước. Màu xanh nhạt và đậm dần về phía đông là màu của biển cả đại dương. Màu xanh lá mạ là vùng đồng bằng Bắc Bộ, Nam Bộ và ven biển miền Trung. Màu gạch là màu đồi núi cao nguyên. Càng đậm bao nhiêu là sự biểu hiện địa hình càng cao bấy nhiêu so với mặt biển. Nhờ vào độ đậm nhạt của những màu sắc mà em mang thể nhận diện được đặc điểm địa hình trong cả nước.
Ở ngoài khơi xa, tính từ cực Nam của Nam Bộ nhìn về hướng biển Đông là quần đảo Trường Sa nổi lên giữa màu xanh của biển cả, bằng những chấm nhỏ màu gạch nung. Ở đấy mang những đơn vị lính hải quân ngày đêm canh gác để giữ gìn mảnh đất của tiên tổ nghìn năm để lại.
Người ta gọi quốc gia mình là bán đảo quả ko sai. Từ Trà cổ tỉnh Quảng Ninh chúng ta men theo bờ biển cong cong dịu dàng, thon thả hình chữ “S” tới điểm cuối cùng của cực Nam Tổ quốc là mũi Cà Mau, biển vẫn dạt dào vỗ sóng theo chiều dài trên hai nghìn cây số, rồi biển tiếp tục rẽ ngoặt bao lấy địa phận tỉnh Kiên Giang, biển vỗ sóng bốn bề xung quanh đảo Phú Quốc. Trong màu xanh da trời ngút ngàn đấy mang một vùng nổi lên màu xanh dương hình ông Gióng đang cưỡi ngựa bay về trời. Có nhẽ nơi này là chỗ sâu nhất ở biển Đông.
Đúng là quốc gia mình cong cong hình chữ S nhưng em cũng thấy nó giống như một con rồng khổng lồ đang bay vút lên ko trung mà người ta gọi là thế “rồng thăng”. Nhìn từ Bắc tới Nam mỗi vùng đều được thể hiện một sắc màu riêng biệt. Thành thị trấn Hà Nội – Thủ đô của cả nước được tô màu hồng phấn. Thành thị trấn mang tên Bác bỏ màu gạch nung. Những tỉnh Nam Bộ, Bắc Bộ màu xanh lá mạ. Trện tấm bản đồ em cũng thấy được dòng chảy của những con sông. Tất cả nhường nhịn như đều bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ rồi uốn lượn như một dải lụa màu ngọc bích để ra biển Đông. Con sông Hồng chở nặng phù sa bồi đắp cho đồng bằng Bắc bộ ngày một thêm trù phú. Và ở kia, con sông Cửu Long xòe chín nhánh bồi đắp phù sa phì nhiêu cho đồng bằng Nam Bộ –vựa lúa của Tổ quốc.
Nhìn lên tấm bản đồ mà lòng em càng thấy yêu Tổ quốc mình hơn. Từ những đỉnh núi cao ngất của dãy Trường Sơn hùng vĩ cho tới những, dòng sông vỗ cánh hiền hòa, từ miền cao nguyên đất đỏ với những rừng cà phê ngút ngàn cho tới những vùng cát trắng miền Trung… Tất cả đều gợi lên trong em một dáng hình, một thế đứng nghìn đời, thế đứng của một con rồng đang đựng mình bay lên.
Tả tấm bản đồ Việt Nam – Mẫu 2
Hồi đầu niên học, ko biết người nào đã gửi tặng mẹ tấm bản đồ Việt Nam. Mẹ cho em trang trí phòng học của mình. Vị trí mà em chọn treo tấm bản đồ lên đó ngay cạnh cửa sổ kê bàn học. Những lúc học bài xong, em thường ngước lên bản đồ tìm loại địa danh mà bố bảo là nơi chôn nhau cắt rốn của bố…
Tấm bản đồ được bố thuê thợ đóng khuông và lồng vào trong một tấm mi ca nên dễ lau chùi bụi bặm mà ko làm cho nó bị trầy xước. Kích thước tấm bản đồ cũng xấp xỉ bằng tấm lịch cỡ to. Chiều ngang độ năm mươi phân, chiều dài độ bảy mươi phân. Tấm bản đồ ko chỉ vẽ hình dáng của quốc gia Việt Nam mà còn vè đường biên giới liên quan tới Lào, Cam-pu-chia, Trung Quốc. Quốc gia Việt Nam được hiện lên rất rõ nhờ vạch biên giới được in bằng màu mực đen đứt đoạn. Đúng là nó y sì chữ “S” mềm mại và duyên dáng. Những màu sắc được tiêu dùng trên tấm bản đồ thích hợp với việc phân bố địa hình trên cả nước. Những vùng xanh đậm kéo dài mãi từ cao nguyên Đồng Văn chạy dọc theo biên giới Việt –Lào cho tới tận cực Nam Trung Bộ, đó chính là dãy Trường Sơn hùng vĩ. Đồng bằng Bắc bộ, ven biển miền Trung và đồng bằng Nam Bộ được tô bằng