
Mỗi năm một lần thì ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 luôn là dịp quan yếu để những học trò mang thể gửi lời tri ân cũng như hàm ân về công lao dạy dỗ của những thầy cô giáo. Trong bài viết ngày hôm nay thì hãy Mix Boutique cùng khám phá những bài thơ về thầy cô nhân dịp 20/11 hay và ý nghĩa nhất nhé.
1. Bụi phấn - Hoài Thương
Bài thơ Bụi phấn thường được ví von giống như một bản nhạc thơ tuy nhẹ nhõm nhưng lại rất sâu sắc. Lúc những câu thơ tràn trề tình yêu thương và lòng hàm ân đấy vang lên thì bất cứ người nào cũng phải sống lại trong khoảnh khắc của những ký ức xưa cũ. Bài thơ về thầy cô này đem chúng ta trở lại thành một học trò vô tư và hồn nhiên lúc còn ngồi trên ghế nhà trường.
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu thế cuộc
Mỗi lúc bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang tri thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay thế cuộc
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu kính cẩn thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy lúc xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Nghìn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên!
Thơ về thầy cô đong đầy kỉ niệm làm cho ta mỗi lúc nhắc tới đều phải bổi hổi
2. Thầy - Ngân Hoàng
Bài thơ Thầy là một trong những bài thơ về thầy cô nổi tiếng nhất và đã quá thân thuộc với nhiều thế hệ học trò. Những dòng xúc cảm nghẹn ngào lúc nhắc tới những người thầy đáng kính của mình đã thể hiện được tình cảm hàm ân sâu nặng của người trò đấy. Những người thầy đáng kính năm nào vẫn luôn miệt mài hi sinh và cống hiến thầm lặng. Thời kì trôi nhanh để lúc nhìn lại thì ta chỉ mang thể hồi ức về từng chuyến đò trước đây bởi mái tóc thầy cũng đã điểm bạc theo thời kì.
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi ko nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời kì ơi xin ngừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...
3. Chuyến đò tri thức - Bằng Lăng Tím
Trong dòng chảy thế cuộc mình thì hình ảnh của những thầy cô giáo miệt mài dạy dỗ nắn nót học trò thường được ví như những người lái đò hặm hụi đưa học trò qua dòng sông tri thức. Thơ về thầy cô lúc sử dụng hình ảnh trừu tượng này làm cho cho người nào mỗi lúc nhớ về đều phải bổi hổi và xao xuyến. Hình ảnh người lái đò tận tụy vẫn lặng lẽ qua sông dù nắng hay mưa nhưng liệu còn bao nhiêu người khách nhớ về người lái đò năm đấy, nhớ về tiếng vọng trên sông, nhớ về tiếng mái chèo trên dòng nước.
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vương vít níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều ước mơ ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy
4. Công ơn thầy cô - Trương Văn Thi
Công ơn thầy cô dạy dỗ nhiều năm ko thể nào nói hết qua một bài thơ 20-11 tự sáng tác. Dù vậy tình cảm và khát khao kỳ vọng được mài giũa học trò nên người vẫn luôn thấm đậm tình thương. Mỗi người đều sẽ mang một cách thể hiện riêng và mong rằng những thầy cô vẫn sẽ luôn giữ được tình yêu nghề từ nay và mãi mãi về sau như đã làm.
Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
Mỗi ngày cắp sách tới trường
Ươm mầm tri thức làm gương bao người
Lúc thầy mới tuổi ba mươi
Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
Ko màn nhung gấm lụa là
Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
Mong trò học giỏi siêng năng
Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
Thầy giáo nét đẹp rạng ngời
Biết bao thế hệ muôn thuở tôn vinh
Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ
Nhân ngày Nhà giáo làm thơ
Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!
Công ơn thầy cô ko thể kể xiết qua những bài thơ về thầy cô
5. Người lái đò - Tác giả: Ko rõ
"Một chữ cũng là thầy, nửa chữ rất là thầy". Bài thơ người lái đò chính là một lời nhắc nhở tới tất cả những thế hệ học trò luôn phải nhớ về công ơn của thầy cô trong những năm tháng trước kia. Thầy cô vẫn miệt mài theo năm tháng để chèo lái những chuyến đò đưa học trò qua sông. Những hình ảnh về con đỏ mộc hay mái đầu xương năm đấy sẽ mãi theo mỗi người tới muôn phương sau này.
