
Đề bài: Một bạn cho rằng với rất nhiều ngày khai trường, nhưng ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong tâm hồn. Em với tán thành với ý kiến trên ko? Vì sao?
Dưới đây là môt số bài văn mẫu viết về Ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất lớp 7 ngắn gọn, với ý nghĩa nhất được san sớt miễn phí, tương trợ những em ôn luyện hiệu quả.
Mẫu bài văn Ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất số 1
Năm nay em đã là học trò lớp 7, trải qua 7 lần khai trường với bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Tuy thế, ngày khai trường vào lớp Một vẫn để lại trong kí ức em ấn tượng sâu đậm nhất. Mỗi lúc nhắc tới, những hình ảnh đẹp đẽ nhường nhịn như lại hiện lên nguyên vẹn trước mắt em.
Em còn nhớ là suốt mấy ngày liền, em sống trong tâm trạng nôn nao và hào hứng. Bài hát thân thuộc mọi lúc em vẫn hát sao hôm nay nghe xúc động lạ thường: Tạm biệt búp bê thân yêu, Tạm biệt gấu Misa nhé, Tạm biệt thỏ trắng xinh xinh, Mai ta vào lớp Một rồi, Nhớ lắm, thương nhiều, trường Măng non thân yêu!
Với một điều gì đó lạ lắm, quan yếu lắm đang xảy ra trong căn nhà nhỏ bé của gia đình em. Ông bà, cha mẹ đã chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết cho em như chiếc cặp xinh xẻo với hai quai để đeo lên vai; bộ sách giáo khoa, những cuốn tập bìa in hình chú chuột Mickey hay cô vịt Donan ngộ nghĩnh. Rồi hộp màu vẽ, chiếc bảng nhỏ, phấn viết, đồ lau, bút mực, bút chì... đủ cá. Em thích thú giở từng thứ, nhìn ngắm ko chán mắt.
Đêm trước khai trường, cả nhà thức rất khuya để trò chuyện, bàn luận. Nhân vật chính của mọi câu chuyện là em. Mẹ mặc thử cho em bộ đồng phục của học trò Tiểu học. Chiếc áo trắng cổ lá sen, tay bồng, rất hợp với chiếc váy xanh màu tím than và đôi xăng đan nâu. Ơ kìa! Lạ nhỉ! Với cô bé nào giống mình quá đang cười rất tươi, khoe hàm răng thưa và trắng như những hạt ngô non! Trông thấy bóng mình trong gương, em bật cười khanh khách. Bà nội xoa đầu em khen: "Cháu gái bà trông chững chàng ghê! Ngày mai, cháu đã thành học trò lớp Một rồi! Nỗ lực chăm ngoan và học thật giỏi cháu nhé!"
Sáng hôm sau, mẹ dắt em tới trường. Ngôi trường tiểu học Lê Văn Tám cách nhà em chỉ khoảng nửa cây số. Trên phố, bao bạn nhỏ tung tăng, hớn hở kế bên cha mẹ. Giăng ngang cổng trường là tấm băng rôn đỏ vượt trội dòng chữ vàng tươi: Chào mừng niên học mới. Hai hàng cờ đuôi nheo đủ màu phơi phới trong gió sớm trông giống như những bàn tay đang vẫy vẫy. Niềm vui tràn ngập nơi nơi, từ bầu trời trong xanh, quang quẻ đãng; từ màu nắng tinh khôi; từ tiếng chim líu lo chào đón rạng đông trong những vòm lá lóng lánh sương thu; từ những gương mặt ngời ngời hạnh phúc và tin tưởng.
Trong sân trường, người đông dần. Những bạn nam tỏ ra mạnh dạn hơn. Những bạn nữ cứ ngại ngùng quẩn bên chân mẹ, chẳng nỡ rời. Em cũng vậy. Nhìn ngôi trường rộng to, em cảm thấy mình mới nhỏ bé làm sao! Mẹ khuyên em hãy tĩnh tâm, vui vẻ và tập làm quen với chỗ đông người.
Tự nhiên, một hồi trống vang lên hối thúc. Giờ khai học sắp khởi đầu. Những bậc phụ huynh trao con mình cho những thầy cô giáo. Đây đó nổi lên tiếng khóc thút thít, tiếng gọi "Mẹ ơi!" nho nhỏ. Em ko khóc nhưng nước mắt cũng rơm rớm quanh mi. Một nỗi xúc động khó tả đang dâng lên trong lòng. Em lưu luyến chia tay mẹ, cùng những bạn xếp hàng theo lớp ở sân trường.
Buổi khai học lần trước tiên trong đời mới long trọng và trang nghiêm làm sao! Tiếng trống trường giòn giã, thôi thúc, náo nức lòng người. Lá cờ Tổ quốc bay phần phật trong gió. Học trò từng khối, từng lớp hàng ngũ ngay ngắn, nghiêm trang hướng về lá cờ Quốc kì. Tiếng quốc ca trầm hùng vang vang trên sân trường rực nắng. Những anh chị lớp Bốn, lớp Năm, khăn quàng đỏ thắm trên vai.
Mở đầu buổi lễ, cô Hiệu trưởng đọc lời khai học và dặn dò, khuyên nhủ chúng em nhiều điều. Cô chúc chúng em học tập ngày càng tiến bộ. Những tràng vỗ tay vang lên ko ngớt.
Buổi lễ kết thúc, chúng em được cô Thanh chủ nhiệm đưa về lớp. Lớp Một A gồm bốn chục học trò, con gái đông hơn con trai. Em nắm chặt tay Oanh và Nga, hai bạn học chung ở trường mẫu giáo Sơn Ca, lòng bớt lo lắng. Chỉ một lúc sau, em đã biết tên những bạn ngồi cùng bàn là Hòa, Tâm và Ngọc. Những câu chào hỏi rụt rè làm quen cùng những ánh mắt bỡ ngỡ thật dễ thương!
Tan học, mẹ đã đợi sẵn ở cổng trường. Ríu rít như chú chim non, em kể cho mẹ nghe những chuyện đã xảy ra trong buổi khai trường trước tiên trong đời. Em cảm thấy mình đã to. Nhường nhịn như tất cả con người, cảnh vật đều chia vui với em, cô học trò lớp Một. Bên tai em văng vọng lời khuyên của cô Hiệu trưởng: "Những em hãy chăm ngoan, học giỏi để cha mẹ vui lòng!"
Bài văn mẫu Ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất số 2
Sau lúc học xong văn bản Tôi đi học của nhà văn Nguyên Tịnh trong sách giáo khoa ngữ văn lớp tám, tập một thì hẳn trong chúng ta, người nào cũng sẽ nhớ lại những kỉ niệm đẹp đẽ lúc khởi đầu bước chân vào lớp Một, đó là một cảm giác vừa bổi hổi, mong chờ nhưng lại với chút lo lắng, sợ hãi. Chính hình ảnh của nhân vật “tôi” trong văn bản khiến cho cho chúng ta nhớ về chính mình, theo bước chân “tôi” vào trường học, chúng ta cũng nhớ lại những bước chân rụt rè của mình lúc theo sau lưng mẹ, tới một môi trường mới, hoàn toàn xa lạ. Sau lúc học xong văn bản này, đã với rất nhiều bạn nói rằng, dù đã trải qua rất nhiều ngày khai trường rồi, nhưng ngày khai trường vào lớp Một lại là ngày khai trường ấn tượng nhất trong tâm hồn cũng như trong kí ức của những người học trò.
