Giải thích câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây năm 2021 (dàn ý – 5 mẫu)

Giải thích câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây năm 2021 (dàn ý – 5 mẫu)

Xem toàn bộ tài liệu Lớp 7: tại đây

Đề bài: Giảng giải câu tục ngữ .

A/ Dàn ý chi tiết

I. Mở bài

– Dẫn dắt câu tục ngữ

II. Thân bài

1. Giảng giải câu tục ngữ

– “ăn quả”: là những thành tựu, thành tựu mà chúng ta được lợi thụ

– “nhớ” hành động hàm ơn, trân trọng đối với công lao của những người gây dựng thành tựu đấy.

– “người trồng cây” những người mang công lao gây dựng, làm ra thành tựu.

2. Vì sao ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây?

– Những thành tựu chúng ta đang được lợi thụ ko phải ngẫu nhiên mà mang, nó được đánh đổi bởi công sức, mồ hôi thậm chí là xương máu của của một tư nhân hay tập thể.

– Hàm ơn là đạo lí tốt đẹp của con người Việt Nam.

3. Làm thế nào để thể hiện lòng hàm ơn?

– Thờ cúng tổ tiên

– Tri ân với những anh hùng liệt sĩ

– Yêu thương, trân trọng công ơn dưỡng dục của cha mẹ

– Tri ân thầy cô….

III. Kết bài

– Khẳng định trị giá của câu tục ngữ và rút ra bài học cho bản thân

B/ Sơ đồ tư duy

Article post on: nongdanmo.com

C/ Bài văn mẫu

Giảng giải câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây – mẫu 1

Việt Nam là một dân tộc giàu truyền thống tốt đẹp. Điều đó đã được thể hiện qua những lời khuyên nhủ của ông cha ta trong những câu ca dao, tục ngữ. Một trong số đó là câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.

Câu tục ngữ mang hai lớp nghĩa: nghĩa đen và nghĩa bóng. Xét về nghĩa đen, “quả” là phòng ban của cây, do bầu nhuỵ hoa trở nên, bên trong thường chứa hạt. “Kẻ trồng cây” là người đã vun trồng, chăm bón cho cây đấy tươi tốt, tạo ra hoa thơm, quả ngọt. Hành động “ăn” là thưởng thức, thu giãn trái ngọt. Tương tự, lúc chúng ta ăn một trái cây nào đó thì ta phải nhớ tới người trồng cây tạo quả. Xét tới nghĩa bóng, câu tục ngữ khuyên ta lúc thụ hưởng hay đón nhận được thành tựu lao động của người khác làm cuộc sống ta tốt đẹp hơn, làm cho ta hạnh phúc thì phải hàm ơn người đem lại thành tựu đấy, hạnh phúc đấy cho mình. Đó chính là truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam từ xưa tới nay.

Bất kì những thành tựu nào mang được cũng từ quá trình lao động vất vả của con người. Bởi vậy là người được lợi những thành tựu đó, chúng ta cần giãi bày tấm lòng hàm ơn, thể hiện sự trân trọng và sử dụng một cách tiết kiệm, hợp lý. Từ trong quá khứ hào hùng của dân tộc Việt Nam, ông cha ta vẫn luôn sống trọng ơn nghĩa. Điều đó được thể hiện qua việc thờ cúng tổ tiên, lập đền thờ những bậc anh hùng mang công với quốc gia… Còn ở hiện tại, truyền thống đó vẫn được giữ gìn và phát huy. Những ngày lễ to như 20 tháng 11, mùng 8 tháng 3, 27 tháng 7 nhằm tri ân những con người, những ngành nghề đã mang những đóng góp với xã hội. Hay như trong đại dịch Covid-19 vừa qua, tấm lòng hàm ơn được thể hiện qua hành động tri ân với những y chưng sĩ – “những đội viên tuyến đầu” của nhiệm vụ chống dịch…

Thỉnh thoảng, sự hàm ơn thể hiện qua những hành động rất nhỏ bé. Đó chính là sự hiếu thảo với ông bà cha mẹ:

“Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Một lòng thờ mẹ kính cha

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

Cũng như sự kính trọng thầy cô giáo – họ ko chỉ đem lại cho chúng ta vốn tri thức quý giá mà còn cả những bài học làm người sâu sắc. Sự trân trọng dành cho bạn bè – những người luôn ở bên viện trợ, tâm sự chúng ta. Hoặc sự coi trọng sách vở – sản phẩm kết tinh những tri thức của nhân loại… Tất cả những hành động đó, tuy nhỏ bé nhưng lại chứa đựng những ý nghĩa to lao trong cuộc sống.

