Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn ngọn lớp 6 hay nhất (30 Mẫu)

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn ngọn lớp 6 hay nhất (30 Mẫu)

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn ngọn lớp 6 là đề bài tập làm văn trong chương trình sách giáo khoa lớp 6 bộ Kết nối tri thức với cuộc sống và Chân trời thông minh. Viết bài văn kể về một kỉ niệm của bản thân lớp 6 với hơn 30 mẫu được những THPT Lê Hồng Phong soạn, tổng hợp sẽ giúp những em mang thêm tài liệu tham khảo, để học tập tốt môn Ngữ văn 6.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em lớp 6 hay nhất (30 Mẫu)

Dưới đây là 36 bài văn mẫu viết về một trải nghiệm của em để những em học trò tham khảo nhằm viết cho mình một đoạn văn hay và ý nghĩa.

Dàn ý viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em

1. Mở bài

Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.

2. Thân bài

a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện

  • Giới thiệu thời kì, ko gian xảy ra câu chuyện.
  • Giới thiệu những nhân vật mang liên quan tới câu chuyện.

b. Kể lại những sự việc trong câu chuyện

  • Điều gì đã xảy ra?
  • Vì sao câu chuyện lại xảy ra tương tự?
  • Xúc cảm của người viết lúc xảy ra câu chuyện, lúc kể lại câu chuyện?

3. Kết bài

Nêu xúc cảm của người viết với câu chuyện đã xảy ra.

Yêu cầu cần đạt Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân

Yêu cầu Gợi ý chỉnh sửa
Giới thiệu được trải nghiệm. Nếu chưa giới thiệu được trải nghiệm, hãy viết một hoặc vài câu giới thiệu câu chuyện em định kể.
Sử dụng nhất quán từ ngữ xưng hô. Đánh dấu những từ ngữ chỉ người kể chuyện trong bài viết. Nếu chưa nhất quán, cần sửa lại.
Tập trung vào sự việc đã xảy ra. Bổ sung những thông tin cần thiết để người đọc hiểu được câu chuyện (nếu còn thiếu); lược bớt những chi tiết thừa, dông dài, ko tập trung vào câu chuyện.
Thể hiện xúc cảm trước sự việc được kể. Đánh dấu những từ ngữ thể hiện xúc cảm trước sự việc được kể. Nếu chưa mang hoặc chưa đủ thì cần bổ sung.
Bảo đảm yêu cầu về chính tả và diễn đạt. Rà soát lỗi chính tả và diễn đạt (sử dụng từ, đặt câu,…). Chỉnh sửa nếu phát hiện mang lỗi.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 1

Jack Ma – một tỉ phú người Trung Quốc đã từng nói rằng: “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Quả vậy, những trải nghiệm đem tới cho con người nhiều trị giá.

Kì nghỉ hè năm nay, em đã được bố mẹ cho về thăm quê. Suốt ba tháng hè, em mang rất nhiều trải nghiệm thú vị. Từ đó, em đã mang thêm nhiều bài học thật quý giá. Nhưng trải nghiệm mà em cảm thấy nhớ nhất chính là lần trước tiên được ra đồng gặt lúa cùng với bác bỏ Sáu và chị Thu. Bác bỏ Sáu là anh trai của bố em, gia đình bác bỏ làm nghề nông và đang sống cùng với ông bà nội. Chị Thu là con gái Út của bác bỏ. Em và chị rất thân thiết. Nhờ mang công việc này, em đã trông thấy được ý nghĩa của lao động, hiểu thêm nỗi vất vả của người nông dân và trân trọng những thành tựu mình đang được lợi.

Cánh đồng lúa của quê em đang vào vụ thu hoạch. Từ sáng sớm, những bác bỏ nông dân đã ra đồng làm việc. Khuôn mặt người nào cũng toát lên vẻ hạnh phúc vì vụ mùa năm nay rất bội thu. Dưới dòng nắng bức oi ả của mùa hè, họ vẫn làm việc siêng năng, cần mẫn. Đôi tay của người nào cũng thoăn thoắt cắt lúa, rồi xếp lại thành từng bó. Em đội một chiếc nón để che nắng, rồi bước xuống ruộng. Chị Thu đã hướng dẫn em cách cầm liềm và cắt lúa. Chiếc liềm là một vật dụng thân thuộc của người nông dân, sử dụng nó để cắt lúa. Lúc đầu vẫn còn lạ lẫm, em phải làm thật kỹ càng vì chị Thu nói chiếc liềm rất sắc, ko kỹ càng sẽ bị đứt tay. Nhưng sau một thời kì, em đã quen tay hơn. Công việc thật vất vả, nhọc mệt làm sao!

Thỉnh thoảng, mọi người cũng giới hạn lại để ngơi nghỉ. Họ uống nước rồi trò chuyện vài câu và nhanh chóng quay trở lại làm việc. Sau một buổi sáng lao động, em cảm thấy rất hài lòng lúc thấy thành tựu của mình. Bác bỏ Sáu còn khen ngợi em nữa. Lời khen của bác bỏ đã tiếp thêm động lực cho em tiếp tục nỗ lực.

Một trải nghiệm thật đáng nhớ trong kì nghỉ hè của em. Từ đó, em thêm trân trọng cuộc sống, cũng như những nông dân.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 2

Trải nghiệm sẽ đem tới cho con người nhiều điều trị giá trong cuộc sống. Và em cũng mang được rất nhiều trải nghiệm tương tự.

Tết tới là dịp để mỗi người mang thời kì sum vầy bên gia đình. Năm nay, gia đình em sẽ về quê ngoại để ăn Tết. Mọi năm, gia đình em thường ăn Tết ở quê nội – trên thành thị trấn. Nhưng năm nay, em đã được trải nghiệm ko khí Tết ở một vùng nông thôn. Em cảm thấy rất tuyệt vời và thú vị.

Những ngày giáp Tết, quê hương của em như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Những con đường trong thôn được trang trí cờ hoa rực rỡ. Xe pháo đi lại đông đúc, tấp nập hơn những ngày thường ngày. Lần trước tiên, em được theo mẹ đi chợ Tết. Khu chợ nào cũng đông đúc, sôi động. Những mặt hàng như thịt cá, rau củ, bánh kẹo… được bày bán rất nhiều. Người sắm, người bán rộn ràng ko kém với thành thị trấn. Ko khí vui tươi làm cho em cảm thấy thật phấn chấn, rộn ràng.

Hai mươi tám Tết, mọi người trong gia đình cùng nhau gói bánh chưng. Mẹ đã đi chợ sắm sẵn những vật liệu gồm lá dong, lạt mềm, gạo nếp, đỗ xanh, thịt mỡ. Lần trước tiên trong đời, em được xem và gói bánh chưng. Mọi người trong gia đình vừa gói bánh, vừa trò chuyện thật vui vẻ. Thời kỳ gói quả tình khó khăn. Ông ngoại vừa gói bánh, vừa hướng dẫn em từng bước một. Sau khoảng ba mươi phút, em đã hoàn thành. Chiếc bánh chưng dù còn chưa được đẹp đẽ, nhưng em cảm thấy rất vui. Sau hơn hai tiếng đồng hồ, công việc gói bánh đã xong xuôi.

Bố chuẩn bị một chiếc nồi thật to, rồi cho từng chiếc bánh vào. Sau đó, bố còn đổ nước vào để luộc bánh. Chiếc bánh của em cũng được cho vào luộc. Bố nói rằng phải mất hơn một ngày bánh mới chín. Em cùng chị gái phấn chấn ngồi canh nồi bánh chưng. Giữa tiết trời se lạnh, ngồi bên bếp lửa hồng, em cảm thấy vô cùng ấm êm và hạnh phúc.

Đêm giao thừa, cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm Tất niên. Những món ăn truyền thống của dân tộc được bà và mẹ chuẩn bị vô cùng công phu. Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện vui vẻ. Ko khí thật ấm êm, thiêng liêng. Khoảnh khắc năm mới đang tới rất sắp rồi.

Một trải nghiệm đáng nhớ, làm cho em thêm yêu quê hương của mình. Ko chỉ vậy, em cũng thêm trân trọng những nét đẹp truyền thống của quốc gia nhiều hơn.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 3

Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần trước tiên tôi mang một trải nghiệm tuyệt vời tương tự.

Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc thù – đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa – đồng nghiệp của mẹ viện trợ. Cô sẽ rủ mẹ đi sắm sắm sau giờ làm để bố con tôi mang thời kì chuẩn bị mọi thứ.

Buổi chiều hôm đó, sau lúc tan học, tôi nỗ lực về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin doanh nghiệp cho về sớm. Lúc về tới nhà, tôi thấy trên bàn đã mang một bó hoa rất đẹp. Một bó huê hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ lúc nhận được bó hoa này kiên cố mẹ sẽ rất hạnh phúc.

Sau lúc dọn chứa sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn quyến rũ, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ huê hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau lúc làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả tình rất vất vả.

Tới bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về tới nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Lúc mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó huê hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên lúc nghe tôi kể về quá trình nấu bếp của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen những món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.

Đó là lần trước tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu bếp. Nhờ vậy mà tôi trông thấy mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 4

Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra lúc tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà hiện giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.

Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy ko phục vì đã thua Hoàng – cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải tập tành thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con mang bài tập khó quá ko làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?

Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho mang rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi ko sang nhà Tuấn mà tới quán điện tử sắp trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ thường, mải chơi tới quên cả thời kì. Bỗng mang một bàn tay đập vào vai tôi:

– Muộn quá rồi, về cho bác bỏ còn đóng cửa!

Bác bỏ chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười một giờ ba mươi phút. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác bỏ chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giảng giải cho bố mẹ như thế nào. Kiên cố bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy thân thuộc đang tới sắp, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

– Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?

Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, mồm lắp bắp:

– Bố… bố… đi tìm con ạ?

– Đúng vậy! Mẹ nói là con tới nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì ko thấy con ở đó nên đã đi tìm.

– Con… con…

– Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!

Tôi đi kế bên bố mà lòng cảm thấy thật mang lỗi. Lúc bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết lặng lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng ko, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi:

– Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?

Lúc nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi:

– Tuổi xanh thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó ko phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói láo mẹ để đi chơi là điều ko đúng. Việc chơi game, bố mẹ ko phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ ko tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều đó.

Tôi nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã trông thấy sai trái của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ ko tái phạm cũng như nỗ lực học hành siêng năng hơn. Cũng nhờ mang trải nghiệm này, mà tôi trông thấy tình yêu thương to lao mà bố mẹ dành cho mình.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 5

Kì nghỉ hè năm nay, em đã mang một trải nghiệm hữu dụng cùng với những anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để ngơi nghỉ sau một niên học tập căng thẳng.

Điểm tới của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tôi hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đoàn cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn kỹ càng, chú ý nghe lời những anh chị trong đoàn. Đây là lần trước tiên em mang một chuyến đi xa, nên việc mẹ lo lắng là thường ngày.

