
Kế bên tình mẫu tử thiêng liêng, còn mang tình phụ tử sâu nặng. Công cha ko kém phần so với nghĩa mẹ. Người cha giống như một điểm tựa vững chắc của mỗi đứa con, với em cũng vậy. Download.vn sẽ cung ứng Bài văn mẫu lớp 7: Cảm tưởng về người cha thân yêu.
Tài liệu bao gồm dàn ý và 15 bài văn mẫu hay nhất. Những bạn học trò lớp 7 cùng tham khảo chi tiết sau đây để mang thêm ý tưởng cho bài viết của mình.
Dàn ý cảm tưởng về người cha thân yêu
1. Mở bài
Giới thiệu về người cha, cũng như tình cảm dành cho cha của mình.
2. Thân bài
- Vai trò của người cha:
- Người cha đóng vai trò trụ cột, thường quyết định những việc quan yếu trong gia đình; là chỗ dựa về vật chất lẫn ý thức của gia đình.
- Cha kèm cặp, dạy dỗ, truyền kinh nghiệm sống và nâng đỡ những con trên bước đường tạo dựng sự nghiệp.
- Cảm tưởng của em về người cha thân yêu:
- Cha em chỉ là một người thợ thường nhật, quanh năm vất vả với công việc. Đức tính nổi trội của cha là chuyên cần, chịu thương chịu khó, hết lòng vì gia đình.
- Cách dạy con của cha rất giản dị: Nói ít làm nhiều, lấy lời nói, hành động của mình làm gương cho những con. Thái độ của cha linh động, dễ sắp, bao dung nhưng cũng rất nghiêm khắc.
- Những con yêu kính, quý mến và tin tưởng ở cha, phấn đấu chăm ngoan, học giỏi để cha vui lòng.
3. Kết bài
Khẳng định lại tình cảm dành cho người cha, cũng như mong muốn của bản thân.
Bài văn biểu cảm về bố lớp 7 ngắn
Bài văn mẫu số 1
Trong gia đình, mọi người luôn chăm sóc và yêu thương nhau. Nhưng người em cảm thấy yêu quý nhất đó chính là người bố của mình.
Năm nay, bố em đã bốn mươi hai tuổi. Dáng người cao nhưng tương đối gầy. Bố mang khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to to, chai sần nhưng tràn đầy rét mướt. Mọi công việc nặng nhọc trong nhà, bố đều làm giúp hai mẹ con. Bố là một trụ cột gia đình vững chắc.
Công việc của bố khá bận rộn. Bố là thầy giáo dạy môn Toán. Em cảm thấy rất tự hào về điều đó. Mỗi lúc mang bài tập khó, em thường nhớ bố hướng dẫn. Bố là một người cha nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí. Cuối tuần, bố sẽ đưa em và mẹ đi chơi. Đặc thù, bố nấu nướng rất giỏi. Món tủ của bố là sườn xào chua ngọt. Đây cũng là món em yêu thích nhất.
Bố đã dạy cho em nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Kỉ niệm mà em nhớ nhất là một lần tổ chức sinh nhật cho bố. Lúc đó, bố đã rất bất thần và xúc động. Em còn sử dụng số tiền tiết kiệm để tậu cho bố một món quà. Đó là một chiếc đồng hồ. Tới hiện giờ, bố vẫn giữ gìn nó rất kỹ càng.
Với em, bố thật tuyệt vời. Em tự hứa phấn đấu học tập thật tốt để bố luôn cảm thấy tự hào về mình. Em mong bố sẽ luôn khỏe mạnh để mang thể ở bên em và mẹ thật lâu.
Bài văn mẫu số 2
Người bố mang vai trò quan yếu trong cuộc sống của mỗi người. Và tôi rất yêu thương bố của mình.
Bố tôi rất bận và thường xuyên phải xa nhà, giống như đi công việc vậy. Vì vậy mà tôi luôn sống cùng ông bà, mẹ và chị gái, ngóng chờ ngày bố về. Mặc dù thực tế rằng tôi vẫn thường khóc và trốn sau cánh cửa lúc nhìn thấy bố. Tôi luôn theo dõi từng hành động của bố và cảm thấy vui lúc mang bố kế bên. Nếu bố chiều chị gái hơn, tôi sẽ lại khóc.