Sự phát triển của một con người là một quá trình dài, từ lúc thai nghén trong bụng mẹ, tới thuở thơ ấu hồn nhiên, thơ ngây. Và lúc đã trải qua thời hồn nhiên đấy chúng ta người nào cũng phải trải qua những trải nghiệm đầu đời hoàn toàn mới. Đó là lúc chúng ta đặt chân tới trường học, với những đứa trẻ mà nói thì đó chính là một môi trường hoàn toàn mới lạ, chúng chưa hề biết tới, mà với biết thì cũng qua những lời kể của người to, của những anh chị đi trước, đây là một môi trường học tập, giáo dục mà người nào cũng sẽ tới, cũng trải qua. Đây là thời khắc khá quan yếu đối với mỗi bạn nhỏ, bởi đây là bước ngoặt trước tiên trên hành trình của cuộc thế, lúc đó ngoài vòng tay bảo vệ, yêu thương của cha mẹ, gia đình thì những em sẽ bước vào một “gia đình” mới to hơn, ở đây những em vừa được yêu thương, chăm sóc, vừa lĩnh hội, tiếp thu được những tri thức vô cùng hữu ích.
Cũng có nhẽ đó mà rất nhiều người dù trải qua rất nhiều ngày khai trường rồi nhưng đối với những người học trò nói riêng, những người từng trải qua quãng thời học trò nói chung đều với ấn tượng sâu sắc nhất về ngày tựu trường trước tiên của mình, đó là lúc bước chân vào cánh cửa của lớp Một. Và mỗi lúc nhớ lại thì những xúc cảm bổi hổi lo lắng vẫn y chang như ngày trước tiên đi học. Và tôi cũng vậy, dù trải qua nhiều ngày khai trường nhưng những ấn tượng sâu sắc của ngày khai trường trước tiên vẫn đọng lại trong tôi những xúc cảm da diết nhất.
Ngày khai trường trước tiên của tôi cách đây nhiều năm nhưng mỗi lúc nhìn những em học trò lần đầu tới lớp, mà đặc trưng là sau lúc học xong văn bản Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh thì tôi như sống dậy với những năm tháng đầy hồn nhiên, thơ ngây đấy. Đó là lúc tôi sáu tuổi, và như bao bạn bè cùng trang lứa khác, tôi sẽ bước vào lớp Một. Lúc bấy giờ, trong suy nghĩ đầy non nớt của mình thì trường học là nơi vô cùng thú vị, bởi ở đó tôi với những người bạn mới, sẽ với nhiều niềm vui, nhiều bất thần. Bởi chị và mẹ của tôi thường nói về trường học tương tự nên tôi vô cùng hào hứng cho ngày khai trường trước tiên này.
Lúc bấy giờ tôi vẫn chưa hiểu ngày khai trường là gì, lúc đó tôi với tò mò và hỏi mẹ thì được mẹ đáp lại rằng: “Con muốn đi học, muốn được tới trường thì phải trải qua lễ khai trường, sau lễ khai trường con sẽ chính thức là cô học trò nhỏ rồi”. Để chuẩn bị cho ngày khai trường, mẹ đã tậu cho tôi một bộ váy áo rất xinh đẹp, đó là một chiếc áo trắng cột tay, một chiếc khăn quàng đỏ và một chiếc váy. Hôm khai trường tôi đã dậy từ rất sớm, vì tôi rất hồi hộp và mong chờ. Sau lúc ăn xong bữa sáng, mẹ tôi đã vô cùng tỉ mỉ tết lại hai bím tóc, mặc quần áo và đặc trưng mẹ thắt cho tôi chiếc khăn quàng vào cổ rất đẹp.
Tôi vui mừng và phấn khởi lắm, lúc bấy giờ tôi chỉ mong mẹ đưa mình thật nhanh tới trường, tuy nhiên lúc tới trường thì em lại với những xúc cảm hoàn toàn khác hẳn. Vẫn là những mong chờ, hồi hộp, nhưng cùng với đó tôi lại thoáng những cảm giác lo lắng, sợ hãi. Vì trước mặt em xuất hiện rất nhiều người, nhiều bạn nhỏ giống tôi, theo bố mẹ tới trường, nhưng cũng rất nhiều anh chị to hơn, khuông cảnh vô cùng nở rộ, huyên náo. Tôi sợ hãi nép sát vào lòng mẹ, bàn tay nắm chặt tay mẹ ko dám buông vì em sợ chỉ buông ra một tẹo thôi thì sẽ lạc mất mẹ.
Bước vào cổng trường, ko gian trường học hiện ra trước mặt tôi vô cùng lạ lẫm, mà trước đó tôi chưa từng được nhìn thấy, đó là những dãy nhà to, trên dãy nhà với treo ảnh Chưng Hồ thật to, trong hình, Chưng thắt lại khăn quàng cho một bạn học trò. Dưới sân trường thì với rất nhiều người người nào nấy đều ăn mặt chỉnh tề khiến cho em rất căng thẳng. Tới trường chưa được bao lâu thì một giọng nói phát ra từ chiếc loa sắp đó, yêu cầu những bậc phụ huynh dẫn những em nhỏ vào tập trung trước sân trường. Mẹ tôi đã dẫn tới vị trí dành cho học trò lớp một dịu dàng xoa đầu tôi và nói tôi đi vào. Lúc đấy tôi đã sợ hãi tới sắp bật khóc, vì tự nhiên phải xa mẹ, ở kia toàn là những người hoàn toàn xa lạ tôi ko hề quen biết. Nhưng trước sự yên ủi của mẹ tôi đã ngoan ngoãn đứng vào hàng.
Sau lúc tập trung thì nhà trường khởi đầu làm lễ khai học, sau nhiều tiết mục văn nghệ thì thầy cô đã phân lớp và dẫn học trò lớp một chúng tôi vào nhận lớp. Mọi việc ko quá khó như tôi nghĩ vì cô giáo rất thân thiện, lúc nào cũng mỉm cười với chúng tôi và tôi cũng biết mẹ vẫn ở kia đợi mình nên vô cùng yên tâm đi nhận lớp, làm quen với bạn bè mới. Đó là lần khai học trước tiên và cũng là lần khai học đọng lại nhiều kí ức nhất của tôi.
Bài văn mẫu lớp 7 Ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất số 3
Thời học trò là quãng thời kì đẹp nhất trong cuộc thế của mỗi con người. Chính vì vậy, những kỉ niệm gắn bó với tuổi thần tiên đấy cũng sẽ ko bao giờ phai nhạt trong tâm trí chúng ta. Và với tôi, mà ko, với rất nhiều người nữa, ngày khai trường trước tiên sẽ là hồi ức tươi đẹp nhất, để lại ấn tượng sâu sắc nhất.
Ngày khai trường trước tiên của những bạn như thế nào?
Còn với tôi, đó là một buổi sáng mùa thu trời trong xanh. Mẹ gọi tôi dậy từ sáng sớm, rồi lại tất bật chuẩn bị cho tôi; nào quần áo đồng phục, sách vở, rồi nấu bếp sang cho cả nhà. Nhìn mẹ bận rộn tương tự, tôi thầm tự nhủ mình phải vệ sinh thật nhanh chóng để mẹ ko phải nhắc nhở. Đó vậy mà cứ một lúc mẹ lại giục tôi “Quỳnh ơi nhanh lên nào ko lại muộn giờ mất!” Lúc đấy, tôi nghĩ thầm, chắc khai trường sẽ với rất nhiều chú công an, nếu mình đi muộn, mẹ sợ mình sẽ bị những chú đấy bắt nên phải luôn mồm thúc tôi tương tự. Thế nên tôi quáng quàng cả lên, ăn vội mấy miếng cơm rang và lúc này, người giục mẹ tôi chở đi khai học sớm lại chính là tôi. Mẹ cười phúc hậu và dịu dàng nói “Cứ từ từ thôi con ạ, còn sớm mà, ăn cho no đã” Rồi tới lượt bố tôi chậm rãi nói “Hôm nay con đã là học trò lớp một rồi, phải ngoan và biết nghe lời mọi người hơn nữa, ko còn nũng nịu, làm nũng bố mẹ như những em bé nữa nghe chưa! Trong lớp con phải phấn đấu nghe cô giáo giảng bài, phấn đấu tập đọc, tập viết, dành được nhiều điểm 10, con với hứa với bố ko?” Tôi nhi nhí đáp: “Dạ, với ạ!” Tôi chào bố và ra sân lên xe, mẹ chở tới trường. Con đường hôm nay thật đông đúc và nhôn nhịp, tôi nghe mẹ bảo, hôm nay, những bạn, những anh những chị cũng đi khai học như tôi. Tôi thích thú và tò mò về ngôi trường mới, ko còn sợ chú công an như lúc ở nhà nữa. Tới rồi! Ngôi trường mới của tôi. Ôi! Đẹp quá! Tôi thốt lên trong niềm sung sướng. Ngôi trường rộng rãi và khang trang, trong sân trường với cả một hồ nước trong veo và vườn cây với đủ những loài hoa. Tới chỗ nào tôi cũng chỉ cho mẹ những phát hiện mới của mình.