Chuyến xe xuất phát từ sáng sớm. Tới nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau lúc tới khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh – chị họ của em. Sau lúc thu dọn đồ đoàn sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi ngơi nghỉ. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm biển.

Khoảng năm giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới tới biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ồ ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, ko một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng những bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.

Chiều hôm đó, sau lúc tắm biển xong. Chúng em thấy mang một nhóm thanh niên tự nguyện đang thu dọn vệ sinh sắp biển. Những anh chị trong đoàn đã đề nghị tới tham gia viện trợ. Lúc nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tự nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành những nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được ủy quyền công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác (đặc thù là những đồ nhựa). Sau nhiều tiếng lao động siêng năng, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Ko chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc lúc vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em – mang ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi biển.

Chuyến du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ mang thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và hữu dụng tương tự.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 6

Cuối tuần trước, gia đình em đã mang một chuyến du lịch rất vui vẻ. Đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho em lúc đạt được thành tích học tập tốt vào cuối học kì I. Đây là lần trước tiên em được đi tới biển chơi.

Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng tới sắp trưa thì xe đã tới nơi. Em cùng những bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng tới Sầm Sơn. Sau lúc tới khách sạn nhận phòng và chứa đồ đoàn. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi ngơi nghỉ.

Buổi chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong. Đứng sắp biển em mang thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai.

Bờ biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả ko gian. Người to thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng những bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh làm cho em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau lúc tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Những món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.

Chuyến du lịch ba ngày hai đêm của gia đình em đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã mang những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ mang thêm nhiều chuyến du lịch tương tự cùng với gia đình của mình.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 7

Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi đã mang một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.

Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chứa chan tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà tôi chưa từng làm trong đời.

Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi ko chỉ mang vậy. Tôi còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng tôi rủ nhau ra bờ sông chơi. Tôi cùng anh Tùng – anh trai của tôi thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu nhường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó ko xa. Cuối cùng, tôi quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý ngay.

Sơn – trọng tài của cuộc thi hô to để khởi đầu hiệp đấu. Tôi và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn tôi đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần to những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tín mang thể đánh bại tôi. Còn tôi thì tự tín mình mang thể giành thắng lợi. Tiếng hô hào, khích lệ vang vọng khắp con sông. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức, ko người nào chịu kém người nào vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Sở hữu tiếng người nào hốt hoảng kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Tôi ko nghĩ ngợi gì nhiều, bợi thật nhanh tới cứu Hoàng.

Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Lúc tôi đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với tôi. Điều đó làm cho tôi cảm thấy vui hơn cả việc giành được thắng lợi.

Một trải nghiệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã tạo điều kiện cho tôi trông thấy bài học to to về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi trải nghiệm này như một kí ức đẹp trong thế cuộc.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 8

Mỗi người đều mang những trải nghiệm đem tới cho bản thân nhiều bài học ý nghĩa. Tôi cũng đã mang một trải nghiệm đáng nhớ về tiết rà soát trước tiên dưới mái trường Trung học hạ tầng.

Đó là tiết học rà soát của môn Ngữ Văn – một môn học mới mẻ khác hoàn toàn so với Tiểu học. Cô giáo đã cho chúng tôi đề bài để chuẩn bị trước: Cảm tưởng về ngày trước tiên bước chân vào trường Trung học hạ tầng. Những bạn trong lớp đều tranh thủ ngồi xem lại tài liệu để mang thể đưa ra một kết quả tốt nhất. Tuy vậy, những bạn trong lớp cũng ko tránh khỏi sự căng thẳng hiện – điều đó hiện rõ lên trên từng khuôn mặt của những bạn học trò. Tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, khoảng tầm 5 phút sau thì cô Hồng – cô giáo dạy môn Ngữ văn của tôi đã bước vào, viết lên bảng đề văn. Đúng là một trong bốn đề mà cô đã yêu cầu chúng tôi ôn tập. Cô nói:

– Những em đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta khởi đầu tính giờ nhé.

Sau đó, cô giáo yêu cầu chúng tôi chứa toàn bộ tài liệu, chỉ để lại giấy rà soát và bút viết trên mặt bài. Thời kì làm bài rà soát của chúng tôi là chín mươi phút. Cô giáo yêu cầu cả lớp trật tự, khởi đầu tính giờ làm bài. Ko gian trong lớp học trở nên yên tĩnh lạ thường. Đa phần những bạn đều nghiêm túc làm bài. Tuy là đề mà cô giáo đã cho ôn tập nhưng vẫn mang một số bạn cứ ngồi loay hoay mãi. Còn riêng tôi, do đã chuẩn bị kỹ càng nên tôi mang thể nhanh chóng khởi đầu viết bài của mình. Trước hết là gạch ra giấy nháp những ý chính. Sau đó dựa vào dàn ý đó để viết thành bài văn hoàn chỉnh. Hai phần ba thời kì trôi qua, những bạn trong lớp đều đang hùi hụi viết bài. Cô giáo ngồi phía trên bàn thầy giáo vẫn chuyên chú quan sát cả lớp. Ko một tiếng động lạ.

Hai viết trôi qua thật nhanh, chỉ còn lại khoảng hai mươi phút cuối. Tôi đã sắp hoàn thiện bài viết của mình. Nhiều bạn nhường như đã sắp hoàn thành xong bài viết của mình. Khoảng mười lăm phút cuối giờ, tôi nhanh chóng viết nốt những ý chính quan yếu trong bài viết của mình. Tiếng xôn xao khởi đầu nổi lên. Nhiều bạn đã đứng lên nộp bài. Cô Hồng yêu cầu những bạn đã nộp bài nhanh chóng ổn định lại trật tự để ko làm tác động tới những bạn vẫn còn đang làm bài. Tiếng trống báo hiệu đã hết tiết vang lên. Bạn lớp trưởng được cô yêu cầu đi thu lại bài của toàn bộ những bạn trong lớp. Sau lúc rà soát số lượng bài viết đã đầy đủ, cô cũng cho cả lớp nghỉ.

Đó là tiết rà soát trước tiên của tôi dưới mái trường Trung học hạ tầng. Sau lúc rà soát, tôi cảm thấy rất vui vẻ, hài lòng. Và bản thân cũng rút ra được những kinh nghiệm quý giá.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 9

Trong cuộc sống, mỗi người đều mang những trải nghiệm đáng quý. Điều đó giúp chúng ta trông thấy nhiều bài học hữu dụng cho chính mình. Và bản thân tôi cũng mang được trải nghiệm tương tự.

Tôi đã thi đỗ vào một trường cấp Hai chuyên của quận. Điều đó làm cho mọi người trong gia đình rất tự hào. Tôi cũng cảm thấy vô cùng sung sướng lúc nhận được những lời khen ngợi. Nhưng cũng chính vì vậy mà lúc vào niên học tôi trở nên chủ quan, lơ là trong việc học tập. Trong lớp học mới, tôi quen được rất nhiều người bạn. Chúng tôi thường xuyên bày trò tinh nghịch. Tất cả đều cho rằng mình cần được ngơi nghỉ sau những tháng ngày ôn thi vất vả và niên học đầu cấp tri thức rất nhẹ nhõm. Tôi cũng cho rằng bản thân mình thông minh, tới cuối kì thi chỉ cần xem lại bài là mang thể nắm được tri thức. Một lần nọ, tôi đã bỏ học theo nhóm bạn đi chơi. Hôm đó, chúng tôi mang tiết học của cô giáo chủ nhiệm. Chúng tôi đã nhất loạt viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh để lên bàn cô rồi rủ nhau đi ra suối chơi. Nhưng cô giáo đã phát hiện ra. Cô nói rằng sẽ gọi điện trao đổi với phụ huynh.

Ngày hôm đó, tôi ngồi trong lớp học mà lòng đầy lo lắng. Tôi khởi đầu cảm thấy hối hận về hành động của mình. Những lời cô giáo nói với chúng tôi làm cho tôi vẫn còn nhớ như in. Tới chiều về nhà, lúc thấy tôi, mẹ ko quát mắng mà chỉ hỏi han tôi. Điều đó làm cho tôi rất ngạc nhiên. Sau bữa cơm tối, tôi lên phòng ngồi học bài. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Mẹ bước vào, trò chuyện với tôi. Mẹ nói rằng đã nhận được cuộc gọi từ cô giáo chủ nhiệm của tôi. Tôi lo lắng chờ nghe lời trách mắng. Nhưng mẹ lại nhẹ nhõm nói với tôi: “Mỗi đứa trẻ đều từng mắc phải sai trái. Lúc bằng tuổi con, mẹ cũng rất tinh nghịch, làm cho bà ngoại phải phiền lòng. Nhưng nhờ mang sự bao dung của bà mà mẹ đã thay đổi…”.

Lúc nghe mẹ nói xong, tôi cảm thấy vô cùng hối hận. Tôi trông thấy lỗi lầm của mình. Trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi nhưng đã đem tới một bài học đáng giá. Kể từ đó, tôi nỗ lực học tập siêng năng hơn.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 10

Mỗi chúng ta đều mang những trải nghiệm quý giá trong thế cuộc. Qua những trải nghiệm đó, con người rút ra cho mình những điều mang trị giá.

Người bạn thân nhất của tôi là Minh Hà. Chúng tôi vừa là láng giềng, vừa là bạn cùng lớp. Điều đó làm cho cho tình bạn của cả hai thêm gắn kết. Minh Hà là một cô bạn hiền lành và ít nói, còn tôi lại năng động và hướng ngoại. Tôi và Hà thường viện trợ nhau trong học tập nên đã trở thành đôi bạn cùng tiến.

Tôi còn nhớ một lần, tôi mải xem phim nên đã quên học bài. Buổi học hôm sau, cô giáo yêu cầu cả lớp làm bài rà soát mười lăm phút. Tôi ngồi loay hoay mà vẫn ko làm được một câu nào. Thấy vậy, Minh Hà đã lén đập vào tay tôi. Thì ra, Hà muốn tôi chép bài của bạn. Tôi ko nghĩ ngợi gì, chép luôn bài của Hà.

Tiết học sau đó, lúc nhận xét về bài rà soát, cô giáo đã nói:

– Cô cảm thấy rất buồn vì trong lớp vẫn còn hiện tượng chép bài. Minh Hà và Thu Trang, hai em mang điều gì muốn nói với cô ko?

Tôi và Hà nghe cô giáo nhắc tới tên mình thì cảm thấy vô cùng lo lắng. Cả lớp khởi đầu bán tán xôn xao. Cô giáo nói tiếp:

– Cô vẫn thường dạy những em phải trung thực trong thi cử. Nếu như bài rà soát đạt kết quả ko tốt, cô mang thể cho những em gỡ điểm. Nhưng nếu hành vi gian lận thì cô tuyệt đối sẽ ko tha thứ.