Bố tôi là người trầm tính, quyết đoán và tốt bụng, ông đấy tạo cho người khác cảm giác an toàn và thoải mái. Bố hay tậu quà cho tôi với kỳ vọng ông mang thể sắp gũi với tôi hơn và một lần được chứng kiến con gái mình chân ton ton chạy tới sắp, hôn lên má rồi nói: “Con yêu bố”. Cảnh tượng đó tôi cũng đã tưởng tượng ra nhiều lần và tự hứa với lòng mình rằng: phải sống bằng xúc cảm thật của mình và đừng lo sợ sự chia ly. Thời kì trôi qua, bố tôi đã về nghỉ hưu nhưng tôi lại đi học xa nhà nên hai bố con hiếm lúc gặp nhau. Lúc rảnh rỗi, tôi gọi cho bố và kể về những câu chuyện vui, về những cậu bạn trai mà tôi quý mến. Tự nhiên trông thấy một điều là ngoài bố, tôi chẳng thấy người đàn ông nào trên đời này lý tưởng cả.
Đối với tôi, bố thật quan yếu. Tôi luôn dành cho bố tình yêu, sự kính trọng và lòng tự hào.
Bài văn mẫu số 3
Bố của tôi là một người đàn ông của gia đình. Tôi luôn dành cho bố sự yêu thương, và kính trọng.
Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng tương đối gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to to, chai sần nhưng tràn đầy rét mướt.
Bố em là quân nhân. Nên chỉ vào kì nghỉ phép bố mới được ở nhà vài ngày. Những lúc đấy em thường vấn vít bên bố để nghe bố kể chuyện. Chuyện của bố kể rất nhiều, hết chuyện đương đầu rồi tới chuyện đi công việc. Hơn thế ở nhà, bố còn giúp mẹ nhiều việc: làm lại vuông sân, xem bài vở của em, giảng cho em hiểu những bài toán khó. Rồi bố còn dạy em hát. Bố hát ko giỏi như cô giáo em nhưng giọng hát của bố trầm trầm, tương đối khàn và rét mướt. Mấy ngày phép qua nhanh và bố trở về đơn vị với lời dặn dò em: “Ở nhà chăm học và giúp mẹ trông coi việc nhà”.
Bố là điểm tựa ý thức vững chắc cho cả gia đình. Em luôn yêu thương, kính trọng bố.
Bài văn mẫu số 4
Bố - sao tiếng gọi lại tha thiết, thân yêu tới vậy. Người bố, đó là người đã sinh thành ra chúng ta, đã nuôi dưỡng chúng ta. Bố là mái ấm chở che, bảo vệ cho chúng ta, là trụ cột vững chắc trong gia đình.
Năm nay, bố của em bốn mươi tuổi. N ăm nay, bố ba mươi sáu tuổi. Bố là một bác bỏ sĩ. Bố của em rất cao. Dáng người khá đầy đặn. Khuôn mặt phúc hậu. Nước da ngăm đen. Đôi mắt sáng tựa như vì sao. Nụ cười rét mướt. Em yêu nhất là đôi bàn tay của bố. Đôi bàn tay với những vết chai sần.
Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về tới nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ mang bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, lúc em học bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương.
Bố chính là một điểm tựa ý thức của em. Em tự nhủ phải phấn đấu học tập tốt để mang thể khiến cho bố cảm thấy tự hào.
Bài văn mẫu số 5
Mọi người trong gia đình em rất yêu thương nhau. Nhưng người em yêu mến và kính trọng nhất chính là bố.
Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là quân nhân, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn ghẽ. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất uy phong. Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn.
Công việc bận rộn là vậy, nhưng bố luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Mỗi lúc được nghỉ, bố lại giúp mẹ công việc nhà. Bố cũng dạy cho em rất nhiều bài học ý nghĩa. Bố thường bảo: “Con trai phải học thật giỏi, tự tín và trung thực nghe con”. Hằng ngày, sau buổi cơm tối, mặc dù làm việc vất vả cả ngày nhưng bố vẫn dành thời kì hướng dẫn em học tập. Những lúc chỉ cho em học, bố rất nghiêm khắc và kỹ lưỡng. Những bài tập khó bố đều chỉ rất chi tiết và giảng giải cho em hiểu. Ngoài những buổi học ở trường, bố còn cho em sinh hoạt ở Nhà văn hóa thiếu nhi quận. Bố nói rằng tha gia sinh hoạt tương tự sẽ làm em tự tín hơn đồng thời giúp thư giãn sau những buổi học. Những lúc cả nhà quây quần bên mâm cơm, bố thường kể rất nhiều câu chuyện ý nghĩa. Bố thật sự là một tấm gương cho em noi theo.