Tới sân trường, tôi được mẹ dẫn vào hàng của lớp 1A2. Chúng tôi, những cô bé, cậu bé học trò lớp Một bước vào lễ chào cờ trước tiên. Tôi thắc mắc ko hiểu sao trên cổ của những anh chị lớp to, người nào cũng đều đeo chiếc khăn mầu đỏ. Về sau tôi được mẹ giảng giải, nếu tôi phấn đấu học tập và đạt kết quả cao sẽ được kết nạp làm đội viên đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh và cũng sẽ được đeo khăn quàng đỏ như những anh chị đấy. Sau lúc kết thúc nghi lễ chào cờ, cô hiệu trưởng lên nhắc nhở và dặn dò học trò nhiệm vụ niên học mới. Lúc cô đánh những tiếng trống trước tiên, cũng là lúc từng chùm bóng bay sặc sỡ được thả lên trời. Buổi lễ kết thúc và chúng tôi trở về lớp. Tự nhiên, tôi trông thấy…mẹ, mẹ đâu rồi! Tôi hốt hoảng đảo mắt khắp sân trường, vẫn ko thấy mẹ đâu. Tôi òa lên khóc nức nở. Bỗng tôi nhận thấy với một bàn tay đặt lên vai mình, sau đó là giọng nói nhẹ nhõm “Em bé ở lớp nào? Sao đứng ở đây khóc mà ko vào lớp đi?” Tôi ngước mắt lên, một chị to tuổi hơn tôi, dáng cao gầy, tóc thắt hai bên. Tôi vừa nói, giọng nói nghẹn ngào trong tiếng khóc “Em…em học lớp 1A2. Em chẳng thấy mẹ ở đâu cả hu …hu…” Chị phì cười rồi nói: “Em bé ngốc, chắc mẹ em về rồi, em vào lớp đi, lúc nào học song thì mẹ sẽ tới đón” Tôi thơ ngây hỏi chị: “Chị ơi, thế lúc nào học song hả chị? Em nghe chị láng giềng bảo phải học 12 năm cơ, thế lúc nào em to em to em mới được gặp mẹ à chị? À chị ơi, em ko biết lớp 1A2” “Ko phải đâu em à, em học từ hiện tại tới buổi trưa, mẹ sẽ tới đón”, vừa nói chị vừa dẫn tôi tới một phòng học “Đây là lớp 1A2, em phấn đấu học tập tốt nhé! Thôi chào em. Chị cũng phải về lớp đây!” Nói rồi chị chạy đi, thoắt dòng đã ko còn thấy chị đâu nữa. Mãi về sau này tôi mới phát hiện, mình chưa hỏi tên, nhưng dòng hình ảnh cao gầy và mái tóc thắt bím hai bên của chị đã để lại ấn tượng ko bao giờ quên trong tôi.
Tôi bước vào lớp, một cảm giác thật khó tả: Lạ lẫm, bỡ ngỡ và đôi chút lo sợ. Cô giáo xếp chỗ ngồi cho chúng tôi thật nhanh chóng. Chỉ tới lúc đã yên vị trong chỗ ngồi mới, tôi mới với dịp quan sát lớp học, cô giáo và những người bạn mới. Cảm giác xa lạ biến đi đâu mất, cô giáo nhắc chúng tôi lấy sách vở viết bài tập viết trước tiên. Ko gian trở nên vắng lặng. Sân trường vừa đông đúc, nhôn nhịp là thế, giờ đã ko còn một bóng người. Giờ đây, tôi chỉ còn nghe thấy tiếng lích chích của vài chú chim non và tiếng đọc bài của cô giáo…
“Ngày trước tiên đi học, mẹ dắt tay tới trường, em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ ngon dỗ ngọt yêu thương…Ngày đầu như thế đó, cô giáo như mẹ hiền,…” Ngày trước tiên đấy trôi qua, nhưng những xúc cảm sẽ ko bao giờ mờ phai, và với tôi, dòng ngày đấy như chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi, những vui, buồn, hạnh phúc, thích thú, bỡ ngỡ, lo sợ trong ngày đầu tới lớp là những dư ba tới tận ngày mai.
Mẫu bài văn Ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất số 4
Ngày trước tiên khai trường, đó là dòng ngày mà chắc hẳn ko người nào trong chúng ta với thể quên được. Chiếc ngày đấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 7, đã quá quen với ko khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học trò lớp một nắm tay bố mẹ dẫn tới trường, làm tôi thêm bổi hổi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm thơ ngây, bé bỏng của một cậu bé lẫm chẫm bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ tôi.
Đó là dòng ngày mà tôi sẽ ko bao giờ quên. Đó là một buổi sáng cuối thu êm đềm, bầu trời cao trong xanh với ánh nắng vàng tươi. Chiếc mùa thu ở quê tôi thật đặc trưng – mùa thu miền Trung – ko se lạnh như ở miền Bắc hay quá nóng nực như ở miền Nam. Nó dịu ngọt và nhẹ nhõm. Quả đúng là thời khắc khiến cho cho người ta dễ nhớ. Thấp đây chính là lí do để mùa thu là mùa tựu trường? Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng thơ ngây với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan yếu. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người to phần nào tôi cũng đã trông thấy với dòng gì đó quan yếu. Hôm nay mẹ sẽ là người đưa tôi tới trường. Vùng quê tôi ko phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu với, đó là một vùng quê mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên phố đi học, tôi thấy với rất nhiều những bạn học trò cùng những bậc phụ huynh. Tôi quan tâm thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt họ, trong đó với cả mấy đứa thường đi chơi với tôi, cùng với sự chu đáo của người to giống như mẹ tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan yếu của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến cho tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ trĩu nặng nhưng rồi lại nhẹ nhõm như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa dịu đi dòng bổi hổi của tâm trạng.
Ơ kìa, kia với phải là trường học, nơi mà tôi sẽ tới. Tôi mù mờ trông thấy tương tự vì thấy nó khang trang và to to hơn bất cứ dòng nhà nào mà tôi từng gặp. Mẹ xoa đầu tôi, nhẹ nhõm nói: “Con yêu, trường học của con đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và tri thức cho con”. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Ngày nay tôi ko còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng ko hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của mẹ. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một dòng cổng trường to to với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung tiếp giáp với là hàng trăm những bạn học trò khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt với tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào mẹ và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng tới tận cổ họng. Mẹ yên ủi tôi cùng những lời nói ngọt ngào, làm tôi lấy lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Đồng thời đó, với một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngờ ngạc nhìn thì cô nhẹ nhõm chứa tiếng nói: “Chị cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của em” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến cho tôi ko còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhõm nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.