Không những thế, vẫn mang ko ít những người sống vô ơn. Trong quá khứ, đó mang thể là những kẻ bán nước để cầu vinh. Họ sẵn sàng phản bội quốc gia nhân dân để mang được cuộc sống sang giàu, no đủ. Còn ở hiện tại, nhiều bạn trẻ mang lối sống ăn chơi, sa ngã vào những tệ nạn xã hội… Tất cả những hành vi này đều đáng lên án.

Source: nongdanmo.com

Với người nào đó đã từng nói rằng: “Lòng hàm ơn ko chỉ là đức tín vĩ đại nhất mà còn là khởi nguồn của mọi đức tính tốt đẹp khác”. Quả đúng tương tự mà ông cha ta mới để lại lời khuyên sâu sắc cho con cháu qua câu tục ngữ trên.

Giảng giải câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây – mẫu 2

Trong kho tàng ca dao, dân ca mang nhiều câu phản ánh đạo lí sống của nhân dân Việt Nam. Ví dụ như: “Con người mang tổ mang tông/Như cây mang cội như sông mang nguồn”. Hay là: “Công cha như núi Thái Sơn/Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra/Một lòng thờ mẹ kính cha/Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”. Hoặc: “Cây mang cội mới nảy cành, xanh lá/Nước mang nguồn mới bể rộng, sông sâu”… Điều đó cho thấy nhân dân ta từ xưa tới nay sống theo đạo lí “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.

Ý nghĩa của câu tục ngữ trên nhắc nhở chúng ta phải trân trọng, hàm ơn những người đi trước đã đổ mồ hôi, nước mắt và cả máu xương để đem lại thành tựu tốt đẹp mà chúng ta đang được lợi thụ hôm nay. Lòng hàm ơn là biểu hiện của truyền thống coi trọng nhân nghĩa. Lòng hàm ơn được nhắc tới trong mọi hoàn cảnh khác nhau của cuộc sống. Lúc nâng nâng bát cơm trên tay, chúng ta khuyên nhau đừng quên sự vất vả, lam lũ của người nông dân: “Người nào ơi bưng bát cơm đầy/Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần”. Lúc nâng niu một trái chín mọng vừa hái trên cành, chúng ta nhắc mình ko quên công lao của kẻ trồng cây.

Vì sao lòng hàm ơn lại được nhân dân ta trân trọng đặt lên hàng đầu tương tự? Bởi vì đó chính là tình cảm thiêng liêng của con người, là hạ tầng của mọi hành động tốt đẹp ở đời. Ông bà xưa nay đã dạy: “Ơn người nào một tẹo chẳng quên..”. và lòng hàm ơn phải được thể hiện qua lời nói, hành động, sự việc cụ thể hằng ngày.

Trong mỗi gia đình, dù sang giàu hay nghèo túng đều mang bàn thờ gia tiên. Dẫu chỉ nén nhang, chén nước nhưng con cháu gửi gắm vào đó tấm lòng thành kính tưởng nhớ tới công đức của tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Với một mối quan hệ vô hình nhưng vô cùng khăng khít giữa những thế hệ với nhau. Người đã khuất nhường nhịn như luôn mang mặt kế bên người đang sống, tiếp thêm sức mạnh cho họ trên bước đường mưu sinh vất vả. Lớp hậu sinh giãi bày lòng hàm ơn những bậc tiền nhân bằng cách giữ gìn, phát huy truyền thống để làm vẻ vang cho gia đình, dòng tộc.