Em rất yêu kính bố em. Nhờ mang bố mặc cả gia đình sống trong cảnh no đủ, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng phấn đấu học thật giỏi để ba em được vui lòng.
Biểu cảm về bố
Bài văn mẫu số 1
Gia đình là một điểm tựa vững chắc cho mỗi người. Bởi ở đó mang những người thân luôn yêu thương và bao dung chúng ta. Nếu người mẹ luôn dịu dàng, thì người ba lại mang phần nghiêm khắc. Dù vậy, em rất yêu thương ba.
Năm nay, ba của em đã bốn mươi hai tuổi. Dáng người cao gầy. Mọi người thường bảo ba rất giống ông nội. Ba mang khuôn mặt vuông chữ điền. Làn da ngăm đen vì những ngày làm việc vất vả. Mái tóc đen cắt ngắn gọn ghẽ. Đôi mắt của ba sáng như những vì sao. Vầng trán cao toát lên vẻ cương nghị. Giọng nói của ba trầm ấm. Đôi bàn tay to to, nhưng nhiều vết chai sần.
Công việc của ba là bác bỏ sĩ. Hằng ngày, ba làm việc ở bệnh viện. Nhiều lúc, ba còn phải ở lại bệnh viện để trực đêm. Dù bận rộn là vậy, ba vẫn luôn dành thời kì cho gia đình. Những lúc được nghỉ, ba lại đưa hai mẹ và em đi chơi. Mang lúc, ba còn dạy em học bài. Ba nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí. Lúc em mắc lỗi, ba ko quát mắng mà nhắc nhở em nhẹ nhõm. Em còn nhớ lúc còn nhỏ, mang lần em đã trốn học đi chơi. Cô giáo đã phát hiện và gọi về nhà. Ba là người đã nghe điện thoại. Em đã rất lo lắng bị đánh đòn. Nhưng ko, ba chỉ gọi em vào và kể chuyện hồi xưa. Ba cũng đã từng trốn học đi chơi. Lúc đó, ông nội cũng chỉ nhắc nhở ba nhẹ nhõm. Nhìn khuôn mặt của ba lúc đó, em đã trông thấy được lỗi lầm của mình.
Mỗi lần đi làm về, em thấy ba khá mỏi mệt. Lúc đó, em lại chạy tới đấm lưng, hoặc lấy nước cho ba uống. Em học được từ ba rất nhiều điều tốt, ví dụ như tính tự lập, sống mang trách nhiệm hơn. Những công việc nặng nhọc trong nhà, ba đều làm giúp mẹ. Ba cũng rất lãng mạn. Vào những ngày lễ đặc trưng, ba sẽ tự tay nấu bếp, tậu hoa hoặc quà để tặng mẹ. Ba đúng là một trụ cột của gia đình.
Em cảm thấy ba rất tuyệt vời. Ba chính là tấm gương để em noi theo. Từ tận đáy lòng, em mong ba sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở kế bên hai mẹ con.
Bài văn mẫu số 2
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Kế bên tình mẫu tử thiêng liêng, còn mang tình phụ tử sâu nặng. Công cha ko kém phần so với nghĩa mẹ. Người cha giống như một điểm tựa vững chắc của mỗi đứa con, với em cũng vậy.
Bố của em là một người cha tuyệt vời. Năm nay, bố bốn mươi tư tuổi. Dáng người cao, nhưng khá đầy đặn. Làn da của bố rám nắng bởi hàng ngày phải làm việc nhiều dưới ánh nắng mặt trời. Mọi người thường nói em rất giống bố ở khuôn mặt nhỏ nhắn, vầng trán cao, đôi mắt đen láy và hiền từ. Giọng nói của bố trầm và nụ cười rét mướt khiến cho em luôn cảm thấy hạnh phúc lúc được sắp bên bố. Đôi bàn tay của bố thô ráp, em biết đó là những dấu vết của thời kì, của bao vất vả bố đã hi sinh để lo lắng cho chúng em một cuộc sống đủ đầy hơn.