Cô bảo: “Lớp mình ở đây. Tý nữa ra tập trung khai học xong thì về đây học”. Bỗng với hồi trống đại vang lên làm tôi giật nảy mình ôm chầm lấy cô giáo. Cô giáo cười, xoa đầu tôi bảo: “Đấy là tiếng trống trường. Trống báo đã tới giờ tập trung rồi”. À, thế ra đấy là tiếng trống trường. Từ trước tôi vẫn chỉ nghe tiếng trống cơm bung bung nhỏ bé của những đêm rằm Trung thu nào đã được nghe tiếng trống trường bao giờ. Sáng đấy, lần trước tiên tiếng trống trường dội vào lòng tôi – tiếng trống rộn ràng, hối thúc, nao nức khiến cho tim tôi cũng muốn nhảy nhót và lòng tôi hồi hộp muốn khóc lên. Tiếng trống đầu đời đi học đấy – ngờ đâu sẽ là nguồn xúc cảm đi theo tôi suốt cuộc thế học tập. Rồi chúng tôi xếp hàng trước lá cờ đỏ sao vàng. Một thầy giáo hô chào cờ rất to. Chúng tôi đứng yên ổn phăng phắc mà ko hát vì lúc đó hầu hết đều chưa biết bài hát Quốc ca. Chỉ sau đấy vào lớp, tiết học trước tiên cô giáo mới dạy bài hát Quốc ca. Chúng tôi hát rất say sưa, hát hào hùng, thuộc rất nhanh vì cô giáo bảo để sau này mỗi lần chào cờ chúng tôi sẽ hát dưới cờ chứ ko đứng yên ổn như hôm nay.
Tôi chẳng rõ mình ngồi trong lớp học từ lúc nào, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân yêu của mẹ tôi trong lớp người chen chúc phấn đấu dặn dò con dòng tỷ mỉ trước lúc ra cổng trường. Mẹ cũng nhẹ nhõm nói với tôi: “Con phấn đấu ở lại ngoan nhé, trưa mẹ đón về”. Câu nói đấy của mẹ khiến cho tôi ko còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào lúc nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự hiện tại trong lòng tôi ko còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn tĩnh tâm và chúng tôi đang khởi đầu làm quen với cô giáo. Những bạn đã hết bỡ ngỡ, khởi đầu đùa nghịch và làm quen với nhau. Bàn ghế thơm mùi gỗ mới, bảng đen, bục giảng, cô giáo, ảnh Chưng Hồ… tất cả đều làm tôi tò mò, hào hứng. Người bạn ngồi cạnh tôi béo tròn nhưng trắng trẻo và với nụ cười tươi làm quen với tôi. Bạn khoe đã đọc được mấy chữ cô giáo ghi trên bảng. Chúng tôi líu lo nói chuyện được một lúc thì giờ học đã khởi đầu. Cô dặn dò nhiều, đi rà soát sách vở và dạy cách cầm bút cho cả lớp. Giọng nói cô trầm ấm và khỏe khoắn làm tôi tin tưởng. Rất tự nhiên, tôi cảm thấy gắn bó với lớp mới. Tôi tròn mồm đọc những chữ a, b, c bằng cả tấm lòng tôi, bằng tình yêu thương của gia đình, bố mẹ và cô giáo. Nắng ghé qua cửa lớp xem chúng tôi học. Những tia nắng ấm như trong truyện cổ tích bà kể hàng đêm.
Với tôi, nếu ko với ngày khai trường trước tiên đi học chữ – phút trước tiên được “thưa cô giáo”, lần trước tiên nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca đấy… tôi sẽ với gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ? Tâm hồn tôi sẽ nghèo đi biết chừng nào. Những kỷ niệm đẹp đẽ trong ngày khai trường trước tiên đấy đã góp phần bồi đắp nên tâm hồn thơ của tôi đấy thơ ơi!
CLICK NGAY nút TẢI VỀ dưới đây để tải những bài văn mẫu thể hiện ý kiến Ngày khai trường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đậm nhất file word, pdf hoàn toàn miễn phí
--- Cập nhật: 10-04-2023 --- nongdanmo.com tìm được thêm bài viết Bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi đến trường khai giảng lần đầu tiên Những bài văn mẫu lớp 8 hay nhất từ website download.vn cho từ khoá ấn tượng của em về ngày khai trường trước tiên.
TOP 5 Bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên hay, đặc sắc nhất. Qua đó, giúp những em tiện lợi ghi lại những kỷ niệm đáng nhớ của mình trong ngày khai học trước tiên.
Buổi trước tiên tới trường vô cùng bỡ ngỡ, bao xúc cảm ùa về khó diễn tả thành lời. Chắc hẳn người nào cũng với những kỷ niệm đáng nhớ về ngày trước tiên tới trường, vậy hãy kể lại cho thầy cô và những bạn cùng nghe nhé. Mời những em cùng tham khảo bài viết để với thêm nhiều ý tưởng mới:
Câu 2 (Phần Tập luyện - Ngữ văn 8 tập Một trang 9): Viết bài văn ngắn ghi lại ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên.
Ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên - Mẫu 1
Ngày trước tiên đi học là ngày ko người nào trong chúng ta với thể quên được, những kỉ niệm ngày trước tiên tới lớp với nhiều kỉ niệm sâu sắc. Tôi năm nay đã lên lớp 8 nhưng nhớ về những kỉ niệm đó vẫn còn xao xuyến, bổi hổi và xen lẫn xúc động.
Hôm đấy, cuối thu đầu đông thời tiết se se lạnh, lá vàng rơi loáng thoáng, thời khắc đó báo hiệu một niên học mới khởi đầu. Tôi thổn thức và hào hứng tưởng tượng ra mọi thứ xung quanh sự kiện quan yếu. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi tới trường, bố mẹ bận công việc xa nên ko với nhiều thời kì. Nơi tôi ở ko phải ở thành thị, đó chỉ là vùng sông nước thôn quê. Trên phố tới trường bà cháu tôi phải đi qua con sông, chưng lái đò nét mặt tươi hơn mọi ngày tôi với cảm giác vậy thuần tuý vì hôm nay là “ngày tựu trường”. Trên đò cũng với học trò và những bậc phụ huynh. Tôi thoáng thấy trên mặt họ với chút lo lắng. Điều đó càng làm tôi hiểu về tầm quan yếu của ngày trọng đại này. Tâm hồn tôi bấy giờ trĩu nặng đang suy nghĩ, chợt tiếng chưng lái đò gọi to: “Những cháu xuống nào, chúc những cháu vui vẻ nhé” Câu nói đấy thật thân thuộc nhưng sao hôm nay nó lại rất lạ lẫm với tôi. Tôi mạnh dạn nắm tay bà bước xuống đò. Cơn gió nhè nhẹ thổi qua như xua đi sự mỏi mệt trong tôi.
Trước mắt tôi là ngôi trường to to, khang trang. Bà xoa đầu tôi và nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi, tôi ko còn cảm thấy quá sợ cố nhảy theo những bước chân của bà như trước nữa. Xung quanh trường lúc đó với hàng trăm những bạn học trò khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, mếu máo. Chợt với tiếng khóc òa tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào. Nhưng tôi lại can đảm, lúc đó với một cô giáo đi lại phía tôi và nói: “Bà cho cháu vào lớp đi”. Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến cho tôi nhớ tới mẹ. Tôi ko còn cảm giác sợ hãi nữa mà sự thân thuộc dần dần hiện ra.
Tôi vào lớp nhưng cố đi tìm hình dáng thân yêu của bà thân yêu. Lúc này bà cũng nhẹ nhõm nói với tôi: “Cháu phấn đấu ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô giáo vang lên, ko còn sợ hãi nữa mà thay vào đó là sự can đảm trong tôi, tôi sẽ học thật tốt để vui lòng bố mẹ và người bà của mình.
Ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên - Mẫu 2
Ngày trước tiên đi học
Mẹ dắt tay tới trường
Em vừa đi vừa khóc
Mẹ dỗ ngon dỗ ngọt bên em
Ngày trước tiên đi học
Em mắt ướt nhạt nhoà
Cô vỗ về yên ủi
Chao ôi! Sao thiết tha
Lúc đọc lại những câu trên mỗi chúng ta đều nhớ, hàng năm cứ tới độ thu sang đầu tháng 9, lá ngoài đường rụng nhiều và trên ko với những đám mây bàng bạc, ngoài vườn hương thơm ngát, ong bướm bay rộn ràng, lòng em lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường, lại xôn xao khó tả. Nhưng có nhẽ ngày khai học đáng nhớ nhất chính là ngày em bước vào lớp 1. Tạm biệt những tháng ngày rong chơi tuổi thơ, chúng ta khởi đầu bước vào một hành trình mới trong cuộc thế của mình. Tới trường để học những nét chữ, phép toán trước tiên.
Em vẫn nhớ hôm đấy – một buổi sớm mai với tia nắng thấp thoáng bên ô cửa sổ. Em phải cùng mẹ tới trường để tham gia lễ khai học niên học mới. Hôm đó em dậy sớm. có nhẽ vì em thấy mình đã lớn khôn và một lý do quan yếu hơn nữa, đó là ngày khai trường trước tiên trong cuộc thế của mình. Em mặc bộ đồng phục mới mà mẹ đã tậu cho em và tự tay chuẩn bị cặp sách. Mẹ đeo cặp cho em, và hai mẹ con bước đi trên con thị trấn nhỏ vào sáng mùa thu dịu mát. Đi trên con đường thân thuộc hàng ngày, mà trong lòng em ko khỏi lo lắng, hào hứng, nôn nao chờ đợi. Chờ đợi những gì mà em sắp sửa trải qua: đó là ngày trước tiên dự buổi khai trường niên học mới.
Lúc tới cổng trường, em cảm thấy rất ngạc nhiên vì khác xa với ngôi trường mẫu giáo, trường tiểu học với rất đông bạn nhỏ cũng được bố mẹ đưa tới trường. Những chị học trò khối 4, 5 duyên dáng trong chiếc váy đồng phục, những anh chị khăn quàng đỏ thắm trên vai, em đặc trưng chú ý những bạn cùng lứa tuổi với em, xống áo tinh tươm rụt rè nắm lấy tay mẹ tới trường. Mẹ khẽ lay tay em và nói: “Tới trường rồi kìa con!”. Trường to to và khổng lồ hơn trường mẫu giáo nhiều. Trước cổng trường với một tấm bảng đề chữ màu xanh biển rất to: “Trường tiểu học Quang quẻ Trung”.
Bước vào cổng trường, với khoảng sân rộng đã tới trước cửa lớp. Em vẫn nhớ rất rõ là mình học lớp 1A do cô Phương làm chủ nhiệm lớp. Cô dìu tay em vào lớp và xếp chỗ ngồi. Em lưu luyến buông tay mẹ và chợt cảm giác hụt hẫng chiếm lấy trong long lúc đấy. Nhìn những bạn chung quanh mình trông người nào cũng lạ lẫm.
Cô giáo yêu cầu phụ huynh ra về để lớp khởi đầu giờ học. Em chào mẹ qua cửa sổ. Với vài bạn khóc to lên gọi bố, gọi mẹ lúc thấy bố mẹ ra về khiến cho em cũng cảm thấy mắt mình như nhòe ướt. Nắng rét mướt xuyên qua kẽ lá. Buổi lễ khai học đã khởi đầu.
Cô giáo dẫn chúng em xếp hàng theo từng tốp. Lễ khai học khởi đầu trong ko khí trọng thể của nghi tiết chào cờ. Lá cờ đỏ sao vàng bay phơi phới được kéo lên trong bài hát Quốc ca trầm hùng. Cô hiệu trưởng trọng thể đọc báo cáo và mục tiêu cho niên học mới. Cả trường vang vội tiếng vỗ tay. Đám học trò lớp Một cũng bắt chước anh chị vỗ tay. Sự rụt rè dần tan biến. Giờ phút thiêng liêng đã tới. Cô hiệu trưởng đánh ba hồi trống khai học niên học mới. Chính tiếng trống đấy đã khởi đầu tương lai cho chúng em qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặc to trong cuộc thế mình.
Giờ đây, dù đã trải qua tám mùa khai học nhưng những kỉ niệm vẫn mãi đọng lại trong kí ức tuổi thơ của em về ngày trước tiên đi học. Những khoảnh khắc đẹp về mái trường, thầy cô, những người bạn trước tiên thời học trò đã cho em thêm nhiều động lực để phấn đấu học tập ngày càng tiến bộ hơn nữa.
Ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên - Mẫu 3
Với mỗi chúng ta, xúc cảm và những kỉ niệm của buổi tới trường khai học trước tiên có nhẽ luôn mang tới nhiều ấn tượng khó quên. Đó là ngày kỉ niệm của mỗi người lúc bước vào cánh cổng học vấn. Tuy đã là một cô học trò lớp 8, nhưng tới giờ, tôi vẫn ko thể nào quên được những xúc cảm ngày trước tiên đi học của thời bé thơ. Chiếc này mà tôi lẫm chẫm bước vào lớp học với bàn tay dìu dắt của mẹ.
Ngày hôm đó, thời tiết thật đẹp. Bầu trời thu se lạnh và những lá vàng rơi rợp cả con đường tới trường. Đây chính là ko khí và thời tiết thân thuộc của một ngày tựu trường. Mẹ dắt tôi tới trường, lúc đấy, trong lòng tôi cũng chưa với nhiều xúc cảm. Vì lúc đấy, tôi cũng ko hiểu lắm buổi tới trường khai học là gì. Tôi chỉ nghĩ là mẹ dắt tôi đi chơi như mọi lần. Và mẹ nhường nhịn như vui vẻ và hào hứng hơn mọi hôm. Chiếc xúc cảm vui vẻ của mẹ cũng lây sang cả tôi nữa. Cả buổi đi đường, tui cứ líu lo trò chuyện cùng mẹ.
Và rồi, mẹ nói với tôi, hôm nay là buổi tới trường trước tiên của tôi. Tôi sẽ với rất nhiều bạn mới, sẽ được thầy cô dạy dỗ từng chữ. Và đó cũng chính là lý do mà tôi được mặc đồng phục mới. Lúc đấy, trong tôi bỗng cảm thấy lạ, và với phần hồi hộp hơn rất nhiều. Và tất nhiên, tôi cũng rất phấn khởi và mong chờ những điều mới mà mẹ nói với tôi. Ngày tựu trường lúc đó, với tôi chỉ thuần tuý là sẽ với thêm thật nhiều bạn mới.
Tuy nhiên, lúc mẹ dắt tôi tới trước cổng trường, trong tôi lại bỗng dâng lên một xúc cảm lo lắng. Vì mọi thứ thật lạ lẫm, thật khác. Ngôi trường rộng to và tràn ngập những bạn nhỏ giống như tôi. Tất cả, ngoài mẹ, đều xa lạ với tôi. Tôi đứng nép vào lòng mẹ. Có nhẽ, mẹ cùng biết được tôi đang lo lắng nên đã nhẹ nhõm vỗ lưng tôi và biểu: “Đừng lo, con gái của mẹ, với mẹ ở đây với con”. Sau đó, mẹ nắm chặt tay tôi và dẫn tôi vào trường. Nhờ với lời động viên của mẹ, tôi khởi đầu cảm thấy an tâm hơn và tò mò về dòng ngôi trường này hơn.