Trải qua hơn bốn nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước, dân tộc ta đã phải đương đầu với hàng chục đạo quân xâm lược hung hãn, tàn bạo như Hán, Tống, Minh, Thanh rồi thực dân Pháp, phát xít Nhật và cuối cùng là đế quốc Mĩ. Bao nhiêu xương máu đã đổ xuống để bảo vệ chủ quyền tự do, độc lập cho Tổ quốc. Trên khắp quốc gia, đâu đâu cũng mang những đền miếu, chùa chiền và đài tưởng vọng để ghi nhớ công ơn của những anh hùng liệt sĩ đã cống hiến và hy sinh cho Tổ quốc. Đền thờ những vua Hùng trên đất tổ Phong Châu, đền thờ Hai Bà Trưng ở Hà Tây, đền thờ Đinh Tiên Hoàng ở Ninh Bình, đền thờ những vị vua đời Trần mang công ba lần đánh tan quân Nguyên Mông ở Nam Định, Quảng Ninh, lăng Chủ toạ Hồ Chí Minh ở Hà Nội, đền Bến Dược ở Củ Chi, thành thị trấn Hồ Chí Minh, nghĩa trang Trường Sơn ở Quảng Bình… và hàng nghìn nghĩa trang liệt sĩ quanh năm được nhân dân ta chăm sóc khói nhang với tấm lòng hàm ơn vô hạn.

Một trong những biểu hiện thiết thực của lòng hàm ơn là chính sách đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta đối với thương binh, liệt sĩ và gia đình mang công với cách mệnh. Biết bao bà mẹ Việt Nam anh hùng được cả nước tôn vinh, được những cơ quan, đoàn thể, trường học nhận thờ phụng để những mẹ yên hưởng tuổi già. Phong trào đền ơn đáp nghĩa nhân rộng khắp nơi. Những ngôi nhà tình nghĩa mọc lên từ miền xuôi cho tới miền ngược. Những đội quân tự nguyện ngày đêm miệt mài đi tìm hài cốt đồng đội ở những chiến trường xưa nơi rừng sâu núi thẳm để quy tập về nghĩa trang liệt sĩ hoặc đưa những anh về với mảnh đất quê hương… Đó là biểu hiện sinh động của đạo lí “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” của nhân dân ta. Ngoài ra, còn nhiều hình thức khác như xây dựng bảo tồn lịch sử, bảo tồn cách mệnh, nhà truyền thống… để nhắc nhở mọi người phải sống sao cho xứng đáng với truyền thống quật cường, hào hùng của dân tộc; nhắc nhở những thế hệ sau ko phải chỉ biết thu giãn mà còn phải mang nhiệm vụ giữ gìn, xây dựng và phát triển những thành tựu lao động, tranh đấu do những thế hệ trước tạo dựng nên.

Với thể khẳng định rằng lòng hàm ơn là nền tảng của đạo lí, là thước đo phẩm chất, đạo đức của mỗi con người. Nhận thức được điều đó, chúng ta sẽ sống tốt hơn, mang ích hơn cho gia đình và xã hội. Tuy vậy, lòng hàm ơn ko phải tự nhiên mà mang. Nó là kết quả của cả một quá trình rèn luyện, tu dưỡng trong khoảng thời gian dài suốt cả cuộc thế.

Via @: nongdanmo.com

Giảng giải câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây – mẫu 3

Dân tộc Việt Nam ta là một dân tộc mang lịch sử lâu đời, giàu truyền thống văn hóa và đạo lý tốt đẹp, đại diện cho truyền thống đó là kho tàng những câu ca dao, thành ngữ, tục ngữ về đạo lý làm người. Một trong những câu tục ngữ nói về đạo lý ơn nghĩa của nhân dân ta từ xưa tới nay luôn được lưu truyền đó là câu “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.