Công việc của bố là một tài xế chở hàng. Đó là một công việc vất vả, hay phải xe nhà. Bởi vậy mà lúc mang ngày nghỉ, bố lại dành thời kì ở bên gia đình. Bố luôn lo lắng và rất thương hai mẹ con em. Bố luôn dặn em phải siêng năng học hành, ko được làm mẹ buồn và lo lắng. Mỗi lần đi xa về, bố đều tặng em những món quà nhỏ từ những miền đất nơi bố đã từng đi qua. Em rất thích thú lúc được nghe bố kể về quê hương quốc gia Việt Nam vô cùng tươi đẹp và rộng to. Câu chuyện mà bố kể giúp em mang động lực để phấn đấu hơn trong cuộc sống.
Thỉnh thoảng, bố được nghỉ phép dài ngày. Lúc đó, bố sẽ đưa cả gia đình đi chơi. Em cảm thấy rất hạnh phúc lúc được ở kế bên bố mẹ. Ko chỉ vậy, bố cũng dạy em rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Bố của em giống như người thầy với những lời khuyên hữu dụng, người cho em động lực và niềm tin để vượt qua mọi giây phút buồn vui.
Đối với em, bố ko chỉ là một người cha, mà còn là một người thầy. Em luôn dành cho bố sự kính trọng, yêu mến. Bố mãi là điểm tựa của hai mẹ con em.
Bài văn mẫu số 3
Cũng giống như mẹ, bố là người thân thiết sắp gũi nhất trong thế cục mỗi người. Còn bố là người đàn ông tuyệt vời nhất đối với em.
Năm nay bố của em bước sang tuổi ba mươi lăm. Bố của em là người đàn ông khỏe mạnh và xốc vác. Thân hình bố khỏe khoắn với nước da bánh mật và cơ bắp săn chắc. Bố mang nụ cười đáng yêu, chất phác. Bố vui tính và hay ca hát. Vì thế khuôn mặt lúc nào cũng toát lên vẻ rạng ngời, giàu sức sống. Tuy nhọc nhằn, vất vả vì cuộc sống mưu sinh, khuôn mặt bố mang phần già dặn hơn tuổi nhưng chưa bao giờ là tiều tụy cả. Đôi mắt bố rất sáng. Đôi lông mày đen rậm. Đôi môi tương đối thâm, dày nhưng trái lại hàm răng rất đều và trắng. Nụ cười của bố luôn là niềm vui trong em.
Bố em là anh nông dân “chính hiệu”. Ngày mùa bố hặm hụi “đầu tắt mặt tối” ngoài ruộng đồng. Bố ra đồng từ sớm và về lúc trời quá trưa. Ăn uống sơ sài, ngả lưng giây khắc rồi bố lại tiếp tục đi làm. Mẹ em là thầy giáo măng non, vì thế rất ít lúc viện trợ bố chuyện đồng áng. Những ngày mùa thế này, công việc của mẹ càng bận bịu hơn. Những lúc nông nhàn, bố cũng đâu được ngơi nghỉ. Mùa nào thì nghề đó, bố làm đủ mọi việc. Nước cạn bố đi đánh cá, vụ màu bố đi bắt chuột thịt, xuân về bố đi buôn đào, mai. Ở nhà bố cũng mang mảnh vườn nhỏ trồng rau, trồng chuối. Mẹ và em hay giúp ba dọn cỏ, tỉa lá, bắt sâu. Bố nuôi thêm đàn vịt với vài con gà mái đẻ để quanh năm mang thức ăn, thức uống từ “cây nhà lá vườn”.
Ngày còn bé em thường hay lẽo đẽo theo bố đi đánh cá. Bố mặc bộ quần áo đục màu bùn đất, đội mũ cối, xách theo ít mồi với mấy loại rọ đơm cá túc tắc dạo bộ ra đồng. Em hay đòi đi theo. Em cũng đội loại mũ vành rộng bằng cói, mặc chiếc áo dài đi làm của bố bên ngoài. Chiếc áo lấm tấm bùn đất dài trùm kín cả quá đầu gối. Em đi đôi dép cũ. Rồi hai bố con nắm tay nhau “đi làm”. Em thích lắm.
Đôi bàn tay của bố ấm mà thô ráp. Bàn tay bé nhỏ của em nằm gọn trong lòng bàn tay bố. Đôi tay này đã làm biết bao nhiêu là việc. Đôi bàn tay mang khả năng che cả nắng của bầu trời hay ngăn cản cơn mưa to trút xuống gia đình. Đôi bàn tay tuy ngang dọc vết chai sần nhưng vẫn mạnh mẽ và vĩ đại lắm. Đi bên bố em luôn thấy an toàn và vững tâm.