Mẹ dắt tôi tới trước cửa lớp và xếp hàng. Trước cửa lớp đã với rất nhiều những bạn nhỏ và phụ huynh đồng hành. Mỗi bạn nhường nhịn như với một tâm trạng khác nhau. Với bạn cười đùa ríu rít với bố mẹ, thậm chí là chòng ghẹo cả những bạn xung quanh. Nhưng, cũng với những bạn rụt rè, chỉ nép sau lưng bộ mẹ mình, rồi đưa đôi mắt tò mò của mình ra nhìn xung quanh. Thậm chí, với những bạn thì mếu máo ko chịu tiến tới lớp. Lúc đấy, tôi cũng tương đối lo lắng, nhưng vì mẹ luôn nắm chặt tay tôi nên tôi cũng ko sợ lắm.
Một giọng nói dịu dàng vang lên: “Chào những phụ huynh và những con, cô là cô giáo chủ nhiệm năm nay của lớp 1A1. Cô đọc tên tới bạn nào thì bạn đó bước vào lớp nhé”. Sau đó, từng người được đọc tên và phụ huynh dắt những bạn vào lớp. Lúc mẹ dắt tôi vào chỗ ngồi và chuẩn bị đi ra thì tôi bỗng cảm thấy sợ. Tôi liền níu lấy áo mẹ. Mẹ liền yên ủi tôi và bảo: "Ngoan, con ở lại đây học. Tan học mẹ sẽ đón con”. Cô giáo bước tới chỗ tôi và bảo: “Đừng lo, con ở đây với cô và chơi với những bạn nhé. Lúc học về mẹ của con sẽ đón con”. Giọng cô nhẹ nhõm khiến cho tôi cảm thấy an lòng. Đắn đo một xíu, tôi cũng thả tay để mẹ ra về.
Cô giáo khởi đầu yên ủi, động viên những bạn nhỏ vừa rời phụ huynh của mình. Cô ko đi thẳng vào bài học, mà ân cần trò chuyện với cả lớp. Cô khiến cho cả lớp cảm thấy rất an tâm. Cũng từ giây phút đấy, tôi bỗng nhiên hết sợ hẳn. Và tôi ngoan ngoan nghe cô giảng bài.
Những xúc cảm của buổi tới trường trước tiên thật đặc trưng và đáng nhớ. Có nhẽ, ngày mai, những xúc cảm và kỉ niệm này vẫn sẽ mãi đọng trong lòng tôi. Và đây sẽ mãi là kỉ niệm đẹp trong lòng tôi. Nó sẽ khiến cho tôi cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ lúc nhớ lại.
Ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên - Mẫu 4
Ngày trước tiên khai trường, đó là dòng ngày mà chắc hẳn ko người nào trong chúng ta với thể quên được. Chiếc ngày đấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với ko khí học đường, nhưng nhìn lại chiếc cặp chú tôi tặng tuần trước làm tôi thêm bổi hổi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm thơ ngây, bé bỏng của một cậu bé lẫm chẫm bước vào cổng trường trong bàn tay gầy guộc nhưng đầy tình thương của bà tôi.
Đó là dòng ngày mà tôi sẽ ko bao giờ quên. Hôm đấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang tới, một niên học mới khởi đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng thơ ngây với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan yếu. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người to phần nào tôi cũng đã trông thấy với dòng gì đó quan yếu. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi tới trường, bố mẹ tôi công việc xa nên ko thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng hào hứng dòng ngày này lắm. Vùng quê tôi ko phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu với, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên phố đi học, bà cháu tôi phải đi qua một con sông. Chưng lái đò đã chờ sẵn chúng tôi ở đó. Tôi thấy nét mặt của chưng tươi hơn mọi ngày, thấp đó cũng vì dòng ngày hôm nay, dòng ngày mà mọi người gọi là “ngày tựu trường” – trong đầu tôi nghĩ vậy. Trên đò với rất nhiều những bạn học trò cùng những bậc phụ huynh. Tôi quan tâm thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt bọn trẻ, trong đó với cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người to giống như bà tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan yếu của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến cho tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ trĩu nặng nhưng rồi lại nhẹ nhõm như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng những giọt sương sớm bởi bà tôi đang kế bên cùng những dập dềnh của sóng nước. Đang mê mải suy nghĩ, chợt tiếng chưng lái đò gọi to làm tôi giật thột: “Những cháu xuống nào, chúc những cháu vui vẻ nhé” Câu nói đấy thật thân thuộc bởi mỗi lần tôi đi đò của chưng đều được nghe nhưng hôm nay sao câu nói đấy lại in sâu vào tâm trí tôi tương tự. Nó như động lực giúp tôi mạnh mẽ thêm trong tâm trạng như hiện giờ. Tôi mạnh dạn chủ động nắm tay bà bước xuống đò. Làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa đi dòng nóng nực lúc ngồi đò và dòng bổi hổi của tâm trạng.
Ơ kìa, kia với phải là trường học, nơi mà tôi sẽ tới. Tôi mù mờ trông thấy tương tự vì thấy nó khang trang và to to hơn bất cứ dòng nhà nào mà tôi từng gặp. Bà xoa đầu tôi, nhẹ nhõm nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và tri thức cháu”. Tôi ngẫm nghĩ mãi về câu nói đấy nhưng vẫn ko hiểu vế sau, tôi cho rằng đó là một câu nói mang tính chất nghệ thuật mà những anh chị trong làng vẫn thường hay nói văn vẻ. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Ngày nay tôi ko còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng ko hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của bà. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một dòng cổng trường to to với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung tiếp giáp với là hàng trăm những bạn học trò khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt với tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng tới tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ ngon dỗ ngọt của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Đồng thời đó, với một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngờ ngạc nhìn thì cô nhẹ nhõm chứa tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến cho tôi nhớ tới mẹ. Tôi ko còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhõm nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.
Đã vào lớp học, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân yêu của bà tôi trong lớp người chen chúc phấn đấu dặn dò con dòng tỷ mỉ trước lúc ra cổng trường. Bà cũng nhẹ nhõm nói với tôi: “Cháu phấn đấu ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Câu nói đấy của bà khiến cho tôi ko còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào lúc nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự hiện tại trong lòng tôi ko còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn tĩnh tâm và chúng tôi đang khởi đầu làm quen với cô giáo.