Những câu tục ngữ của nhân dân ta thường mang đặc điểm ngắn gọn, xúc tích, dễ hiểu, sử dụng hình ảnh sắp gũi, thân thuộc. Và trong câu “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” cũng vậy, hình ảnh “ăn quả”, “trồng cây” rất giản dị và mộc mạc. Nghĩa đen của câu tục ngữ chính là nhắc nhở con người ta lúc ăn quả phải nhớ tới kẻ đã mang công trồng cây, ko mang kẻ trồng cây làm sao mang cây, mang quả mà ăn, ví dụ như ăn xoài nhớ kẻ đã trồng xoài cho ta ăn. Mở rộng ra, “quả” ở đây chính là thành tựu, thành tựu, “ăn quả” chính là thu giãn thành tựu đấy, lúc đó ta phải nhớ tới công lao của những “kẻ trồng cây” – những người đã bỏ ra sức sức, mồ hôi nước mắt thậm chí cả xương máu để mang được thành tựu đó. Đó chính là đạo lý ơn nghĩa tốt đẹp, phải ghi nhớ và hàm ơn những người đã viện trợ ta trong lúc khó khăn, người mang lại cho ta những điều quý giá trong cuộc sống.

Câu tục ngữ nhắc nhở con người chúng ta sống phải đề cao ơn nghĩa, phải biết tới cội nguồn, nguồn gốc của mình. Người nào cũng mang cha mang mẹ, nhờ mang cha mẹ sinh ta ra mà mới mang ta trên cuộc thế, ko mang cha mẹ mãi mãi ko mang sự tồn tại của ta. Sống làm người mà ko biết tới ơn nghĩa mẹ cha thì thực ko đáng sống! Thời xưa, ông cha ta đã luôn coi trọng, giữ gìn và bảo vệ truyền thống này qua những nghi lễ, tập tục thờ cúng, ví dụ như tục thờ cúng ông bà tổ tiên, cha mẹ đã mất, tiêu biểu như truyền thống giỗ Tổ Hùng Vương vào ngày mùng 10 tháng ba âm lịch hàng năm để nhớ về công lao dựng nước của những vua Hùng. Không những thế còn mang những nghi lễ cúng cảm tạ thần linh, tạ ơn trời đất một năm mưa thuận gió hòa cho người dân một vụ mùa bội thu…

Ngày nay, truyền thống “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã ngày càng được phát huy trên nhiều phương diện và mọi mặt đời sống, ví dụ như chúng ta mang những ngày lễ kỷ niệm như: ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 để nhớ về công ơn giáo dục của những thầy cô, ngày Thương binh liệt sĩ 27 tháng 7 để nhớ về những người anh hùng tranh đấu hi sinh mang lại nền độc lập cho dân tộc… Gắn liền với những ngày nghỉ lễ là những hoạt động đền ơn đáp nghĩa được tổ chức, như tổ chức đi thăm hỏi thầy cô, thăm hỏi và trao quà cho bà mẹ Việt Nam anh hùng, gia đình mang liệt sĩ, thương binh.

Tương tự, câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã ko chỉ nhắc nhở chúng ta về một truyền thống tốt đẹp của dân tộc mà còn là bài học làm người, bài học về sự hàm ơn, nhắc nhở mỗi con người đều phải ghi nhớ, rèn luyện lòng hàm ơn của mình. Bởi hàm ơn chính là một trong những tiêu chí trước hết trong thước đo giám định phẩm chất và đạo đức con người.

Giảng giải câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây – mẫu 4

Từ xưa tới nay, ông cha vẫn thường dặn dò chúng ta sống phải hàm ơn, tôn trọng những người đã tạo ra thành tựu cho ta hưởng. Điều đó thể hiện rõ trong câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.

Câu tục ngữ như một lời khuyên đối với chúng ta. Xét về nghĩa đen, “quả” là chiếc thơm ngon nhất của cây, kết tinh sự tinh khiết qua thời kì. Vì vậy lúc ăn một trái quả thơm ngon thì ta phải nhớ tới những người đã trồng ra cây đó. Nhưng ý nghĩa sâu xa của câu tục ngữ lại muốn khuyên chúng ta lúc được lợi một thành tựu nào đó thì phải nhớ ơn những người đã tạo ra thành tựu đấy. “Ăn quả” là hình ảnh nói về những người hưởng thành tựu, còn “trồng cây” là hình ảnh nói về những người làm ra thành tựu cho người thu giãn.