Bố là người dạy cho em về con người và toàn cầu xung quanh. Những ngày đi đánh cá, đi bắt chuột, đi thăm đồng cùng bố là một ngày em học được cả “sàng khôn”. Bố dạy em cảm nhận tâm lí của thiên nhiên, cảm nhận sức sống của cây lúa và nghe hiểu được toàn cầu của những loài vật. Lúc nào trời sắp mưa, lúc nào trời nắng to, lúc nào lúa được thì, lúc nào chim chóc thiên di… tất cả những lí thuyết khoa học và kinh nghiệm sống thú vị đó em được bố truyền dạy bằng thực tiễn. Em luôn hàm ơn và trân trọng những gì bố đã dạy bảo cho em.
Bố em là người lạc quan, yêu đời. Lúc làm việc hăng say, bố hứng khởi lại ngân nga vài câu hát. Câu hát dân gian cò lả, câu hát mang chị hai, cô sáu, anh ba… gợi lên ko gian hòa bình, thảnh thơi. tới lạ thường. Em cũng thích thú mà ngân nga theo tiếng hát của bố. Niềm yêu đời và khát vọng sẻ chia của bố truyền cảm hứng cho em thêm tin yêu vào cuộc sống này hơn. Em rất tự hào về bố!
Em rất yêu người bố của mình. Em luôn thầm cảm ơn bố vì bố đã bên em, thương yêu em và cho em một tuổi thơ thật đẹp.
Bài văn mẫu số 4
Tình cha con luôn là thứ tình cảm lặng lẽ, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho cha, bởi rằng có nhẽ ngôn từ ko đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Và có nhẽ em ko đủ can đảm để viết ra những lời từ sâu trong trái tim dành cho cha. Đó là một người đàn ông đặc trưng trong thế cục em hôm nay và cả tương lai nữa.
Cha là người mang tới cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình to, gánh hết ước mơ của những đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ dành cho gia đình.
Nếu như mẹ lặng lẽ tảo tần sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện to trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu ko mang ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha ko thể gánh vác được trách nhiệm to lao như thế.
Cha em là một người rất hiền lành, mọi việc trong nhà cha đều toan lo, những việc nhà cha cũng hay đỡ đần giúp mẹ. Mang rất nhiều lúc mẹ cười bảo với mấy chị em rằng "Cha mấy đứa người nào cũng khen giỏi giang, ko ngại giúp việc nhà cho vợ". Em rất tự hào vì mang người cha tuyệt vời tương tự.
Em còn nhớ mang một lần mẹ ốm, phải đi viện. Những ngày này cha vừa làm tròn vai trò người cha, vừa gánh thêm vai trò làm mẹ. Sáng sáng cha dậy nấu cơm cho con ăn, rồi đưa con đi học, rồi quét dọn, chăm sóc đàn heo vừa mới sinh. Cha lo lắng cho mẹ tới nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt cha trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống.
Cha là con út trong gia đình của ông nội, những cô và bác bỏ đều đi xa. Cha gánh vác chuyện gia đình mình và gia đình to của ông nội. Cha vẫn đều đặn chăm sóc ông bà, thường xuyên dẫn ông bà đi khám sức khỏe định kì. Mang nhiều lúc em thấy cha loay hoay bên bếp lò, nấu bát canh chua cho ông bà nội. Bởi đây là món mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm cho ông bà mà ko cho những con nấu. Một cử chỉ bình dị nhưng đã nói lên được tấm lòng hiếu thảo, đáng trân trọng mà cha dành cho ông bà.
Cha là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Mang nhiều lúc đi làm về, em nhìn thấy sự nhọc mệt trên gương mặt cha nhưng cha vẫn nở nụ cười tươi, vẫn luôn mang tới cho gia đình ko khí vui tươi nhất. Chưa bao giờ cha kêu ca, than vãn mỏi mệt hay cuộc sống mang quá nhiều thứ phải toan lo. Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần mang được.
Cha luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều. Em mong sao cha luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này.
Bài văn mẫu số 5
Trong gia đình em, người nào em cũng yêu cũng thương. Nhưng người em kính trọng nhất là bố em. Vì bố là niềm tự hào và mong ước trong lòng em.