Ấn tượng của em trong buổi tới trường khai học lần trước tiên - Mẫu 5
Thấm thoắt đã chớm thu. Ko còn tiếng ve ngân của những trưa hè oi ả. Ko còn “…Chín mươi ngày nhảy nhót đồng quê – Ôi! Cả một mùa xuân trong mùa hạ” nữa. Với vẻ như ngày khai học niên học năm nay tới sớm hơn mọi năm. Tự nhiên, những xúc cảm và kí ức ngây ngô về ngày khai trường trước tiên của tôi lại ùa về như nhắc nhở kỉ niệm của một thời đã qua…
Tôi vẫn nhớ hôm đấy – một buổi mai đầy gió và mưa rào. Tôi phải cùng mẹ tới trường để tham gia lễ khai học niên học mới. Hôm đó tôi dậy sớm. Có nhẽ vì tôi thấy mình đã lớn khôn và một lý do quan yếu hơn nữa, đó là ngày khai trường trước tiên trong cuộc thế tôi. Tôi mặc bộ đồng phục mới mà bố tôi đã tậu cho tôi và tự tay chuẩn bị cặp sách. Rồi mẹ đeo cặp vào lưng tôi, mặc bộ áo tơi màu xanh tôi yêu thích, mẹ khoác áo tơi vào rồi dắt tay tôi đi qua màn mưa. Mưa rơi rinh rích, trời âm u và xám xịt. Con đường trở nên lầy lội, sũng nước. Mưa ko to cũng chẳng nhỏ nhưng dằng dai ko dứt. Mưa cứ rơi mãi, rơi mãi ko dứt như tâm trạng của tôi lúc đấy: tôi ko sợ mà lo lắng, hào hứng, nôn nao chờ đợi. Chờ đợi những gì mà tôi sắp sửa trải qua: đó là ngày trước tiên dự buổi khai trường niên học mới. Tôi vẫn nép vào mẹ, bước từng bước qua từng con hẻm quanh co thân thuộc mà lòng cảm thấy lạ lẫm vô cùng. Con hẻm này tôi qua lại hằng ngày nhưng hôm nay tâm trạng của tôi đầy xáo trộn, một điều to lao và mới mẻ đang tới với tôi: tôi đã vào lớp một, tôi đã là người to thật rồi. Tôi khẽ liếc nhìn những cảnh vật xung quanh đã gắn bó với tôi suốt thời thơ ấu: giàn hoa ti-gôn hồng nhạt e lệ trong màn mưa của nhà chưng Tư láng giềng mà tôi vẫn thường hái về chơi trò cô dâu với mấy đứa bạn trong xóm, cây mận xù xì đang lắc lư những chùm quả chín đỏ rực đung đưa trong màn mưa như nói lời chúc mừng tôi ngày đầu tới lớp.Ra khỏi con hẻm nhỏ là đường Trần Mai Ninh tấp nập, đông vui. Những chị học trò thướt tha trong tà áo dài trắng, những anh chị khăn quàng đỏ thắm trên vai, tôi đặc trưng chú ý những bạn cùng lứa với tôi xống áo tinh tươm rụt rè nắm lấy tay mẹ tới trường. Dù mưa vẫn còn tí tách rơi từng giọt trên mái hiên của những ngôi nhà hai bên đường vẫn ko làm cho nụ cười trên môi của những học trò mừng ngày tựu trường kém tươi tỉnh hơn. Mẹ khẽ lay tay tôi và nói: “Tới trường rồi kìa con!” A, trường tôi đây ư? Trông to to và khổng lồ quá! Ngôi trường mới này ko giống như trường mẫu giáo của tôi. Trường to to và khổng lồ hơn trường mẫu giáo nhiều. Trước cổng trường với một tấm bảng đề chữ màu xanh biển rất to, tôi lẩm nhẩm đánh vần: “Trường tiểu học Nguyễn Khuyến” đúng như mẹ giới thiệu cho tôi mấy tuần trước. Qua bậc tam cấp, đại sảnh, khoảng sân rộng đã tới trước cửa lớp. Tôi vẫn nhớ rất rõ là mình học lớp Một bảy do cô Huệ làm chủ nhiệm lớp. Cô dìu tay tôi vào lớp và xếp chỗ ngồi. Tôi lưu luyến buông tay mẹ và chợt cảm giác hụt hẫng chiếm lấy tâm hồn tôi lúc đấy. Tôi nhìn những bạn chung quanh mình trông người nào cũng lạ lẫm. Lúc này, tôi chợt ước ao là mình đã quen những bạn trong lớp. Tôi còn nhớ như in cảm giác bỡ ngỡ rụt rè lúc mọi người, mọi vật xung quanh mình đều lạ lẫm.Nhưng trong lớp với nhiều bạn rất dạn dĩ, những bạn tươi cười chào bạn mới. Tôi thấy mình ngưỡng mộ những bạn đấy biết bao. Cô giáo yêu cầu phụ huynh ra về để lớp khởi đầu giờ học. Tôi chào mẹ qua cửa sổ. Ko biết màn mưa ngoài trời hay nước mắt đã làm mắt tôi nhòe đi. Với vài bạn khóc to lên gọi bố, gọi mẹ lúc thấy bố mẹ ra về. Mưa tạnh. Gió nhẹ mơn man mái tóc tôi. Nắng rét mướt xuyên qua kẽ lá. Buổi lễ khai học tạm hoãn giờ khởi đầu.Cô giáo dẫn chúng tôi xếp hàng theo từng tốp. Lễ khai học khởi đầu trong ko khí trọng thể của nghi tiết chào cờ. Lá cờ đỏ sao vàng bay phơi phới được kéo lên trong bài hát Quốc ca trầm hùng. Cô hiệu trưởng trọng thể đọc báo cáo và mục tiêu cho niên học mới. Cả trường vang vội tiếng vỗ tay. Đám học trò lớp một chúng tôi cũng bắt chước anh chị vỗ tay. Sự rụt rè dần tan biến. Giờ phút thiêng liêng đã tới. Cô hiệu trưởng đánh ba hồi trống khai học niên học mới. Chính tiếng trống đấy đã khởi đầu tương lai cho tôi qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặc to trong cuộc thế tôi.
Bảy năm ròng rã đã trôi qua. Giờ tôi ko còn là cô bé lớp một ngày nào nữa. Những kỉ niệm ngày đấy giờ cũng đã phai nhòa theo năm tháng nhưng vẫn vương vấn mãi trong tôi một thời thơ ấu, thời trong sáng và những kỉ niệm thơ ngây và mùa thu khai trường năm đấy.
--- Cập nhật: 12-04-2023 --- nongdanmo.com tìm được thêm bài viết Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em ❤️️15 Bài Văn Hay từ website scr.vn cho từ khoá ấn tượng của em về ngày khai trường trước tiên.
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em ❤️️ 15 Bài Văn Hay ✅ Những Kí Ức Đẹp Trong Lòng Mỗi Thế Hệ Học Trò Mang Tới Nhiều Cảm Xúc Lắng Đọng Mỗi Lúc Nhắc Tới.
Dàn Ý Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em
San sớt tới độc giả mãu Dàn Ý Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em chi tiết được gợi ý sau đây.
Mở bài: Giới thiệu vấn đề định kể: Ngày trước tiên đi học.
Thân bài
Tâm trạng của em lúc chuẩn bị tới trường
- Sửa soạn sách vở, quần áo tươm tất chu đáo đợi ngày được tới trường.
- Vui vẻ, hào hứng vì sắp được gặp lại bạn bè, thầy cô.
- Suy tư, băn khoăn ko biết trong những tháng qua những bạn đã làm gì và thay đổi như thế nào.
Kể về ngày tới trường
- Sáng hôm đó dậy sớm để ăn uống và chuẩn bị quần áo tới trường.
- Ngạc nhiên trước sự thay đổi của mọi người và cảnh vật: những bạn người nào cũng vui tươi và trông to hơn hẳn sau một mùa hè. Cây phượng đã rụng hết những bông hoa đỏ của đợt chớm hè…
- Lớp học thơm tho mùi của bàn ghế mới, sách vở mới và những bộ quần áo mới.
- Cô giáo luôn tươi cười và tận tình giảng dạy.
- Ngày trước tiên đi học thật vui tươi, hứng khởi.
Kết bài: Nêu xúc cảm về ngày trước tiên đi học.
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Ngắn – Bài 1
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Ngắn gọn để lại nhiều ấn tượng cho những độc giả dưới đây.
Ngày khai trường có nhẽ là một ngày hội quá đỗi thân thuộc với bất cứ một học trò nào. Với tôi cũng vậy, dù đã từng được tham gia nhiều buổi khai trường khác nhau nhưng buổi khai trường trước tiên vào lớp Một chính là kỉ niệm sâu đậm nhất trong cuộc thế học trò. Từ những ngày học mẫu giáo to, tôi đã rất thích thú lúc được nhìn thấy những anh chị lớp Một đi học và ước mình cũng sẽ nhanh được vào lớp Một như những anh chị. Vậy nên lúc ngày khai học vào lớp Một diễn ra, tôi vô cùng hào hứng và mong chờ.
Ngày khai trường hôm đấy, mẹ chở tôi tới trường bằng chiếc xe đạp thân thuộc. Trong mắt tôi, ngôi trường thật đẹp, thật rộng rãi và khang trang. Ngôi trường mới với thật nhiều thầy cô và những bạn học trò. Mọi thứ đều mới, đều bỡ ngỡ, nhưng rồi tôi cũng nhanh quen lúc được gặp những bạn và cô giáo mới của mình.