Nghe cô giáo nói vậy, tôi biết mình là người mang lỗi. Tôi liền đứng lên nói với cô giáo:

– Thưa cô… em là người đã chép bài của bạn Minh Hà ạ!

– Ko… cô ơi, là em đã để cho bạn Thu Trang chép bài của mình ạ!

Cô giáo liền nói:

– Thu Trang đã biết nhận lỗi, điều đó rất tốt. Nhưng việc Minh Hà để cho bạn chép bài cũng là sai. Lần này, cô sẽ để hai em làm lại một bài rà soát khác. Nếu mang lần sau, cô sẽ phát nặng nhé?

Cả hai chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm:

– Vâng ạ.

Quả là một trải nghiệm đáng nhớ của tôi. Từ đó, tôi luôn siêng năng học tập để ko phạm phải lỗi lầm tương tự. Tình bạn của tôi và Minh Hà cũng ngày càng gắn kết hơn.

Article post on: nongdanmo.com

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 11

Trong thế cuộc, mỗi người đều mang những trải nghiệm đáng quý. Nó đã đem tới cho chúng ta nhiều bài học quý giá trong cuộc sống.

Gia đình tôi vốn ko hạnh phúc, bố mẹ thường cãi nhau. Điều đó làm cho tôi rất buồn. Nhưng nhờ mang anh trai, tôi luôn cảm thấy được yêu thương bảo vệ. Anh trai cũng chính đã dạy cho tôi rất nhiều điều thú vị.

Tôi còn nhớ vào một buổi chiều mùa hè, anh trai đã rủ tôi ra đồng câu cá. Tôi cảm thấy rất phấn chấn nên đã đồng ý với anh ngay. Hai anh em tôi – đứa xách giỏ, đứa cầm cần câu. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Cánh đồng làng nằm cạnh một con sông. Hai anh em ngồi trên bờ. Anh trai đã dạy tôi cách làm mồi câu, cách câu cả. Đây quả là một công việc đòi hỏi tính nhẫn nại. Chỉ được một lúc, tôi đã khởi đầu đứng ngồi ko yên.

Thấy vậy, anh trai mỉm cười nhìn tôi rồi hỏi:

– Hiện tại em thích dòng gì để anh làm cho?

Tôi liền nói với anh:

– Anh ơi, em rất thích mang một con thuyền to.

Nghe xong, anh dắt tôi đi hái những lá tre nghe thật to để gấp thuyền lá thả trôi sông. Anh chọn một chiếc lá to nhất gặp một con thuyền thật đẹp tặng tôi. Tôi cũng đòi anh dạy cho mình cách làm thuyền lá. Nhờ anh chỉ dạy tận tình, tôi đã làm được một chiếc thuyền lá. Tôi đem thuyền thả xuống dòng sông. Chiếc thuyền trôi theo dòng nước đi thật xa. Hai anh em tôi cùng nhìn theo nó.

Tôi liền nói với anh:

– Anh ơi, em ước gì mang thể đi thật xa như con thuyền này. Em cảm thấy rất buồn vì chuyện của bố mẹ.

Anh lắc đầu rồi nói với tôi:

– Ko, em sẽ giống chiếc thuyền này, nhưng là ở cách nó mạnh mẽ bước tiến phía trước. Chúng ta cùng giúp bố mẹ trở nên hiểu nhau hơn. Và gia đình của chúng ta sẽ lại hạnh phúc như trước đây.

Tôi mỉm cười nhìn anh:

– Em cảm ơn anh nhiều lắm!

Trải nghiệm lần đó với tôi thật vui vẻ và quý giá. Nó giúp tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi cũng mong rằng tôi và anh trai sẽ luôn được ở kế bên nhau.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 12

Trải nghiệm là hành trang quan yếu của mỗi người trong cuộc sống. Nhờ mang những trải nghiệm mà chúng ta đã mang thêm những bài học quý giá.

Tôi vẫn còn nhớ mãi về một trải nghiệm lúc còn bé. Tôi đã được bố dạy đi xe đạp. Đó là vào dịp nghỉ hè năm tôi mười tuổi. Bố đã quyết định sẽ dạy tôi cách đi xe đạp. Lúc đó, tôi cảm thấy rất phấn chấn, nhưng cũng khá lo lắng. Sáng chủ nhật, bố đưa tôi ra một con đường vắng xe pháo qua lại ở trong làng để tập luyện. Trước nhất, bố hướng dẫn tôi cách giữ thăng bằng. Đó quả là một điều ko hề thuần tuý. Nhưng nếu bạn giữ được chiếc xe thăng bằng rồi thì việc đi xe sau đó sẽ tiện dụng hơn. Bố đã ngồi ở yên sau để mang thể chống chân cho xe khỏi đổ.

Hai bố con tôi miệt mài tập luyện tới sắp trưa. Tôi phải loay hoay rất nhiều lần mà vẫn chưa thành công. Chiếc xe lúc thì nghiêng bên trái, lúc lại nghiêng sang phải. Điều đó làm cho tôi cảm thấy chán nản. Sau giờ nghỉ trưa, bố con tôi lại tiếp tục tập luyện. Ngày trước tiên tập đi xe đạp với tôi thật dài. Trên phố về nhà, bố kể cho tôi nghe về quá trình tập luyện xe đạp của mình. Bố đã ko mang ông nội ở bên hướng dẫn, mà phải tự mình học, với sự viện trợ của một người bạn. Nghe xong, tôi cảm thấy mang động lực hơn rất nhiều. Tôi nói với bố ngày mai sẽ nỗ lực hơn nữa.

Nhiều ngày qua đi, tôi khởi đầu đi được những quãng đường nhỏ. Trong quá trình tập, tôi đã bị ngã xe một lần. Đầu gối bị thương làm cho tôi cảm thấy khá đau. Nhưng sau đó, tôi vẫn tiếp tục tập luyện. Tôi đã đi được một quãng đường xa mà ko cần mang bố ngồi đằng sau. Xúc cảm lúc đó của tôi là vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Ngay sau đó, trong dịp sinh nhật, bố mẹ đã tặng tôi một chiếc xe đạp rất đẹp.

Trải nghiệm này đã giúp tôi rèn luyện cho mình tính kiên trì. Tôi trông thấy rằng ko mang gì là ko thể lúc bạn đủ quyết tâm.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 13

Sở hữu người nào đó đã từng nói rằng: “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Và mỗi trải nghiệm sẽ đem tới cho con người thật nhiều điều ý nghĩa.

Nghỉ hè năm nay, tôi được về quê thăm ông bà ngoại. Lần trước tiên, tôi mang thời kì ở lại quê để thăm thú khắp mọi nơi. Ba tháng hè trôi qua với rất nhiều trải nghiệm thú vị. Tôi cũng mang thêm nhiều bài học hữu dụng hơn cho bản thân.

Buổi sáng hôm đó, tôi dậy từ rất sớm. Sau lúc ăn sáng xong, tôi tạm biệt ông bà để theo gia đình bác bỏ Sáu ra đồng thu hoạch lúa. Tôi phấn chấn vô cùng vì đây là lần trước tiên tôi được làm mướn việc này. Ánh nắng rét mướt làm tan những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá. Những ruộng lúa vàng ươm trải dài mênh mông. Gió từ xa thổi vào làm cho cho những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trước gió. Từ phía đường làng đi lại, một vài bác bỏ nông dân vừa đi vừa trò chuyện thật vui vẻ. Ko khí buổi sáng trên cánh đồng thật trong sạch.

Ông mặt trời chẳng mất chốc đã lên tới đỉnh đầu. Tiếng chim gọi nhau ríu rít nghe thật vui tai. Lúc này, cánh đồng như được bao phủ bởi một màu vàng thật rét mướt của nắng. Những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng nữa. Mùi lúa thơm theo những cơn gió lan tỏa khắp cánh đồng. Những chú trâu được thả đang tung tăng gặm cỏ ở phía đồi cỏ. Đàn cò trắng chao lượn vài vòng trên ko rồi đáp xuống ngơi nghỉ.

Bác bỏ Sáu cùng mọi người trong gia đình đã xuống đồng làm việc. Tôi đi theo chị Hạnh – con gái của bác bỏ Sáu. Năm nay, chị học lớp chín, đang nghỉ hè nên chị ra đồng phụ giúp bố mẹ. Chị đã dạy tôi cách cầm liềm, cách cắt lúa. Tôi làm theo sự hướng dẫn của chị nhưng ko hề tiện dụng. Sau khoảng mười lăm phút loay hoay, tôi cũng cắt được bó lúa trước tiên. Tôi cầm bó lúa mà sung sướng hò rèo. Bác bỏ Sáu còn khen tôi học hỏi nhanh nữa. Mọi người rất nhanh đã quay trở về với công việc của mình. Tôi nhìn đôi bàn tay của bác bỏ Sáu cắt lúa nhanh thoăn thoắt. Dưới dòng nắng hè, tôi đã thấm mệt từ lâu. Còn mọi người xung quanh thì vẫn đang say mê làm việc. Tôi thêm khâm phục những người nông dân.

Sau một buổi sáng, chúng tôi đã cắt được một nửa ruộng lúa. Bàn tay của tôi mỏi nhừ từ lâu. Nhưng tôi vẫn vui vẻ lúc lần trước tiên được làm mướn việc này. Buổi trưa hôm đó, tôi đã ăn được tới ba bát cơm và ngủ một giấc ngon lành tới chiều muộn.

Trải nghiệm này đã giúp tôi trông thấy trị giá của lao động. Tôi cũng thêm cảm phục và trân trọng những người nông dân, cùng những sản phẩm mà họ đã tạo ra.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 14

Những trải nghiệm luôn đem tới cho con người bài học hữu dụng trong cuộc sống. Bởi vậy mà em luôn trân trọng trải nghiệm của bản thân, coi đó là một hành trang quan yếu.

Nhân dịp kỉ niệm ngày phóng thích miền Nam thống nhất quốc gia, xóm của em đã tổ chức chương trình văn nghệ. Em đã tham gia trình diễn một tiết mục cùng với những anh chị đoàn viên trong xóm. Đây là lần trước tiên em được trình diễn văn nghệ trước rất đông khán giá. Tiết mục của chúng em là nhảy hiện đại trên nền nhạc bài “Hát lên Việt Nam”. Cả nhóm đã mất hơn một tuần để tập luyện.

Tám giờ ba mươi phút, chương trình văn nghệ khởi đầu. Mọi người trong xóm tới xem rất đông. Nhà văn hóa – nơi tổ chức chương trình chật kín người. Tiết mục của chúng em sẽ mở đầu cho chương trình văn nghệ. Chị Minh Thu là người dẫn chương trình bước ra trong một bộ áo dài thướt tha. Chị đã giới thiệu về chương trình, sau đó là tiết mục của chúng em.