màu xanh nhàn nhạt và hình những cây lúa. Biển Đông vùng “biển bạc” của Tổ quốc thì được tô màu xanh da trời rồi đậm dần ra ngoài khơi nơi mang đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Ở trung tâm khu vực phía Bắc nơi mang đánh một vòng tròn to bằng nắp chai nước suối, ở giữa là ngôi sao năm cánh màu đỏ, đó chính là trái tim của Tổ quốc –Thủ đô Hà Nội thân yêu của chúng ta. Ở đó mang quảng trường Ba Đình lịch sử, nơi Bác bỏ Hồ yêu kính đã đọc bản tuyên ngôn độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cùng hòa. Và hiện giờ là nơi Bác bỏ đang nằm yên nghỉ ở đó. Những thành thị trấn to như Hải Phòng, Thanh Hóa, Vinh, Huế, Đà Nẵng và Thành thị trấn Hồ Chí Minh được khoanh bằng những vòng tròn nhỏ hơn. Những thủ phủ của những tỉnh trong cả nước đều được ghi rõ lên tấm bản đồ. Chỉ cần lướt qua trên mặt bản đồ em mang thể trông thấy địa danh của những vùng cần tìm. Hôm ngồi cùng với bố xem bản đồ, bố hỏi: “Con thử tìm trên tấm bản đồ này, quê hương mình ở đâu?”. Em trả lời cho bố ngay: “Mẫu chỗ eo nhất trên tấm bản đồ đó bố! Chỗ mà mang chữ Đồng Hới ạ”. Bố nhìn em rồi nói: “Ừ, quê mình ở đấy. Hè này sau lúc chị Hai học xong năm thứ nhất, bố sẽ đưa hai con về thăm quê. Lâu quá rồi bố chưa về thăm quê được. Nhớ lắm con ạ!”
Đây là tấm bản đồ hành chính mà hiện em đang treo ở phòng học của mình. Bố nói: ”Hiện giờ và cả lúc con lên học cấp hai, cấp ba, tấm bản đồ này sẽ giúp con nhiều, nhất là lúc học môn Địa lí Việt Nam đấy con ạ! Hãy giữ gìn chăm chút nghe con!”
Tả tấm bản đồ Việt Nam – Mẫu 3
Mỗi ngày tới trường là một niềm vui , em tung tăng cắp sách tới trường, tới lớp, được gặp bạn bè, thầy cô … Trong lớp mang rất nhiều vật dụng như: bảng đen, chiếc đồng hồ treo tường… nhưng vật dụng em thích nhất trong lớp đó là tấm bản đồ Việt Nam.
Bản đồ cao khoảng hơn một mét và rộng bằng một cánh tay của em. Bên ngoài, nó được bọc một tấm ni lông mỏng để giữ bản đồ sạch hơn. Đối với mọi người, có nhẽ loại bản dồ này rất xấu và cũ kĩ nhưng đối với em thì chiếc bản đồ này là vật vô giá ko mang vật dụng nào trong lớp sánh bằng.
Bản đồ mang hình trạng chữ nhật, khuông của nó được làm bằng nhựa. Bốn rìa ngoài được những nhà thiết kế làm thành những thanh nhựa màu đen rất cứng cáp. Giữa những thanh nhựa đó mang kẽ những đường viền thẳng băng màu trắng và xanh trông rất đẹp. Bản đồ được đặt chĩnh chện trên tường nhờ mấy chiếc đinh này được bẻ cong lại để giữ bản đồ đứng yên trên tường mà ko bị ngã đè lên học trò. Ở giữa khuông, người ta lồng vào đó một tấm giấy mang vẽ bản đồ thu nhỏ rồi dán keo để nó dính chặt.
Dưới bản đồ mang phần chú thích giúp chúng em dễ tìm hiểu về quốc gia Việt Nam thân yêu của mình. Mình đố những bạn mang biết nước Việt Nam mình mang hình gì nào ko? À, hình chữ S đấy những bạn ạ? Bên phải được sơn một màu xanh dương rất rộng mang đề chữ “Biển Đông”. Phía trên bản đồ đó là vị trí của nước Trung Quốc, một quốc gia rất nhiều dân số. Còn phía bên trái là những nước láng giềng của Việt Nam như: Lào, Campuchia, Thái Lan…. Ôi trông nó thật quyến rũ làm sao! Vào tiết Địa lí cô hay cho chúng em xác định những vị trí của bài học trên bản đồ. Lúc nào lên bảng em cũng được cô khen là giỏ vì luôn xác định đúng vị trí của nó. Bản đồ này là một người thành viên rất mang ích của lớp Năm A chúng em. Nó luôn nhắc nhở chúng em học tập thật tốt để xây dựng quốc gia Việt Nam ngày càng giàu đẹp thêm. Em sẽ siêng năng giữ gìn nó để bản đồ ko bị rách và lau chùi nó mỗi ngày để bản đồ luôn ko bị bám bụi.