Một đời người, một dòng sông
Mấy người nào làm kẻ đứng trông bờ bến
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
Con đò mộc, mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày
Khúc sông đấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông
6. Lá nhuộm tóc thầy - Hồ Ngọc Quân
Thơ về thầy cô thì cũng ko thể bỏ qua tác phẩm lá nhuộm tóc thầy. Thầy cô vẫn cứ miệt mài giảng bài theo năm tháng và thời kì thì ko chờ đợi một người nào, tóc thầy cô đã điểm bạc lúc nào chẳng hay. Những hình ảnh năm đấy sẽ luôn làm cho cho học trò cảm thấy bổi hổi mỗi lúc nhớ về và tự hứa với lòng sẽ luôn là con ngoan trò giỏi, ko phụ tấm lòng của thầy cô.
Về trường mừng đón huân chương
Gặp thầy gặp bạn tình thương dạt dào
Lâng lâng xúc cảm dâng trào
Tóc thầy điểm bạc độ nào chẳng hay
Sân trường xanh thắm chồi cây
Rẻ lá nhuộm tóc thầy của tôi
Ra về lòng những bổi hổi
Nguyện rằng luôn mãi là người trò ngoan.
7. Tri ân - Thái Tài
Từ lúc vẫn còn bập bẹ học chữ a, chữ e cho tới lúc trở nên vững chắc để bước vào đời thì công ơn của thầy cô là ko thể kể xiết. Từng trang giáo án, từng bài giảng sớm khuya gian truân nhưng thầy cô vẫn luôn miệt mài mà ko một lời than trách. Kể cả sau lúc ra trường thì thầy cô vẫn luôn mong muốn và vọng theo học trò của mình. Chính vì thế bài thơ về thầy cô “Tri ân” làm một tác phẩm để thể hiện tình cảm và lòng khắc khoải vương vấn thầy cô của học trò.
Thu tàn trời đã sang đông
Bổi hổi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng ko lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mòn mỏi sớm tối gian truân
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn lặng lẽ thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu mang thịnh suy
Dù bao gian lao mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở nghìn phương
Lòng hoài khắc khoải vương vít cô thầy
8. Thầy và chuyến đò xưa - Nguyễn Quốc Đạt
Hình ảnh thầy cô và chuyến đò xưa được gắn liền với nhau qua nhiều thế học trò. Bài thơ về thầy cô “Thầy và chuyến đò xưa” cũng là một trong số những tác phẩm vượt trội đó. Con chỉ cần nhớ rằng trước đây đã mang người luôn chống chèo và đưa đón con qua dòng sông tri thức, tới nay lúc con đã trưởng thành thì người thầy đấy vẫn mòn mỏi xa trông và mong con thành công.
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chống chèo đưa đón
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều quên lãng
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây trơ trẽn đứng giữa dòng thời kì…
Thầy cô vẫn miệt mài giảng bài đưa nhiều thế hệ học trò qua sông
9. Kính thầy cô - Phạm Quang đãng Thu
Ngày thu luôn là ngày tựu trường để học trò mang thể nhớ về thầy cô cũng như trường cũ. Tình thầy trò theo năm tháng ko hề bị phai mờ mà còn dấu yêu và đáng kính hơn. Bài thơ Kính thầy cô như một lời chúc ngắn gọn để mong thầy cô mang sự nghiệp giáo dục vững bền và luôn mang sức khỏe khỏe mạnh cho việc dìu dắt lớp trẻ sau này.
Ngày cuối thu nhớ về trường cũ
Lệ tuôn lòng, ấp ủ gặp nhau
Thơ dại ngắc ngứ đôi câu
Nhờ cô giáo dạy, dòng đầu thông minh
Sân trường cũ in hình năm tháng
Cây bàng già thi thoảng lá rơi
Bằng lăng tím biếc lòng người
Nhờ thầy cô dạy nên đời hôm nay
Bữa tái hợp lòng đầy quyến luyến
Tình thầy trò đã nguyện ko phai
Nhờ thầy cô đã thành tài
Lòng trân trọng nghĩa tương lai sáng ngời
Xin kính chúc thầy cô mạnh khỏe
Dắt dìu bao lớp trẻ đi lên
Sự nghiệp giáo dục vững bền
Cháu con muôn thuở đáp đền non sông
10. Cô ơi - Thảo Thảo
Hai tiếng gọi "Cô ơi" luôn làm cho con người ta phải xao xuyến mỗi lúc đựng lên. Hình ảnh cô luôn vỗ về và yêu thương để con trưởng thành sẽ mãi còn sâu trong tâm trí. Cô vẫn dịu hiền như năm đấy nhưng thời kì lại bước ko quay trở lại. Học trò xoành xoạch mong cô quay về và nhớ cô mãi.
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày đấy vào mùa thu
Bước chân em rộn ràng...
Cô ko lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như nằm mơ
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời kì bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về...