Sau lời giới thiệu của chị dẫn chương trình, cả nhóm đi theo hai hàng bước lên sân khấu chào khán giả. Sau đó, mỗi thành viên đứng đúng vào vị trí đã được sắp xếp trong những buổi tập luyện. Em cảm thấy khá hồi hộp, và lo lắng. Nhưng lúc tiếng nhạc vang lên, em đã lấy lại được sự tĩnh tâm. Em nhìn những anh chị xung quanh. Khuôn mặt mọi người đều toát lên vẻ tự tín, nhờ đó mà em cũng cảm thấy thoải mái hơn. Cả nhóm cùng nhau nhảy theo điệu nhạc. Sau lúc tiết mục kết thúc, khán giả ở dưới đã vỗ tay. Nhiều người còn khen ngợi: “Hay lắm!”, “Nhảy đẹp lắm!”. Tiết mục kết thúc bằng một tràng pháo tay giòn giã. Em cảm thấy rất hãnh diện.

Sau lúc trình diễn xong, em cùng với những bạn của mình xuống hàng ghế khán giả để xem những tiết mục tiếp theo. Rất nhiều những tiết mục quyến rũ đước trình bày Chúng em ngồi xem mà quên cả thời kì. Tới mười giờ tối, chương trình văn nghệ mới kết thúc.

Chương trình văn nghệ đã thành công tốt đẹp. Em cũng đã mang cho mình một trải nghiệm thú vị. Bởi lần trước tiên, em được tham gia trình diễn văn nghệ.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 15

Mỗi trải nghiệm đều rất đáng giá. Bởi vậy, tôi luôn trân trọng, coi đó là hành trang cho cuộc sống của mình.

Kì nghỉ hè năm nay, tôi về quê ngoại chơi. Suốt ba tháng hè, tôi đã mang nhiều trải nghiệm thú vị. Đó là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận mùi lúa chín. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chứa chan tình yêu thương của bà. Đó còn là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá… ngoài đồng.

Nhưng tôi nhớ nhất là trải nghiệm về lần trước tiên được bơi dưới sông. Hồi ở thành thị trấn, tôi chỉ mới tập bơi tại bể bơi. Hôm đó, nhóm bạn trong xóm rủ tôi đi ra con sông tổ chức cuộc thi bơi. Tôi vô cùng thích thú lúc được hòa mình dưới dòng nước mênh mông, mát mẻ. Với kinh nghiệm năm niên học bơi, tôi đã đánh bại tất cả những đối thủ, ngoại trừ Tú. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức ngang tài.

Trận thi đấu cuối cùng sẽ quyết định người thắng lợi. Long được chọn làm trọng tài. Sau lúc Long thổi còi khởi đầu hiệp đấu. Chúng tôi ra tư thế chuẩn bị vào cuộc đua. Tiếng hô hào, khích lệ vang vọng khắp con sông. Cả hai ko người nào chịu kém người nào vẫn đang bơi song song nhau. Tôi rất tự tín mình sẽ giành thắng lợi. Bỗng nhiên, chân của tôi bị chuột rút, ko cử động được. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Lúc này, tôi chỉ còn biết đập tay vùng vẫy, uống phải ko biết bao nhiêu là nước. Sở hữu tiếng người nào hốt hoảng kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Thế rồi, nhanh như cắt, Tú bơi tới cứu tôi, rồi đưa tôi vào bờ. Sau hôm đó, tôi và Tú trở nên thân thiết hơn.

Một trải nghiệm đáng nhớ, làm cho tôi học được bài học quý giá. Ko chỉ vậy, tôi còn mang thêm một người bạn thân thiết.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 16

Henry Ford đã từng nói rằng: “Cuộc sống là một chuỗi trải nghiệm, mỗi trải nghiệm lại giúp ta to lao hơn, dù thỉnh thoảng khó trông thấy điều này. Bởi toàn cầu được dựng lên để phát triển bản lĩnh và ta phải học được rằng những bước lùi và nỗi đau ta phải chịu đựng giúp ta tiến về phía trước”. Quả thực, trải nghiệm đã đem tới cho con người nhiều bài học quý giá.

Dịp Tết năm nay, em đã mang một trải nghiệm rất thú vị. Đó là cùng bố mẹ đi “Chợ hoa xuân”. Sắp tới Tết, thị trấn phường thật đông đúc. Những con đường được trang trí cờ hoa nên rực rỡ sắc màu. Gia đình nào cũng phấn chấn thu dọn nhà cửa để đón năm mới. Người to chuẩn bị sắm sắm đồ Tết. Trẻ con phấn chấn mong từng ngày được nghỉ học.

Đông đúc nhất có nhẽ là những khu chợ. Ở đâu cũng đông đúc người sắm bán. Rất nhiều mặt hàng được bày bán từ đồ ăn, thức uống tới quần áo, giày dép… Sáng hai mươi tám Tết, bố liền đề nghị cả nhà cùng nhau đi chợ hoa. Em cảm thấy phấn chấn vô cùng vì đây là lần trước tiên được đi tới chợ hoa vào dịp Tết. Từ nhà tới chợ mất khoảng mười lăm phút. Sau lúc gửi xe, em theo bố mẹ vào chợ.

Sườn cảnh ở đây thật đúng với ko khí ngày Tết. Hàng trăm loài hoa đang khoe sắc rực rỡ. Ko khí mùa xuân đang ngập tràn khắp mọi nơi. Nhiều người tới để ngắm hoa, sắm hoa. Em còn thấy những cô, những chị còn mặc áo dài để chụp ảnh cùng hoa đào, hoa mai. Sau lúc đi một vòng quanh chợ, bố của em đã chọn được một chậu quất và chậu đào rất đẹp. Còn mẹ thì sắm một bó huê hồng để về cắm. Em cũng xin mẹ sắm cho một chậu hoa cẩm tú cầu.

Chiều hôm đó, người ta chở cây tới. Chậu đào và chậu quất được đặt hai bên cửa nhà. Em đã giúp bố đã trang trí những sợi dây lồng đèn, câu đối màu đỏ rực rỡ lên cây. Còn riêng chậu hoa cẩm tú cầu, em trồng vào vườn, tưới nước và chăm sóc kỹ càng.

Source: nongdanmo.com

Đối với em, Tết là dịp lễ vô cùng quan yếu. Em cảm thấy rất hạnh phúc lúc mang một trải nghiệm thú vị cùng với người thân. Và chợ hoa ngày tết cũng đã trở thành một nét đẹp ko thể thiếu mỗi dịp xuân về.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 17

Sở hữu người đã từng nói rằng: “Từ trải nghiệm của quá khứ, chúng ta rút ra bài học dẫn đường cho tương lai”. Trong thế cuộc, mỗi người hẳn đều sẽ mang những trải nghiệm tương tự.

Vào dịp kỉ niệm ngày Quốc khánh mùng Hai tháng 9 năm nay, gia đình của em đã mang dịp ra Hà Nội. Em đã được thăm rất nhiều địa điểm nổi tiếng của Hà Nội, nhưng em ấn tượng nhất là được tới viếng lăng Bác bỏ. Em cảm thấy rất phấn chấn và mong đợi. Sáu giờ sáng, mọi người đã thức dậy thật sớm để ăn sáng. Sáu giờ ba mươi, xe xuất phát. Từ quê của em ra Hà Nội mất khoảng một tiếng rưỡi. Trên phố đi, em và chị Phương vừa trò chuyện, vừa ngắm nhìn cảnh vật hai bên đường. Tới Hà Nội, em cảm thấy rất ấn tượng. Đường thị trấn Hà Nội rất đông đúc, mang nhiều tòa nhà cao tầng. Hai bên đường, những hàng quán đều rất đẹp.

Xe đi một lúc thì tới lăng Bác bỏ. Hôm nay mang rất nhiều người tới viếng lăng. Mọi người cũng xếp hàng để được vào trong lăng. Từng dòng người tiếp nối nhau. Sắp một tiếng, gia đình của em đã vào được trong lăng. Bên trong lăng khá lạnh. Những chú quân nhân mặc quân phục màu trắng, đứng gác rất nghiêm trang. Em đã được tận mắt nhìn thấy Bác bỏ Hồ. Khuôn mặt Bác bỏ thật hiền từ. Chòm râu dài, mái tóc bạc phơ. Vầng trán cao và rộng. Đôi môi thì như đang mỉm cười. Em nhìn Bác bỏ Hồ mà lòng cảm thấy thật xúc động, tự hào. Sau lúc rời khỏi lăng, em còn được tới thăm Bảo tồn Hồ Chí Minh. Ở đây, em đã được lắng tai cô hướng dẫn viên của bảo tồn kể rất nhiều câu chuyện về thế cuộc của Bác bỏ.

Buổi chiều hôm đó, em còn được tới thăm hồ Gươm – một biểu tượng của thủ đô Hà Nội. Hồ nằm ở quận Hoàn Kiếm, sắp trung tâm thành thị trấn. Hồ Gươm mang diện tích khá rộng. Ở chính giữa là tháp Rùa cổ kính. Sắp hồ còn mang cầu Thê Húc dẫn tới đền Ngọc Sơn cổ kính. Sau lúc dạo quanh hồ một vòng, em được đi ăn kem Tràng Tiền. Em cũng được chụp rất nhiều ảnh kỷ niệm cùng bố mẹ ở đây.

Một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ với em. Nhờ mang chuyến đi này, em đã biết thêm được nhiều tri thức hữu dụng. Em mong rằng sẽ được quay lại lăng Bác bỏ một lần nữa.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 18

Mỗi người đều mang những trải nghiệm đem tới cho bản thân nhiều bài học ý nghĩa. Tôi cũng đã mang một trải nghiệm đáng nhớ về tiết rà soát trước tiên dưới mái trường Trung học hạ tầng.

Đó là tiết học rà soát của môn Ngữ Văn – một môn học mới mẻ khác hoàn toàn so với Tiểu học. Cô giáo đã cho chúng tôi đề bài để chuẩn bị trước: Cảm tưởng về ngày trước tiên bước chân vào trường Trung học hạ tầng. Những bạn trong lớp đều tranh thủ ngồi xem lại tài liệu để mang thể đưa ra một kết quả tốt nhất. Tuy vậy, những bạn trong lớp cũng ko tránh khỏi sự căng thẳng hiện – điều đó hiện rõ lên trên từng khuôn mặt của những bạn học trò. Tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, khoảng tầm 3 phút sau thì cô Hồng – cô giáo dạy môn Ngữ văn của tôi đã bước vào, cô viết lên bảng đề văn. Đúng là một trong bốn đề mà cô đã yêu cầu chúng tôi ôn tập. Cô nói:

– Những em đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta khởi đầu tính giờ nhé.