Em rất yêu quý và thích tấm bản đồ này. Em xem nó như một vật dụng sắp gũi với em lúc ở lớp. Dù còn mấy tháng nữa em sẽ rời xa ngôi trường để tới một ngôi trường mới. Em tự hứa với lòng sẽ quyết tâm học thật tốt để sao này to lên sẽ là nhà thiết kế những vật dụng ngộ nghĩnh dễ thương làm cho cuộc sống đẹp hơn.
9. Tả một vật dụng hoặc món quà mang ý nghĩa đối với em
Tôi còn nhớ mãi niên học lớp ba, trong buổi lễ tổng kết trao phần thưởng học trò hoạt động đội xuất sắc, tôi nhận được bức ảnh Bác bỏ Hồ đeo khăn quàng cho một bạn đội viên. Đó là món quà mang nhiều ý nghĩa đối với tôi.
Bức ảnh đó ko to lắm với chiều dài khoảng chừng bốn mươi cen ti mét, chiều rộng khoảng chừng ba mươi cen ti mét. Khuông ảnh được làm bằng gỗ sơn màu vàng nhạt. Run run cầm bức ảnh trên tay, tôi cảm nhận được mùi thơm của gỗ mới và véc ni. Mặt khuông ảnh là một tấm gương trong suốt, rất dày. Đằng sau khuông ảnh là một miếng gỗ cắt vừa với chiếc khuông. Bốn góc phía sau là bốn ốc vít để điều chỉnh cho tấm gương và miếng gỗ vừa khít lại với nhau. Quan yếu nhất là bức ảnh trong khuông. Đó là bức ảnh Bác bỏ Hồ đeo khăn quàng cho một bạn nhi đồng. Bác bỏ mặc bộ quần áo ka ki trắng giản dị, thân thuộc. Mái tóc của Người đã bạc trắng. Bác bỏ đang nhìn bạn nhỏ với ánh mắt đầy tự hào và yêu thương. Một nụ cười thân ái nở trên đôi môi của Người. Bạn nhi đồng trong ảnh mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng và váy. Hai bím tóc tết lại gọn ghẽ hai bên. Chiếc khăn quàng Bác bỏ đang đeo lên vai bạn khiến cho bức tranh trở nên ý nghĩa. Ở phía bên dưới của khuông ảnh vượt bậc dòng chữ màu đỏ: “Đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh”.
Ngày nhận được món quà đó, tôi vô cùng xúc động. Tôi đã trọng thể treo nó ở góc học tập của mình. Bức hình nhỏ bé, giản dị nhưng vượt bậc trên tường. Kế bên bức hình là những tờ giấy khen cùng những món quà kỉ niệm khác trong những năm tôi tham gia công việc đội. Mỗi lần nhìn tầm hình, tôi lại mang cảm giác như Bác bỏ đang mỉm cười thân ái với tôi, tôi lại như được tiếp thêm động lực để học tập và phấn đấu.
Bức hình tôi được tặng ko mang nhiều hình ảnh, ko mang cảnh thiên nhiên hay những hình ngộ nghĩnh mà bọn trẻ nhỏ như chúng tôi thích và thường hay sưu tầm. Nó chỉ là một bức hình bình dị. Bình dị nhưng đó lại là món quà đầy ý nghĩa, ko chỉ với tôi mà với tất cả những người nào từng trải qua tuổi thiếu niên nhi đồng.
Ngoài Tập làm văn lớp 5: Tả vật dụng, những em học trò hoặc quý phụ huynh còn mang thể tham khảo thêm đề thi học kì Một lớp 5 và đề thi học kì Hai lớp 5 những môn Toán, Tiếng Việt, Tiếng Anh theo chuẩn tri thức, kỹ năng của bộ Giáo Dục và những dạng bài ôn tập môn Tiếng Việt 5. Những đề thi này được Tip.edu.vn sưu tầm và chọn lựa từ những trường tiểu học trên cả nước nhằm mang lại cho học trò lớp 5 những đề ôn thi học kì chất lượng nhất. Mời những em cùng quý phụ huynh tải miễn phí đề thi về và ôn luyện.
Tham khảo những đề bài làm văn lớp 5
- Một số bài văn tả người lớp 5
- Một số bài văn tả cảnh lớp 5
- Một số bài văn tả cây cối lớp 5
- Văn mẫu lớp 5: Viết đoạn văn tả hình dáng hoặc công dụng của một vật dụng sắp gũi với em
- Lập dàn ý miêu tả một vật dụng hoặc món quà mang ý nghĩa sâu sắc với em lớp 5