Nay chúng em lớn khôn
Ngày rời trường sắp tới
Bao giờ gặp lại cô?!
11. Thưa Thầy - Tạ Nghi Lễ
Trong thời kì đi học thì bất cứ học trò nào cũng mang những thời khắc xem nhẹ bài học ngoài cửa lớp. Những hình ảnh đấy đã được tác giả tái tạo lại trong thơ về thầy cô. Chỉ mong lúc con ko thuộc bài thì con vẫn nhớ về những thời khắc thầy thức đêm bên vầng trăng ấm sáng, ngồi bên bàn phẳng lặng để soạn giáo án cho con.
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con xem nhẹ ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Mẫu ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời kì bằng khói thuốc
Sống cho mình và ko bao giờ ước mơ
Mình sẽ là người nào? Tôi sẽ là người nào?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài ko thuộc
Để hiện tại lúc con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Đừng bỏ lỡ những tác phẩm thơ về thầy cô hay để tri ân thầy cô
12. Bụi phấn xa rồi - Thái Mộng Trinh
Hình ảnh bụi phấn làm cho cho mỗi đời học trò đều phải nhớ về những buổi chiều học cùng bàn ghế cũ, cùng bảng đen phấn trắng, cùng những hàng mê trên sân trường,....
Ngơ ngẩn chiều lúc nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa ngất ngưởng hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường
Cho dẫu xa rồi vẫn thương nhớ,
Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi... gửi chút hương!
Bạn cũ hiện tại xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi xa vắng rồi!
Thế cục cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!
Nước mắt hiện tại để nhớ người nào???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!
Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Thế cục cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Không thể quên!!!
13. Lời của thầy
Lời của thầy là một trong những tác phẩm thơ về thầy cô rất nổi tiếng bởi đây là lời nhắc nhở cũng như mong muốn của thầy cô đối với học trò sau này. Người nào rồi cũng sẽ phải to và người nào rồi cũng sẽ phải rời xa mái trường xưa để trưởng thành. Nhưng thầy cô chỉ mong rằng lúc em bay xa thì vẫn ko bao giờ quên nơi đã đưa em lên một tầm cao ước vọng mới. Mong rằng mỗi lúc nhớ về thì tất cả ký ức vẫn như vẹn nguyên và trong mỗi bước hành trình thì những em vẫn luôn mang theo nỗi lòng hàm ân thầy cô đấy.
Rồi những em một ngày sẽ to
Sẽ bay xa tới tận cùng trời
Mang bao giờ nhớ lại những em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về dòng nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng mang lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gửi những em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Những em mang theo mỗi bước hành trình
Những em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi những em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu mang thầy luôn thương nhớ.
14. Em mãi khắc ghi - Trần Văn Nghệ
Bài thơ Em mãi khắc ghi giống như một lời hứa dòng thời kì mang trôi bao xa, thầy cô mang trải qua bao nhiêu chuyến đò tri thức thì tất cả ký ức với muôn vàn tình yêu vẫn sẽ đong đầy trong em. Mọi ký ức về thầy cô trước đây sẽ là điểm tựa cho tương lai trí tuệ sau này.
Thời kì dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời tương lai
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Hôm mai thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn
Nay giờ em đã to khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy
Học trò luôn mãi khắc ghi công ơn thầy cô
15. Hoa và ngày 20/11
Tiếp tục là một tác phẩm được giám định là một trong những bài thơ hay về thầy cô, "Hoa và ngày 20/11". Thầy cô chính là những người ươm mầm để con mang thể từ những nụ hoả hồng ngày đấy trở thành những bông hoa rực rỡ. Trải qua bao nhiêu mùa xuân thì thấy cô đã làm cho cho bao nhiêu nụ hồng ngày đấy nở rộ và mái tóc thầy cũng dần chuyển màu bụi phấn. Bài thơ này giống như một bông hoa để gửi tặng tới thầy cô và tri ân những lời tốt đẹp nhất.
Nụ hoả hồng ngày xưa đấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm đấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông...
Nụ hoả hồng ngày xưa đấy...
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô mang còn cài?
Nụ hoả hồng ngày xưa đấy...
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô - những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.
Dành tặng thầy cô những đóa hoa tươi thắm
Tương tự qua bài viết trên thì chúng ta đã cùng khám phá những tác phẩm thơ về thầy cô nổi tiếng và ý nghĩa nhất. Những bài thơ này giống như một món quà tri ân của học trò dành cho những thầy cô giáo ở mái trường xưa. Sau này dù cho mang to lên thì hãy vẫn luôn nhớ về công ơn dạy dỗ của thầy cô để lên người và trưởng thành theo năm tháng.