Sau đó, cô giáo yêu cầu chúng tôi chứa toàn bộ tài liệu, chỉ để lại giấy rà soát và bút viết trên mặt bài. Thời kì làm bài rà soát của chúng tôi là chín mươi phút. Cô giáo yêu cầu cả lớp trật tự, khởi đầu tính giờ làm bài. Ko gian trong lớp học trở nên yên tĩnh lạ thường. Đa phần những bạn đều nghiêm túc làm bài. Tuy là đề mà cô giáo đã cho ôn tập nhưng vẫn mang một số bạn cứ ngồi loay hoay mãi. Còn riêng tôi, do đã chuẩn bị kỹ càng nên tôi mang thể nhanh chóng khởi đầu viết bài của mình. Trước hết là gạch ra giấy nháp những ý chính. Sau đó dựa vào dàn ý đó để viết thành bài văn hoàn chỉnh. Hai phần ba thời kì trôi qua, những bạn trong lớp đều đang hùi hụi viết bài. Cô giáo ngồi phía trên bàn thầy giáo vẫn chuyên chú quan sát cả lớp. Ko một tiếng động lạ.

Hai viết trôi qua thật nhanh, chỉ còn lại khoảng hai mươi phút cuối. Tôi đã sắp hoàn thiện bài viết của mình. Nhiều bạn nhường như đã sắp hoàn thành xong bài viết của mình. Khoảng mười lăm phút cuối giờ, tôi nhanh chóng viết nốt những ý chính quan yếu trong bài viết của mình. Tiếng xôn xao khởi đầu nổi lên. Nhiều bạn đã đứng lên nộp bài. Cô Hồng yêu cầu những bạn đã nộp bài nhanh chóng ổn định lại trật tự để ko làm tác động tới những bạn vẫn còn đang làm bài. Tiếng trống báo hiệu đã hết tiết vang lên. Bạn lớp trưởng được cô yêu cầu đi thu lại bài của toàn bộ những bạn trong lớp. Sau lúc rà soát số lượng bài viết đã đầy đủ, cô cũng cho cả lớp nghỉ.

Đó là tiết rà soát trước tiên của tôi dưới mái trường Trung học hạ tầng. Sau lúc rà soát, tôi cảm thấy rất vui vẻ, hài lòng. Và bản thân cũng rút ra được những kinh nghiệm học tập cho bản thân

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 19

Mỗi con người người nào cũng mang những kỉ niệm. Từ những kỉ niệm vui, buồn hay kỉ niệm về thời thơ ấu của mình. Chắc hẳn mọi người vẫn còn nhớ đúng ko? Tôi cũng vậy. Tôi nhớ nhất là ngày trước tiên đi học của tôi. Kỉ niệm đó chẳng thế nào quên được.Đó là ngày trước tiên tôi tới trường. Mẹ đã dắt tay tôi từng bước một đi trên con đường đó. Lúc đó tôi mang cảm giác rất sợ và lo lắng nữa. Trên vai tôi là chiếc cặp mà mẹ đã sắm cho tôi vào hôm qua. Cùng với những cuốn sách và tập vở mới tinh. Tôi nhìn xung quanh và cũng thấy rất nhiều bạn học mới. Sở hữu bạn thì tung tăng vui đùa bên cha, mẹ mình. Sở hữu bạn thì lại mếu máo khóc sướt mướt vì ko muốn rời xa người thân. Lúc đứng trước cổng trường, tôi đã sững sờ và đứng lại một giây vì mọi thứ đều quá bất thần và lạ mắt. Ngôi trường đó rất cao, to…Tất cả đều được phủ một lớp màu xanh nên trông rất mát mẻ. Vào bên trong trường tôi càng bất thần hơn, với hàng nghìn những bạn học trò đang xếp hàng ngay ngắn. Người nào cũng đều khoác trên người bộ quần áo mới và trắng tinh cùng với dòng logo in hình biểu tượng của ngôi trường. Xung quanh ngôi trường đều là những hàng cây cổ thụ cao to. Chúng như đang vẫy tay đứng chào những bạn học trò mới vào trường. Còn những thầy cô đều đứng rất nghiêm túc và luôm mỉm cười với những bạn học trò.

Những thầy thì mặc áo sơ mi trắng cùng với quần tây màu đen trông rất nghiêm trang và lịch sự. Những cô thì mặc những bộ áo dài truyền thống đủ màu sắc, hoa văn trông rất đẹp và nữ tính. Sau đó mang một thầy cầm chiếc loa và nói to: “Kính mời quý phụ huynh ra về để những em vào lớp sinh hoạt với thầy giáo chủ nhiệm”. Mẹ tôi nghe vậy liền quay sang nói với tôi: “Mẹ về đây, con ở lại phải học thật siêng năng và luôn hòa đồng với những bạn nhé”. Mẹ nở nụ cười hiền hậu nhìn tôi rồi dần bước ra cổng trường đi về. Lúc đó, tôi như sắp khóc vì ko muốn xa mẹ mình. Nhưng tôi đã nỗ lực kìm nén được ảm xúc của mình và hứa rằng sẽ ko được khóc, nhưng chẳng biết sao nước mắt cứ rơi liên tục. Sau đó, tôi lên lớp sinh hoạt với thầy giáo chủ nhiệm của tôi. Cô rất xinh đẹp và hiền hậu nữa. Cô khởi đầu giới thiệu. Buổi sinh hoạt của ngày trước tiên của tôi kết thúc.

Ngày trước tiên đi học là như thế đó. Tôi hứa với lòng mình sẽ luôn học thật giỏi ko phụ lòng cô và cha mẹ của mình. Tôi cùng sẽ ko bao giờ quên những kỉ niệm đẹp này.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 20

Trong thế cuộc mỗi người, người nào chẳng mang những phút giây lỗi lầm. Nhưng điều quan yếu là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết hối hận và sửa chữa sai trái đó. Tôi cũng đã mang một lần mắc lỗi với chính người bạn thân của mình hồi niên học lớp 4. Đó là một trải nghiệm buồn vì suýt chút nữa chính tôi đã tự tay làm thịt chết đi một tình bạn đẹp.

Tôi và Hoa chơi với nhau từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân hơn, đi tới đâu cũng dính lấy nhau như hai chị em vậy. Chơi thân là thế, nhưng mọi người thường bảo tôi với Hoa như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa hiền lành, ít nói, trầm tính và kiên cố, còn tôi thì lại khá tinh nghịch, trong người lúc nào cũng mang dư thừa năng lượng, gặp người nào đều mang thể nói chuyện thoải mái. Những lúc tương tự, tôi lại cười, coi như bù trừ cho nhau vậy. Hàng ngày, ngoài việc đi học cùng nhau, Hoa còn giúp tôi rất nhiều trong học tập, nhờ mang Hoa mà tôi đã tiến bộ lên rất nhiều.

Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên rà soát bài cũ, trong đó mang tôi. Vì đã học bài ở nhà nên tôi trả lời rất dõng dạc, tự tín, cô cho tôi một điểm 10 đỏ chói vào trong sổ. Bạn bè trong lớp nhìn tôi đầy ngưỡng mộ lúc mang thể nhớ chi tiết từng tháng ngày, địa danh trong bài lịch sử dài dằng dặc. Tối hôm đó, vì tivi mang chương trình rất hay mà tôi yêu thích, cũng vì chủ quan rằng mình đã mang điểm nên tôi ko học lại bài. Nào ngờ hôm sau, cô bất thần cho rà soát 15 phút, tôi ngồi vò đầu bứt tai, cắn bút mãi mà cũng ko thể nhớ nổi một chữ. Trong lúc đó, ở kế bên tôi, Hoa đã làm xong từ bao giờ. Chỉ còn mang 5 phút, tôi cuống quá liền giật lấy bài của Hoa và vội vàng chép. Tiết học sau, cô trả bài rà soát hôm đó và nói rằng:

– Cô rất buồn rằng trong lớp ta mang hiện tượng chép bài của nhau, đó là của Lan và Hoa, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu những em mang gì thắc mắc thì sau giờ học lên gặp cô.

Tôi sững sờ, còn Hoa mắt nhòe đi lúc nhận bài rà soát của mình. Tôi vô tâm nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm thôi mà, sau giờ học mình sẽ xin lỗi nó sau. Lúc tan học, Hoa chẳng đợi tôi về cùng mà đi trước. Mấy đứa bạn cùng lớp thì thầm rằng:

– Sao hôm nay Hoa lại ko học bài nhỉ, mọi lúc cậu đó chăm lắm mà.

Hiện tại, tôi mới hối hận và hiểu ra lỗi lầm của mình. Vì vô tâm mà tôi đã làm tổn thương Hoa. Chẳng biết làm gì khác, tôi vội vàng chạy đuổi theo Hoa để xin lỗi. Bắt kịp Hoa, tôi nói bằng giọng hổn hển chẳng ra tương đối:

– Hoa ơi. Mình xin lỗi nhé. Tại mình mà cậu bị điểm kém.

Hoa mỉm cười dịu dàng:

– Thôi, ko sao đâu, mình cũng ko giận cậu nữa.

Lúc đó, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu ko sửa lỗi kịp thời, có nhẽ tôi đã đánh mất một người bạn tốt như Hoa.

Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm đó, tôi thấy thẹn với lòng và tự dặn mình phải biết chú ý tới xúc cảm của người khác hơn, nếu ko, tôi sẽ đánh mất những người luôn yêu thương và viện trợ tôi trong cuộc sống.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 21

Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều mang những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem tới nhiều điều tuyệt vời và thú vị.

Đó mang thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chứa chan tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có nhẽ mang một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho tới hiện giờ.

Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng – anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng reo hò sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học trò đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy tới chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn láng giềng tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành thị trấn. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh mang tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã làm cho tôi cảm thấy rất buồn…

Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm mang năm người. Trọng tài là Tuấn – người bạn láng giềng thân thiết nhất của tôi. Sau lúc trọng thổi còi khởi đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, khích lệ vang vọng khắp con sông. Những đối thủ ngang sức ngang tài, ko người nào chịu kém người nào vẫn đang bơi song song nhau. Tôi nỗ lực bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy mang tiếng người nào hốt hoảng kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”.

Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng ko thể bơi tiếp. Ko biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói thân thuộc: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho tới lúc tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi.

Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Sở hữu tiếng nói chứa lên: “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa tương tự mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Sở hữu tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”… Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói: “Cảm ơn anh!”.

Nhờ mang trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Ko chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem tới cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 22

Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra lúc tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà hiện giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.

Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy ko phục vì đã thua Hoàng – cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải tập tành thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con mang bài tập khó quá ko làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?

Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho mang rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi ko sang nhà Tuấn mà tới quán điện tử sắp trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ thường, mải chơi tới quên cả thời kì. Bỗng mang một bàn tay đập vào vai tôi:

– Muộn quá rồi, về cho bác bỏ còn đóng cửa!

Bác bỏ chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười một giờ ba mươi phút. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác bỏ chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giảng giải cho bố mẹ như thế nào. Kiên cố bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy thân thuộc đang tới sắp, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

– Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?

Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, mồm lắp bắp:

– Bố… bố… đi tìm con ạ?

Via @: nongdanmo.com

– Đúng vậy! Mẹ nói là con tới nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì ko thấy con ở đó nên đã đi tìm.

– Con… con…

– Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!