Vậy vì sao “ăn quả” phải nhớ “kẻ trồng cây” ? Vì tất cả những thành tựu mà chúng ta đang thu giãn ko phải tự nhiên mà mang được. Những thành tựu đó là mồ hôi, nước mắt, công sức, trí tuệ và cả xương máu của biết bao lớp người tạo nên để đem lại cuộc sống hạnh phúc cho chúng ta. Đã bao giờ ta tự hỏi: Vì sao ta lại mang mặt trên đời này? Đó là công ơn của cha mẹ. Cha mẹ luôn ở kế bên ta ngay cả những lúc ta buồn vui, san sẻ, nuôi dưỡng những ước mơ của chúng ta. Còn thầy cô giáo là những người cha, người mẹ thứ hai luôn sắp gũi chỉ bảo, mở ra cho chúng ta những kho tàng tri thức của nhân loại, để rồi chắp cánh ước mơ cho chúng ta. Không những thế, công ơn của những chú lính, những cô thanh niên xung phong cũng rất to to. Ko mang họ, làm sao chúng ta được lợi sự bình yên, hạnh phúc như ngày hôm nay, được cắp sách tới trường vui đùa với bạn bè. Rồi những người người lao động, kĩ sư, chưng sĩ ko tiếc mồ hôi, công sức, trí tuệ lao động của mình. Họ đều là những người dám hi sinh cuộc thế mình để cống hiến cho quốc gia. Chúng ta phải nhớ ơn họ, vì đây là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ bao đời nay: “Uống nước nhớ nguồn”, “Chim mang tổ, người mang tông”.

Hiểu vấn đề trên ta phải hành động như thế nào ? Hằng năm, nhà nước ta vẫn luôn nhớ tới công ơn của những người đã tạo ra thành tựu cho chúng ta được lợi thụ, điều đó rất hợp với tình người. Đối với cha mẹ, cũng mang những người con hết lòng thương yêu, kính trọng cha mẹ vì họ hiểu cha mẹ chính là người tạo ra cuộc sống cho họ ngày hôm nay. Thật đúng với lời khuyên của câu tục ngữ. Chúng ta, mỗi người người nào cũng cần phải mang ý thức bảo vệ và phát huy đạo lí đó. Thực hiện tốt phận sự làm con trong gia đình, phận sự người học trò trong nhà trường, hàm ơn những thế hệ đi trước là những điều chúng ta phải ghi nhớ.

Câu tục ngữ đã để lại một bài học thật quý giá. Chúng ta những học trò đang ngồi trên ghế nhà trường cần siêng năng học tập để giữ gìn những thành tựu mà ông cha đã tạo dựng và luôn nhắc nhở nhau sống theo đạo lí tốt đẹp mà câu tục ngữ đã dạy.

Giảng giải câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây – mẫu 5

Lòng yêu nước, lòng hiếu thảo, lòng thủy chung… luôn là những thứ tình cảm cao đẹp cần được lưu giữ của con người. Và lòng hàm ơn từ xưa tới nay đã trở thành một truyền thống của dân tộc Việt Nam. Truyền thống đạo đức này được thể hiện rõ qua câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.

Câu tục ngữ như một lời khuyên răn, bài học đạo đức đối với mỗi chúng ta. Nói về nghĩa đen, câu tục ngữ muốn nói tới sự hàm ơn của người trồng ra cây đó đối với những người ăn trái ngon, quả ngọt. Lúc chúng ta thưởng thức những trái ngọt nhạt, hãy nhớ tới những người đã chăm sóc, đã vun xới để mang được thành tựu như hôm nay. Từ hình ảnh mang ý nghĩa biểu tượng đó, mở rộng ra, câu tục ngữ muốn ta hiểu hơn về lòng hàm ơn đối với con người trong cuộc sống. Hãy luôn hàm ơn những người lao động, những người thừa hưởng thành tựu lao động phải luôn biết trân trọng và hàm ơn. Hay nói một cách khác là ta cần hàm ơn đối với những người đã đem lại cho ta cuộc sống no ấm và hạnh phúc.