Bố em là quân nhân, thời kì ở nhà rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay, từ bé mang lúc em chẳng mấy lúc được gặp, chẳng mấy lúc được ôm bố, ko được như bọn bạn em được gọi bố hàng ngày, được bố lai đi học, được nũng nịu. Đôi lúc em còn ko tưởng tượng ra được bố mình như thế nào nữa, vì khoảng cách với bố quá xa vời, muốn gặp đâu phải thích là được, bố còn bận rất nhiều công việc khác, nên khó ở kế bên em suốt được.
Bố em mang khuôn mặt tròn, mà đặc trưng nhất là chiếc trán hói, nhìn rất là đáng yêu. Đôi mắt bố trong và rất đẹp, bố ko mang bị cận nên lúc nào bố cũng nhắc nhở em phải kỹ càng giữ đôi mắt của mình. Bố sống rất bình dị, mọi thứ bố đều rất tiết kiệm. Tuổi thơ của bố ko được chơi nhiều như em hiện giờ, từ bé bố đã phải lo công việc trong nhà, nên rất vất vả, vừa phấn đấu học vừa làm giúp cha mẹ.
Bố yêu kính của em khá là nghiêm khắc, chắc bị lây từ bố, nên tính cách của em khá là khó tính và tương đối quan tâm như bà cụ non, việc cần kỹ càng thì ko bao giờ kỹ càng, nhưng những việc ko cần thì lại làm tốt hơn người khác. Chẳng hiểu sao mỗi lần thấy bố mặc gì cũng đẹp cũng xinh.
Em hay lôi ảnh của bố lúc trẻ ra ngắm, rồi hỏi mẹ linh tinh những câu chuyện về bố. Bé mỗi lần nhớ bố quá, lại phấn đấu viết một lá thư thật dài cho bố, nói là “Con nhớ bố”, “Bố về tậu bánh socola cho con”. Nhưng lúc bố về, bố dang đôi tay ra để ôm thì lại chạy thật xa khỏi đấy vì quá sợ hãi ko biết phải làm như thế nào.
Bố rất quan tâm mọi người, mỗi lần đi đâu xa bố đều tậu quà cho từng người, coi em học bài dù trời đã muộn, thấy bố vẫn xem phim xong học xong thấy bố ngủ khì ở ghế uống nước. Bố chẳng mấy lúc nói ra thương con như thế nào nhưng bố luôn lặng lẽ từ phía sau.
Bố rất hay mắng và bắt em học bài, nhiều lúc ghét bố lắm, nhưng mỗi lần được điểm cao là hạnh phúc vô cùng. Người làm cha làm mẹ chỉ muốn tốt cho con loại thôi. Bố em rất tâm lí, vào ngày lễ hay dịp gì cũng đều tậu bao nhiêu là hoả hồng thơm nức, thích gì đòi bố một tí là được tậu.
Em chỉ nhớ mang một lần rất lâu về trước, ngày mà bố đi công việc về em ko trông thấy bố mình, một đứa trẻ con ko trông thấy bố mang phải rất đáng thương ko. Đó là lần duy nhất trong thế cục em ko trông thấy bố mình. Giờ thì bố em cũng về nhiều hơn trước một tí rồi, nhưng nó ko đủ cho em.
Bố em rất thích làm vườn và trồng cây cảnh, bố em trồng bao nhiêu cây xanh quanh nhà, cây nào cũng đẹp, cũng đáng yêu, mỗi lần về là bố lại bón phân rồi tỉa lá, bắt sâu. Bố rất yêu công việc, lúc nào cũng làm lụng trồng rau cho mẹ, bố em dạy em cách tận hưởng thiên nhiên, dạy em cách sống là chính mình. Mang đôi lúc em thấy mình thật may mắn, có nhẽ vì em xa bố em lâu quá, nên em ko mang những trận đánh đòn, ko mang những ngày bị bố la mắng, nhưng bị bố mắng khóc những lúc làm sai thì tất nhiên là mang.
Em rất thương bố, rất muốn to thật nhanh để làm giúp bố tất cả mọi việc. Cuộc sống bên ngoài toàn cạm bẫy và những sự đố kị, đôi lúc muốn mình nhỏ bé bên vòng tay cha mẹ để tránh tất cả những nguy hiểm của cuộc sống. nhưng phải to thôi vì cuộc sống là ko chờ đợi, bố mẹ cũng đang đợi mình tự tín vững bước vào tương lai.