Tôi đi kế bên bố mà lòng cảm thấy thật mang lỗi. Lúc bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết lặng lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng ko, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi:

– Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?

Lúc nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi:

– Tuổi xanh thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó ko phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói láo mẹ để đi chơi là điều ko đúng. Việc chơi game, bố mẹ ko phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ ko tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều đó.

Tôi nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã trông thấy sai làm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ ko tái phạm cũng như nỗ lực học hành siêng năng hơn. Cũng nhờ mang trải nghiệm này, mà tôi trông thấy tình yêu thương to lao mà bố mẹ dành cho mình.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 23

Cuộc sống hiện đại cuốn chúng ta vào guồng quay cùng sự phát triển sôi động làm cho ta thỉnh thoảng buông lơi những mối quan hệ tưởng dường như rất quan yếu trong một khoảng thời kì nào đó. Chỉ tới lúc gặp lại họ, một cách tình cờ, ta mới thấy bản thân đã mất đi những gì.

Chuyến đi đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho tôi sau một năm dài nỗ lực học tập lúc thành công đỗ vào một trường cấp Hai trung tâm của tỉnh với điểm số khá cao.

Chuyến đi được tổ chức vào giữa tháng 7, gia đình tôi quyết định trốn ánh nắng chói chang của mùa hè đất Bắc để tới với ko khí trong trẻo, mát mẻ của Đà Lạt. Trước lúc ghé Đà Lạt, cả gia đình tôi bay tới Nha Trang để thăm một vài người bạn của bố. Đây cũng là lần trước tiên tôi được trải nghiệm cảm giác đi tàu bay. Nhìn từ cửa sổ, những đám mây trắng trẻo, bồng bềnh chưa bao giờ sắp tôi tới thế. Cứ ngỡ như mang thể vươn tay ra mà chạm vào chúng, mà cảm nhận chúng một cách trọn vẹn nhất. Bay tới Nha Trang, chúng tôi được thiết đãi rất nhiều thứ đặc sản miền Trung như bánh canh, hải sản, bánh xèo,… Nha Trang cũng là một vùng đất mới lạ nhưng nó vẫn đem tới cho tôi cảm giác thân thuộc bởi tôi cũng được sinh ra ở vùng biển. Những thứ như hải sản, cát trắng, biển xanh,… đều khá thân thuộc đồi với tôi. Vậy nên điều tôi phấn chấn nhất vẫn là chuyến đi tới Đà Lạt sau Hai ngày lưu lại nơi này.

Nhà tôi thuê một chiếc taxi để trải nghiệm đường rừng từ Nha Trang tới Đà Lạt. Đường rừng chưa được cải thiện nhiều, đường rất mấp mô khó đi. Nhưng bỏ qua những trở ngại đó, tôi đắm chìm vào những cánh rừng bạt ngạt, xanh mướt. Sắp tới Đà Lạt rừng càng dày đặc, ko khí cũng dễ chịu hơn. Tôi còn nghe thấy cả tiếng chim lảnh lót hót vang khu rừng đem lại cảm giác bình yên chưa từng mang. Ở thành thị trấn hiện giờ rất khó kiếm tiếng chim hót vì chúng bị chiếm hết những ngôi nhà xanh để xây dựng tỉnh thành, nhà cao tầng, chung cư… Tôi thích Đà Lạt cũng vì dòng lẽ đó. Tôi thích khuông cảnh bình yên và nhẹ nhõm.

Cả nhà tôi dành 3 ngày để ở lại Đà Lạt và trải nghiệm thành thị trấn của tình yêu này. Chúng tôi đi thăm vườn hoa, trải nghiệm chợ đêm Đà Lạt và thử đi ngựa rồi đi xe đạp quanh thành thị trấn. Đà Lạt yên bình và nhẹ nhõm lắm. Ở Đà Lạt, chúng tôi được trải nghiệm dòng mà người ta gọi là “một ngày bốn mùa”. Sáng như mùa xuân, trưa như mùa hè, chiều mang tương đối thở mùa thu và tối lạnh như chớm đông. Tối nào tôi cũng đòi bố mẹ tới chợ đêm vì tôi yêu thích trải nghiệm ẩm thực nơi đây với sữa chua dâu, sữa đậu, bánh canh, bánh tráng nướng,… Nhưng mang một trải nghiệm mà tôi ko thể quên, đó là gặp được bạn cũ của mình ở đó. Ánh là người bạn thân thời câp Hai của tôi. Chúng tôi đã trải qua 4 năm cấp Hai với biết bao trải nghiệm cùng nhau từ vui tới buồn. Chúng tôi đã từng hứa sẽ trở thành bạn thân cho tới mãi về sau. Vậy mà cuối cùng, Ánh lại ko đỗ vào ngôi trường ước mong của chúng tôi. Còn tôi, lúc vào môi trường mới và mang chút sức ép về việc phải giữ vững phong thái học tập, vô tình đã quên mất người bạn thơ ấu này. Cho tới lúc bất thần gặp Ánh tại hội chợ, cô bạn cũng đi du lịch ở đây vào dịp này, tôi chợt sững người lại. Chúng tôi nhìn nhau rất lâu trước lúc mang thể mở lời chào nhau. Mọi thứ trở nên gượng gạo gạo, ngượng ngùng cứ như thể những con người mới quen nhau lần đầu. Cuối cùng, bọn tôi xin phép bố mẹ để cùng đi với nhau một lúc. Chúng tôi ngồi lại, kể cho nhau nghe về cuộc sống trong thời kì vừa rồi. Ánh mang nói một câu làm cho tôi rất đau lòng “Tớ thấy cậu vui vẻ với những người bạn mới quá nên tớ ngại làm phiền cậu”. Ôi chữ “phiền”! Tôi đâu mang ngờ được sự vô tâm của mình đã làm cho bạn mình đau lòng như thế. Tôi hối hận vô cùng vì sự việc đó. Chúng tôi đã ngồi bên nhau rất lâu, nói với nhau những điều giấu trong lòng và quyết định làm hòa. Kết thúc chuyến đi, chúng tôi về cùng nhau và từ đó vẫn giữ mối quan hệ thân thiết tới hiện giờ.

Chuyến đi vừa rồi đã mang lại cho tôi nhiều điều. Nó mang lại những giây phút tiêu khiển thoải mái sau quãng thời kì học tập căng thẳng. Nó mang lại những tri thức về văn hóa, địa lí,… về vùng đất mới. Nhưng đặc thù, nó tìm lại cho tôi một tình bạn đẹp. Tôi trông thấy rằng: Ko mang điều gì mang thể phá vỡ tình bạn ngoài sự vô tâm của bản thân. Tôi mong muốn mang được nhiều thời kì hơn với Ánh, mang thể là trong một chuyến đi mới, để mang thể lưu giữ tình bạn này. Mong rằng tất cả mọi người hãy quan tâm hơn tới những người xung quanh mình để ko phải hối hận như tôi đã từng.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 24

Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần trước tiên tôi mang một trải nghiệm tuyệt vời tương tự.

Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc thù – đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa – đồng nghiệp của mẹ viện trợ. Cô sẽ rủ mẹ đi sắm sắm sau giờ làm để bố con tôi mang thời kì chuẩn bị mọi thứ.

Buổi chiều hôm đó, sau lúc tan học, tôi nỗ lực về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin doanh nghiệp cho về sớm. Lúc về tới nhà, tôi thấy trên bàn đã mang một bó hoa rất đẹp. Một bó huê hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ lúc nhận được bó hoa này kiên cố mẹ sẽ rất hạnh phúc.

Sau lúc dọn chứa sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do bố đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn quyến rũ, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ huê hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau lúc làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả tình rất vất vả.

Tới bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về tới nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Lúc mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó huê hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên lúc nghe tôi kể về quá trình nấu bếp của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen những món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.

Đó là lần trước tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu bếp. Nhờ vậy mà tôi trông thấy mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho tôi.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 25

Trong thế cuộc, chắc hẳn người nào cũng đã gặp may ko nhiều cũng ít, tôi cũng ko ngoại lệ. Trong đó, mang một lần tôi sẽ ko thể nào quên vì đã may mắn được viện trợ. Đó là hồi tôi còn học lớp Ba.

Lúc đó, tôi chỉ là cậu bé tám chín tuổi nên vẫn còn thơ ngây, dại dột. Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó là thứ sáu, ngày mười ba. Ko mê tín nhưng nghe mọi người nói thì đó là ngày xui nhưng lại là ngày may mắn của tôi. Hôm đó, mẹ cho tôi năm chục nghìn để sắm sách. Khác mọi lần, lần này tôi chỉ đi mang một mình. Vừa bước xuống khỏi thang cuốn, thay vì đi thẳng vào nhà sách tôi bỗng choáng ngợp với thiên đường trò chơi ở kế bên. Với một đứa con nít tuổi tôi, trò chơi luôn là thứ quyến rũ nhất trên đời. Ko chần chừ, tôi cứ thẳng tiến tới khu trò chơi.

Một thời kì trôi qua, trời cũng đã tối. Tôi trông thấy là mình vẫn chưa sắm sách nên tạm biệt khu trò chơi chạy vội sang nhà sách. A! Cuốn sách cần tìm đây rồi. Tôi phấn chấn chạy tới chỗ cô thu ngân. Chạy vọt lên bác bỏ nọ đã chờ xếp hàng tự nãy giờ. Sau lúc quét mã vạch, cô thu ngân đọc số tiền. Cả người tôi sững sờ. Lúc đó, tôi nghĩ: “Ko! Ko phải! Mình chỉ tưởng tượng thôi!”. Lại sắp hơn một tí, tôi hỏi lại: “Giá tiền bao nhiêu ạ?”. Cô thu ngân nói lại giá tiền. Giá như lúc nãy tôi ko phí tiền vào những trò vô ích đó thì mang hay hơn ko. Nhưng hối hận cũng đã muộn, rõ ràng là tôi ko thể trả tiền sắm sách. Không lẽ, mất cả buổi chiều lại về nhà nói với mẹ là tôi ko đủ tiền sắm sách? Chứng kiến cảnh tượng đó, người đàn ông lúc nãy thò tay vào túi rút ra tờ 50.000 đồng thả nhẹ xuống đất. Sau đó, bác bỏ cúi xuống, nhặt tờ tiền lên, vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Cháu ơi, cháu làm rơi tiền này!”