Câu tục ngữ như mang ý khuyên răn con người nên thể hiện lòng hàm ơn trong cuộc sống. Vậy vì sao lúc “ăn quả” chúng ta cần nhớ tới “kẻ trồng cây”? Bởi những gì chúng ta đang thu giãn ko phải ngẫu nhiên mà mang được. Đó đều là do những công sức, những đóng góp về cả vật chất và ý thức của một tư nhân hay tập thể làm nên. Chúng ta được sinh ra, to lên và được nuôi dưỡng, được mang những quyền cơ bản của một con người, được phát triển một cách toàn diện. Đó đều là nhờ công lao sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ. Tới trường, ta được tiếp cận với những nền tri thức mới, được mở rộng hiểu biết, đó đều là nhờ công sức của những thầy cô giáo, những người chèo đò chở chúng ta cập bờ bến tri thức. Rồi đó còn là những con người khác trong xã hội. Họ là chưng sĩ, những người chăm sóc, bảo vệ sức khỏe cho chúng ta. Họ là những người người lao động, kĩ sư đang ngày đêm miệt mài làm việc để đem lại thành tựu cho mọi người. Họ là những cô lao công vẫn hùi hụi hôm sớm làm vệ sinh môi trường để chúng ta mang cuộc sống trong sạch, ko khí tuyệt vời. Hay họ là những anh lính, đội viên đang ngày đêm canh gác để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ tự do, độc lập cho dân tộc… Họ đều là những con người thường nhật nhưng mang những nhiệm vụ phi thường. Họ đã mang cả trí tuệ, sức khỏe và cả ý thức để cống hiến cho quốc gia ngày một tươi đẹp hơn. Chúng ta phải nhớ tới họ, phải hàm ơn họ vì đây chính là những truyền thống văn hóa, nét đẹp ý thức ko thể thiếu của con người, dân tộc Việt Nam.

Để thể hiện lòng hàm ơn, mang rất nhiều cách khác nhau: Tưởng nhớ công lao của những anh hùng liệt sĩ đã mang công với quốc gia, những thương binh đã tranh đấu vì Tổ quốc, hằng năm chúng ta mang ngày 27/7 để thể hiện lòng hàm ơn. Một việc làm nhỏ như thắp một nén nhang, cài một bông hoa để tưởng nhớ những liệt sĩ cũng là một cách để thể hiện lòng hàm ơn. Nhà nước ta cũng đã mang những chủ trương, chính sách đối với những người mang công với quốc gia để thể hiện lòng hàm ơn và kính trọng đối với họ. Ngày 27/Hai hàng năm được chọn là ngày tri ân đối với những người thầy thuốc Việt Nam. Họ là những con người sử dụng chiếc tâm, chiếc đức của mình để chăm lo sức khỏe cho mọi người. Một lời chúc ý nghĩa như một sự tri ân tới với những người thầy thuốc tận tâm. Ngày 20/11 lại được biết tới như ngày tri ân đối với những thầy cô giáo, những người đã dốc hết tâm trí và tài năng của mình để mang kho tàng tri thức tới với những học trò. Ngày 22 tháng 12 lại là ngày Quân đội nhân dân để thể hiện sự hàm ơn đối với những người làm nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc. Ngày 8 tháng 3, 20 tháng 10 là những ngày chúng ta tri ân những người phụ nữ Việt Nam, những người bà, những người mẹ, những chị gái, những em gái… đã hi sinh cả cuộc thế để trở thành hậu phương vững chắc của mỗi gia đình… Còn nhiều, nhiều những công việc, những con người nữa chưa được nhớ mặt đặt tên, chưa mang cho mình một ngày kỉ niệm. Vậy chúng ta hãy thể hiện sự hàm ơn của mình đối với họ trong những ngày thường nhật nhất, cho những con người phi thường nhất.

Câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là một bài học quý giá đối với mỗi con người. Chúng ta là những học trò đang ngồi trên ghế nhà trường, những thế hệ tương lai của quốc gia, hãy nhắc nhở nhau cùng giữ gìn, phát huy những truyền thống tốt đẹp này của quốc gia để nó trở thành một nét đẹp trong đời sống ý thức của con người Việt Nam.

Article post on: nongdanmo.com

Recommended For You

About the Author: Bảo