Bài văn mẫu số 6
Ko giống như mẹ, người bố mang một cách thể hiện tình cảm riêng. Tình cảm đó khiến cho chúng ta luôn cảm thấy hàm ơn, và trân trọng.
Năm nay, bố của em bốn mươi hai tuổi. Dáng người cao, nhưng khá đầy đặn. Làn da của bố ngăm đen. Vầng trán cao, đôi mắt đen láy và hiền từ. Nụ cười rét mướt, dịu dàng. Đôi bàn tay của bố thô ráp vì những năm tháng vất vả làm việc. Mọi công việc to lao trong gia đình đều cần mang đôi bàn tay đó. Bố chính là trụ cột của gia đình em.
Công việc của một bác bỏ sĩ khiến cho bố rất bận rộn. Nhưng em lại cảm thấy rất tự hào vì bố đã cứu được rất nhiều người. Dù công việc vất vả, nhưng bố vẫn luôn lo lắng và rất thương hai mẹ con em. Nếu mẹ chăm lo cho em từ loại ăn, giấc ngủ. Thì bố lại dạy dỗ em những bài học quý giá về cuộc sống. Bố luôn dặn em phải siêng năng học hành, ko được làm mẹ buồn và lo lắng. Mang lúc em mắc lỗi, bố thường nhẹ nhõm nhắc nhở em, giúp em trông thấy sai trái để sửa chữa. Thỉnh thoảng, em còn nhớ bố giảng bài cho. Nhờ mang bố, em biết làm nhiều bài toán khó, vẽ được những bức tranh đẹp. Bố ko chỉ là một bác bỏ sĩ giỏi, mà còn mang nhiều tài năng khác nữa.
Những lúc ko phải làm việc, bố thường đưa em đi chơi. Hoặc lúc em đạt được danh hiệu học trò giỏi, bố sẽ tậu cho em những món đồ chơi, sách vở, quần áo mà em thích. Ko chỉ vậy, bố cũng dạy em rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Bố của em giống như người thầy với những lời khuyên hữu dụng, người cho em động lực và niềm tin để vượt qua mọi giây phút buồn vui. Bố vừa là một người thầy, vừa là một người bạn của em vậy.
Em luôn dành cho bố sự yêu mến, kính trọng và hàm ơn. Bởi vậy, em tự nhủ phải phấn đấu học tập thật tốt để mang thể khiến cho bố vui vẻ, tự hào về mình.
Bài văn mẫu số 7
Người bố mang cách thể hiện tình yêu với con loại thật khác so với người mẹ. Nếu mẹ mang vẻ dịu dàng, thì bố lại luôn nghiêm khắc. Dù vậy, tình yêu thương của bố cũng ko thua kém so với mẹ.
Gia đình của em gồm mang bốn thành viên. Đó là bố, mẹ, anh Tùng và em. Năm nay, bố bốn mươi lăm tuổi. Bố mang dáng người cao nhưng tương đối gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Vầng trán cao toát lên vẻ cương nghị. Em thích nhất là đôi bàn tay to to, chai sần nhưng tràn đầy rét mướt.
Theo lời nhận xét của mẹ, bố là một người khó tính, nguyên khắc và kỹ càng. Dù vậy, bố cũng rất lãng mạn và tâm lí. Là một bác bỏ sĩ, công việc của bố luôn bận rộn. Nhưng bố vẫn dành thời kì cho gia đình. Bố luôn sẵn sàng san sớt, viện trợ việc nhà với mẹ. Mỗi lúc mang bài tập khó, em thường nhớ bố hướng dẫn. Mỗi lúc rảnh rỗi, bố lại đưa cả nhà đi chơi. Bố cũng rất giỏi nấu bếp. Món tủ của bố là sườn xào chua ngọt. Đó cũng là món em thích nhất. Từ nhỏ tới to, bố đã dạy cho anh Tùng và em rất nhiều điều hữu dụng. Bố đã rèn luyện cho chúng em trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn và tự lập.
Thời kì qua đi, bố ngày càng mang tuổi. Mang nhiều lúc đi làm về, em cảm nhận được sự mỏi mệt của bố. Nhưng bố chưa bao giờ than vãn. Mà bố vẫn luôn là điểm tựa vững chắc của hai mẹ con.
Người bố quả thực luôn dành cho con tình yêu thương đặc trưng. Bởi vậy, chúng ta phải luôn dành sự yêu thương và kính trọng cho những người cha của mình.
......... Mời tham khảo thêm tại file tải dưới đây .........