Lúc đó, tôi cũng đã hiểu hết mọi chuyện. Thật tình là tôi ko ngửa tay xin bố thí, nhưng rõ ràng tôi rất tôn trọng sự viện trợ trong tình huống trớ trêu này. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cảm ơn bác bỏ. Tôi thật sự xúc động vì qua cách ăn mặc giản dị của bác bỏ, tôi đoán bác bỏ ko phải là một người giàu mang. Quả thực số tiền đó rất cần với tôi vào lúc này.Tôi cầm kỹ càng tờ tiền đưa cho cô thu ngân. Cô tính tiền rồi cho sách và hóa đơn vào túi đưa cho tôi. Ra cổng tôi nghĩ rằng nên trả lại tiền thừa cho bác bỏ đó nhưng lúc quay lại thì bác bỏ đó đã đi đâu mất. Ko phải tiền mình nên tôi đã bỏ số tiền đó vào thùng từ thiện cạnh cửa ra vào. Sau đó, tôi ra về. Trên phố ko thể nào thôi nghĩ về câu chuyện lúc nãy. Vì mang dòng đầu ham nghĩ nên nhiều nghi vấn xuất hiện trong tôi. Nếu ko mang số tiền viện trợ của bác bỏ đó thì lúc bấy giờ tôi mang thể yên tâm rảo bước về nhà ko? Kinh tế gia đình bác bỏ đó mang khá ko?

Dù đã ba năm trôi qua, tôi đã là cậu học trò lớp 6 nhưng vẫn ko thể nào quên được kỉ niệm ngày hôm đó. Tôi vẫn ước mong mang một ngày may mắn tình cờ được gặp lại sức bác bỏ năm xưa để tôi nói lời cảm ơn và trả lại số tiền cho bác bỏ. Cũng từ trải nghiệm này, tôi tự hứa với bản thân luôn phải biết ngoan ngoãn, nghe lời ông bà cha mẹ, làm nhiều điều tốt để tạo ra may mắn cho chính mình và những người xung quanh.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 26

Nhờ vào danh hiệu Học trò giỏi của tôi năm ngoái mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi tới bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp. Hôm đó, tôi ko thể nào diễn tả được xúc cảm của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi tới rồi!

Ngồi trên xe, ngắm đường thị trấn vào sáng sớm, tôi thấy thành thị trấn nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú quân nhân đang đi diễu hành…Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã tới biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mộng mơ nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẩn nãy giờ. Ôi! dòng mùi măn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Lúc gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong veo một màu xanh, ko một gợn mây. Sở hữu một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Lúc bố mẹ bảo tôi mang thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chờ giây phút này lâu lắm rồi! Lúc tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một tẹo là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng tinh nghịch từng đợt vỗ tới chân tôi. Nước biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lành dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Dòng màu trắng ngà, dòng màu đo đỏ, dòng màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngoài vỏ ốc còn mang những chiếc dù đủ màu nhìn sống động như mang những cây kẹo mút khổng lồ vậy!

Những du khách ở đây đầy đủ là người nước ngoài, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền,… Nếu đã nói tới biển, người ta sẽ nghĩ ngay tới hải sản. Vì thế tới biển Vũng Tàu mà ko ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để ngơi nghỉ và chuẩn bị khăn gói đi về. Nhìn ra ngoài, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hoàng hôn trên biển mang vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ sắm cho tôi lúc tôi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trển bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về ngơi nghỉ cả rồi… Đã tới giờ chúng tôi phải về. Trước lúc lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm kích vì quốc gia Việt Nam đã mang những danh lam thắng cảnh trong đó mang nơi tôi đang nghỉ mát- biển Vũng Tàu.

Tôi sẽ nỗ lực học tốt để bố mẹ cho tôi tới đây một lần nữa để tôi mang thể thưởng thức bầu ko gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hứa hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 27

Cuối tuần trước, gia đình em đã mang một chuyến du lịch rất vui vẻ. Đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho em lúc đạt được thành tích học tập tốt vào cuối học kì I. Đây là lần trước tiên em được đi tới biển chơi.

Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng tới sắp trưa thì xe đã tới nơi. Em cùng những bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng tới Sầm Sơn. Sau lúc tới khách sạn nhận phòng và chứa đồ đoàn. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi ngơi nghỉ.

Buổi chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong. Đứng sắp biển em mang thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai. Kế bên bãi biển, núi Trường Lệ – một địa danh khá nổi tiếng ở đây, đứng sừng sững chạy dài theo mép nước. Phía nam dãy Trường Lệ còn mang bãi tắm Tiên Ẩn, một thung lũng nhỏ với cảnh quan sắp như sơ khai. Cuối bãi là đền Độc Cước cổ kính uy nghi, tọa lạc trên một hòn núi đá. Tất cả đều tuyệt đẹp như những bức ảnh mà em đã được xem trên mạng lúc tìm hiểu về Sầm Sơn.

Bờ biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả ko gian. Người to thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng những bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh làm cho em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau lúc tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Những món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.

Chuyến du lịch ba ngày hai đêm của gia đình em đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã mang những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ mang thêm nhiều chuyến du lịch tương tự cùng với gia đình của mình.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 28

Jack Ma – một tỉ phú người Trung Quốc đã từng nói rằng: “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Quả vậy, những trải nghiệm đem tới cho con người nhiều trị giá.

Kì nghỉ hè năm nay, em đã được bố mẹ cho về thăm quê. Suốt ba tháng hè, em mang rất nhiều trải nghiệm thú vị. Từ đó, em đã mang thêm nhiều bài học thật quý giá. Nhưng trải nghiệm mà em cảm thấy nhớ nhất chính là lần trước tiên được ra đồng gặt lúa cùng với bác bỏ Sáu và chị Thu. Bác bỏ Sáu là anh trai của bố em, gia đình bác bỏ làm nghề nông và đang sống cùng với ông bà nội. Chị Thu là con gái Út của bác bỏ. Em và chị rất thân thiết. Nhờ mang công việc này, em đã trông thấy được ý nghĩa của lao động, hiểu thêm nỗi vất vả của người nông dân và trân trọng những thành tựu mình đang được lợi.

Cánh đồng lúa của quê em đang vào vụ thu hoạch. Từ sáng sớm, những bác bỏ nông dân đã ra đồng làm việc. Khuôn mặt người nào cũng toát lên vẻ hạnh phúc vì vụ mùa năm nay rất bội thu. Dưới dòng nắng bức oi ả của mùa hè, họ vẫn làm việc siêng năng, cần mẫn. Đôi tay của người nào cũng thoăn thoắt cắt lúa, rồi xếp lại thành từng bó. Em đội một chiếc nón để che nắng, rồi bước xuống ruộng. Chị Thu đã hướng dẫn em cách cầm liềm và cắt lúa. Chiếc liềm là một vật dụng thân thuộc của người nông dân, sử dụng nó để cắt lúa. Lúc đầu vẫn còn lạ lẫm, em phải làm thật kỹ càng vì chị Thu nói chiếc liềm rất sắc, ko kỹ càng sẽ bị đứt tay. Nhưng sau một thời kì, em đã quen tay hơn. Công việc thật vất vả, nhọc mệt làm sao!

Thỉnh thoảng, mọi người cũng giới hạn lại để ngơi nghỉ. Họ uống nước rồi trò chuyện vài câu và nhanh chóng quay trở lại làm việc. Sau một buổi sáng lao động, em cảm thấy rất hài lòng lúc thấy thành tựu của mình. Bác bỏ Sáu còn khen ngợi em nữa. Lời khen của bác bỏ đã tiếp thêm động lực cho em tiếp tục nỗ lực.

Một trải nghiệm thật đáng nhớ trong kì nghỉ hè của em. Từ đó, em thêm trân trọng cuộc sống, cũng như những nông dân.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 29

Trải nghiệm sẽ đem tới cho con người nhiều điều trị giá trong cuộc sống. Và em cũng mang được rất nhiều trải nghiệm tương tự.

Tết tới là dịp để mỗi người mang thời kì sum vầy bên gia đình. Năm nay, gia đình em sẽ về quê ngoại để ăn Tết. Mọi năm, gia đình em thường ăn Tết ở quê nội – trên thành thị trấn. Nhưng năm nay, em đã được trải nghiệm ko khí Tết ở một vùng nông thôn. Em cảm thấy rất tuyệt vời và thú vị.

Những ngày giáp Tết, quê hương của em như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Những con đường trong thôn được trang trí cờ hoa rực rỡ. Xe pháo đi lại đông đúc, tấp nập hơn những ngày thường ngày. Lần trước tiên, em được theo mẹ đi chợ Tết. Khu chợ nào cũng đông đúc, sôi động. Những mặt hàng như thịt cá, rau củ, bánh kẹo… được bày bán rất nhiều. Người sắm, người bán rộn ràng ko kém với thành thị trấn. Ko khí vui tươi làm cho em cảm thấy thật phấn chấn, rộn ràng.

Hai mươi tám Tết, mọi người trong gia đình cùng nhau gói bánh chưng. Mẹ đã đi chợ sắm sẵn những vật liệu gồm lá dong, lạt mềm, gạo nếp, đỗ xanh, thịt mỡ. Lần trước tiên trong đời, em được xem và gói bánh chưng. Mọi người trong gia đình vừa gói bánh, vừa trò chuyện thật vui vẻ. Thời kỳ gói quả tình khó khăn. Ông ngoại vừa gói bánh, vừa hướng dẫn em từng bước một. Sau khoảng ba mươi phút, em đã hoàn thành. Chiếc bánh chưng dù còn chưa được đẹp đẽ, nhưng em cảm thấy rất vui. Sau hơn hai tiếng đồng hồ, công việc gói bánh đã xong xuôi.

Bố chuẩn bị một chiếc nồi thật to, rồi cho từng chiếc bánh vào. Sau đó, bố còn đổ nước vào để luộc bánh. Chiếc bánh của em cũng được cho vào luộc. Bố nói rằng phải mất hơn một ngày bánh mới chín. Em cùng chị gái phấn chấn ngồi canh nồi bánh chưng. Giữa tiết trời se lạnh, ngồi bên bếp lửa hồng, em cảm thấy vô cùng ấm êm và hạnh phúc.

Đêm giao thừa, cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm Tất niên. Những món ăn truyền thống của dân tộc được bà và mẹ chuẩn bị vô cùng công phu. Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện vui vẻ. Ko khí thật ấm êm, thiêng liêng. Khoảnh khắc năm mới đang tới rất sắp rồi.

Một trải nghiệm đáng nhớ, làm cho em thêm yêu quê hương của mình. Ko chỉ vậy, em cũng thêm trân trọng những nét đẹp truyền thống của quốc gia nhiều hơn.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 30

Em rất thích những cơn mưa, đặc thù là những cơm mưa rào mùa hạ. Bởi kỉ niệm tuổi thơ tuyệt vời nhất của em chính là vào một ngày mưa như thế.

Lần đó, em mới chỉ là một cậu bé chừng sáu, bảy tuổi, thích rong ruổi trên những cánh đồng, vườn cây cùng bạn bè trong xóm. Chiều đó, cũng như những chiều khác, em cùng những bạn của mình tụm năm tụm bảy chơi đá cầu dưới bụi tre đầu làng. Bỗng, một tiếng sấm kêu lên, báo hiệu cho đội quân mây đen từ xa ào ào kéo về. Phút chốc, đất trời đen kịt lại. Tuy nhiên, chẳng người nào trong chúng em hốt hoảng cả. Bởi cơn mưa rào mùa hạ luôn là niềm vui với những đứa trẻ nông gia.

Chẳng người nào bảo người nào, chúng em hớn hở chạy về nhà, lao ra vườn, cắt vài tàu lá chuối to. Vừa lúc đó, mưa đổ rầm xuống, trắng xóa. Chúng em cứ ba đứa đồng hành một nhóm, lấy lá chuối làm ô, sung sướng cầm theo dòng nơm tre chạy ra đồng. Ra tới nơi, chúng em hớn hở đặt nơm ở những lối nước chảy xuống ruộng, ở dọc những con nước chảy quanh đồng. Chính lúc mưa to như này, cua cá sẽ xuất hiện nhiều lắm. Lắp xong, nước cũng chảy càng lúc càng nhiều, người đứa nào cũng ướt sũng. Thế là chúng em vứt lá chuối đi, chạy ào ra tắm mưa. Tận hưởng làn nước mát của trời, chúng em nô giỡn, chạy nhảy, la hét. Sở hữu đứa ngã vào cả vũng bùn giữa đường, làm cho cả bầy cười ngặt nghẹo. Rồi cũng chỉ một lát sau, mưa ngừng, chúng em giới hạn cuộc chơi lại, đi gỡ nơm. Nơm nào cũng mang những chú cá, con cua bò vào bên trong. Sở hữu đứa may mắn, mang cả chú lươn đồng. Mang theo niềm vui sướng đó, chúng em xách nơm và tạm biệt nhau, trở về nhà.

Kỉ niệm tuổi thơ đó đã tạo nên cho em những ngày hè thật tuyệt. Giờ đây, em đã to hơn, những đồng ruộng giờ cũng đã thay bằng những nhà máy, công trường. Nhưng niềm vui ngày đó sẽ còn mãi trong trái tim của em.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 31

Kì nghỉ hè năm nay, em đã mang một trải nghiệm hữu dụng cùng với những anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để ngơi nghỉ sau một niên học tập căng thẳng.

Điểm tới của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tôi hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đoàn cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn kỹ càng, chú ý nghe lời những anh chị trong đoàn. Đây là lần trước tiên em mang một chuyến đi xa, nên việc mẹ lo lắng là thường ngày.

Chuyến xe xuất phát từ sáng sớm. Tới nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau lúc tới khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh – chị họ của em. Sau lúc thu dọn đồ đoàn sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi ngơi nghỉ. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm biển.

Khoảng năm giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới tới biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ồ ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, ko một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng những bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.

Chiều hôm đó, sau lúc tắm biển xong. Chúng em thấy mang một nhóm thanh niên tự nguyện đang thu dọn vệ sinh sắp biển. Những anh chị trong đoàn đã đề nghị tới tham gia viện trợ. Lúc nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tự nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành những nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được ủy quyền công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác (đặc thù là những đồ nhựa). Sau nhiều tiếng lao động siêng năng, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Ko chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc lúc vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em – mang ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi biển.

Chuyến du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ mang thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và hữu dụng tương tự.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 32

Kì nghỉ hè năm nay, em đã mang một trải nghiệm hữu dụng cùng với những anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để ngơi nghỉ sau một niên học tập căng thẳng.

Điểm tới của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tôi hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đoàn cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn kỹ càng, chú ý nghe lời những anh chị trong đoàn. Đây là lần trước tiên em mang một chuyến đi xa, nên việc mẹ lo lắng là thường ngày.

Chuyến xe xuất phát từ sáng sớm. Tới nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau lúc tới khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh – chị họ của em. Sau lúc thu dọn đồ đoàn sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi ngơi nghỉ. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm biển.

Khoảng năm giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới tới biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ồ ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, ko một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng những bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.

Chiều hôm đó, sau lúc tắm biển xong. Chúng em thấy mang một nhóm thanh niên tự nguyện đang thu dọn vệ sinh sắp biển. Những anh chị trong đoàn đã đề nghị tới tham gia viện trợ. Lúc nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tự nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành những nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được ủy quyền công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác (đặc thù là những đồ nhựa). Sau nhiều tiếng lao động siêng năng, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Ko chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc lúc vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em – mang ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi biển.

Chuyến du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ mang thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và hữu dụng tương tự.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 33

Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi đã mang một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.

Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chứa chan tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà tôi chưa từng làm trong đời.

Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi ko chỉ mang vậy. Tôi còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng tôi rủ nhau ra bờ sông chơi. Tôi cùng anh Tùng – anh trai của tôi thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu nhường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó ko xa. Cuối cùng, tôi quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý ngay.

Sơn – trọng tài của cuộc thi hô to để khởi đầu hiệp đấu. Tôi và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn tôi đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần to những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tín mang thể đánh bại tôi. Còn tôi thì tự tín mình mang thể giành thắng lợi. Tiếng hô hào, khích lệ vang vọng khắp con sông. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức, ko người nào chịu kém người nào vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Sở hữu tiếng người nào hốt hoảng kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Tôi ko nghĩ ngợi gì nhiều, bợi thật nhanh tới cứu Hoàng.

Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Lúc tôi đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với tôi. Điều đó làm cho tôi cảm thấy vui hơn cả việc giành được thắng lợi.

Một trải nghiệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã tạo điều kiện cho tôi trông thấy bài học to to về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi trải nghiệm này như một kí ức đẹp trong thế cuộc.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 34

Kì nghỉ hè vừa qua đã đem tới cho em rất nhiều những trải nghiệm tuyệt vời. Nhưng đáng nhớ nhất với em, vẫn là trải nghiệm được tự mình đi đào củ sen với anh trai.

Đó là một buổi chiều mùa hè mang nắng nhẹ và gió mát rười rượi. Sau lúc xin phép ông ngoại, em và anh trai xách theo dòng giỏ tre to, đi ra đầm sen cuối làng để lấy củ sen. Tới nơi, em choáng ngợp trước vẻ đẹp tuyệt vời của nơi đây. Rợp cả đầm, là những chiếc lá sen to, những đóa những nụ sen hồng thơm ngát. Xa xa là núi non, mây trời lồng lộng, đẹp hơn cả tiên giới trong những bộ phim em vẫn thường xem.

Nhắm nhía xong xuôi, em bắt tay vào việc chính. Trước nhất, em xắn quần, mang ủng cho kỹ càng, rồi mới theo anh lội xuống bùn. Từng bước chân dần nhún xuống dưới bùn, ngập tới tận đầu gối làm cho mỗi bước di chuyển đều trở nên thật khó khăn. Nhưng ngay lúc được anh trai gọi lại, cùng hợp sức kéo củ sen từ dưới lớp bùn lên là em lại quên ngay chút khó khăn đó. Sau một hồi hùi hụi, em và anh đã mang một giỏ củ sen đầy. Nhìn những củ sen to, dài mà em sung sướng vô cùng. Trước lúc về nhà, anh trai còn bẻ lá sen, làm mũ che che em đội nữa chứ.

Tối đó, em được ăn món canh xương hầm củ sen tươi do chính tay bà nấu. Căn một miếng sen thơm, mà em sung sướng vô cùng. Đây quả là một trải nghiệm tuyệt vời mà em chẳng bao giờ quên được.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 35

Từ lúc trở thành một học trò lớp 6, em đã mang rất nhiều trải nghiệm thú vị ở ngôi trường mới. Trong đó, em nhớ nhất là lần trước tiên được trải nghiệm tự mình chuẩn bị một bài thuyết trình nhóm.

Lúc được cô giáo giao nhiệm vụ chuẩn bị bài thuyết trình về quá trình phát triển của cây giá đỗ, em và những bạn trong nhóm đã rất bất thần và mang chút e ngại. Nhưng lúc cô giáo bảo rằng mang thể tự do phát huy thì sự thông minh và thích thú của chúng em lại tăng cao.

Để làm bài tập, chúng em đã ra chợ sắm hạt đỗ xanh về trồng. Chúng em cho hạt đỗ vào một dòng rổ nhỏ mang lỗ bé xíu rồi tìm dòng nắp vừa với mồm rổ. Sau đó siêng năng chăm sóc cho hạt và duy trì độ ẩm cho nó theo đúng hướng dẫn trong sách. Mỗi bước làm chúng em đều kỹ càng ghi chép, và chụp ảnh, quay video lại. Sự vui sướng mỗi lúc mầm giá nhô lên cao làm cho chúng em còn vui sướng hơn cả lúc được cho quà.

Chờ tới cuối cùng, chúng em cũng dựng lại được một video tuyệt vời về quá trình phát triển của cây giá đỗ. Hôm đó, chúng em còn mang theo cả rổ giá đỗ cho cả lớp chiêm ngưỡng nữa. Cô giáo đã khen ngợi và cho chúng em điểm 10. Niềm vui ngày hôm đó tới nay vẫn còn vẹn nguyên.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân – Mẫu 36

Cuối tuần vừa rồi, em đã được cùng anh và dì lên núi hái nấm. Đó thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời mà em ko bao giờ quên được.

Trước lúc đi, em được trang bị một bộ áo xống dài tay, đeo một vài ủng, một vài găng tay, mang một dòng sọt tre ở trên lưng và một cây gậy dài. Tất cả giúp bảo vê em khỏi những loài sâu bọ mang trong cỏ.

Gọi là núi, nhưng thật ra nơi hái nấm là một ngọn đồi thông nhỏ. Em đồng hành anh trai, còn dì thì đi hướng khác. Vừa đi, em vừa bắt chước anh, sử dụng gật gạt nhẹ lá khô ra để tìm nấm. Đồng thời còn phải chú ý ko hái phải nấm độc nữa. Tới nơi, em nhanh chóng tìm được một gia đình nấm to. Em liền nhanh chóng ngồi xuống, hái nấm lên rồi cho vào giỏ. Sau đó, em và anh trai tìm được rất nhiều nấm. Đặc thù mang dòng còn to như bàn tay của anh lúc xòe ra cơ. Hết một buổi hái nấm, em đã thấm mệt và ra khá nhiều mồ hôi. Nhưng nhìn giỏ nấm đầy ụ của mình, em lại quên hết nhọc mệt và cảm thấy phấn khởi vô cùng.

Tối hôm đó, em được ăn món canh nấm và nấm xào do chính mình hái. Món ăn đó vẫn được mẹ nấu như ngày thường mà sao ngon lạ thường. Trải nghiệm hái nấm ngày hôm đó, em còn lâng lâng sung sướng nhớ mãi thôi.

Trên đây là 36 bài văn mẫu Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn ngọn lớp 6 hay nhất với ngôn từ mạch lạc, giản gị sẽ giúp những em mang thêm những ý tưởng mới cho bài viết của mình thêm sinh động, quyến rũ.

Đăng bởi: Trường THPT Lê Hồng Phong

Chuyên mục: Giáo Dục

Article post on: nongdanmo.com

Recommended For You

About the Author: Bảo