Sau lúc buổi lễ khai học kết thúc, chúng tôi được về lớp của mình, được làm quen với cô giáo chủ nhiệm và những bạn. Dù vẫn nhiều bạn còn xa lạ, bỡ ngỡ nhưng tất cả đều hào hứng lúc niên học mới diễn ra. Ngày khai trường trước tiên của tôi diễn ra tương tự đó, hồi hộp, hào hứng và cũng thật nhiều niềm vui từ ngôi trường mới. Vững chắc những kỉ niệm đó sẽ theo tôi tới suốt cuộc thế.
Chia Sẻ ???? Những Kỉ Niệm Sâu Sắc Về Thầy Cô Và Mái Trường Mến Yêu❤️️ Ngắn
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Dài – Bài 2
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Dài giúp những em với thể học hỏi thêm nhiều kĩ năng để viết văn thêm quyến rũ.
Một mùa hè nữa lại trôi qua, sau những ngày nghỉ, chúng em quay lại trường để tiếp tục học hành. Một niên học mới lại khởi đầu. Ngày khai trường trước tiên để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.
Vài ngày trước, em cùng bố mẹ đi hiệu sách sắm sửa sách vở tỷ mỉ, chu đáo. Từng quyển sách, quyển vở được em bao bọc và dán nhãn thật đẹp đẽ. Em hồi hộp đếm từng ngày được gặp lại bạn bè và mái trường thân yêu. Ko biết trong những tháng ngày qua những bạn đã thay đổi như thế nào; những dòng cây bé xíu trong trường đã to thêm nhiều chưa;… bao nhiêu nghi vấn vây quanh em vừa làm em hào hứng, hồi hộp lại thêm trằn trọc khó ngủ.
Sáng ngày tựu trường em dậy sớm và được mẹ đưa tới trường. Trước cánh cổng rộng to đang mở ra trước mắt mình, em vẫy tay chào mẹ rồi bước vội vào trong. Hiện ra trước mắt em là một sân trường đông đúc, rộn ràng tiếng cười đùa, trò chuyện của những bạn học trò sau bao ngày gặp lại. Những hàng cây như to hẳn lên, chững chàng, cứng cáp hơn trước rất nhiều. Thoang thoảng là mùi sơn mới của những bức tường, những bộ bàn ghế lâu ngày ko sử dụng được nhà trường tân trang lại.
Em từ từ bước đi, hít thở bầu ko khí ở trường học đã lâu ko được tận hưởng thì chợt với một cánh tay vỗ vào vai em. Hóa ra đó là cô bạn thân cùng lớp của em. Chà! Cậu to hơn nhiều đấy nhỉ. Chúng em cùng nhau trò chuyện tíu tít và bước đi tới lớp học của mình – dòng cảm giác mà lâu lắm rồi mới với lại được vô cùng dễ chịu. Bước chân vào lớp học, những bạn tươi cười chào em; bạn nào cũng to hơn, đáng yêu hơn và vui vẻ hơn.
Vì là ngày trước tiên nên chúng em chưa phải học gì nhiều chỉ nghe cô giáo dặn dò và chuẩn bị cho buổi khai học ngày mai. Cô giáo từ từ bước vào lớp, trên tay cầm quyển sổ ghi chép tươi cười nhìn chúng em. Cô mặc chiếc áo dài trắng, khuôn mặt hiền từ, giọng nói nhẹ nhõm và với nụ cười tươi. Cô phổ biến chúng em về nội quy của lớp học và công việc chuẩn bị cho niên học mới. Chính sự tập trung và say mê của cô làm cho chúng em đắm chìm mà quên mất đi sự trôi chảy của thời kì.
Sau lúc phổ biến xong nội quy lớp học và nội dung chương trình, cô trò chuyện cùng chúng em để hiểu nhau hơn. Buổi dặn dò kết thúc trong niềm hoan hỉ của cả cô và trò. Trở về nhà trong tâm trạng vui vẻ, em hi vọng đây sẽ là một niên học đầy may mắn và hứng khởi.
Đọc Thêm Bài ???? Kể Về Một Kỉ Niệm Với Thầy Cô Giáo Mà Em Nhớ Mãi ❤️️15 Bài
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Hay – Bài 3
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Hay là tài liệu tham khảo hữu ích để những em với thể đạt được điểm cao cho kì thi của mình.
“Cứ mỗi độ thu sang
Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hương thơm ngát
Ong bướm bay rộn ràng
Em cắp sách tới trường…”.
Lúc đọc lại những câu trên mỗi chúng ta đều nhớ, hàng năm cứ tới độ thu sang khoảng đầu tháng 9, lá ngoài đường rụng nhiều và trên ko với những đám mây bàng bạc, ngoài vườn hương thơm ngát, ong bướm bay rộn ràng, lòng em lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường, lại xôn xao khó tả.
Thật vậy, những câu thơ này đã làm em nhớ lại dòng buổi sớm mai em được mẹ nắm tay dắt đi trên con đường với hai hàng cây xanh thẳng tắp tới ngôi trường với mái ngói đỏ tươi. Những cây bàng và cây phượng đứng sừng sững trên dòng sân rộng, sạch đẹp được cha, mẹ hay chị dẫn tới trường vì cũng là buổi trước tiên đi học như em.
Chao ôi, em bước theo cánh tay vẫy gọi của cô nhưng tay em ko sao rời được tay mẹ, mẹ em phải gỡ tay em ra và đẩy nhẹ em đi về phía cô. Kế bên em với bạn khóc thút thít, còn em chỉ muốn chảy nước mắt. Vào lớp, em được xếp ngồi bàn thứ hai kế bên của sổ, em nhìn ra ngoài sân, mẹ em và những phụ huynh đang chào nhau vui vẻ ra về.
Em cúi xuống lục trong cặp lấy ba cuối Tiếng Việt lớp Một mở ra… Giọng của cô giáo trong trẻo, lúc đầu còn nhỏ nhẹ sau to dần lên… nghe vừa lạ vừa quen… Thế là em đã đi học.
Gợi Ý Bài ???? Hãy Kể Một Kỉ Niệm Khó Quên Về Tình Bạn ❤️️15 Bài Văn Hay
Kể Về Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Ngắn Gọn – Bài 4
Kể Về Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Ngắn Gọn, những kỉ niệm khó quên đối với mỗi bạn lúc nhắc về ngày đầu đi học của mình.
Tôi còn nhớ như in buổi sáng hôm đó, lúc vừa bước vào trường, mọi thứ thật là đẹp và lộng lẫy. Bao nhiêu là cờ, là hoa và bao nhiêu là thầy cô với bạn bè, thật là đông vui nở rộ như một ngày hội vậy! Tôi tiến tới hàng ghế lớp mình cùng với bao bạn bè mới với một niềm vui khôn xiết lẫn một tẹo rụt rè. Điều mà tôi nhớ nhất đén tận ngày hôm nay là tôi đã nhận nhầm lớp của mình chỉ vì mải chơi. Mọi người biết vì sao ko? Đó là lúc vừa kết thúc buổi khai học ở trường, tôi với mấy đứa bạn chạy lên sân khấu để chơi.
Lúc tôi và mấy đứa bạn thấy mọi người đã vào hết lớp của mình rồi thì chúng tôi nháo nhát chạy về lớp học. Trong lúc chạy về lớp, chúng tôi rất sợ, sợ rằng cô giáo sẽ mắng. Chỉ vì chúng tôi tương đối bị hoảng nên đã chạy nhầm vào lớp 1B mà trong lúc đó chúng tôi học lớp 1A. Vừa chạy vào lớp, cô giáo lớp 1B hỏi chúng tôi là học trò lớp mấy, học cô giáo nào mà sao chạy nhầm vào lớp của cô.
Lúc đó, chúng tôi mặt đỏ tía tai, xấu hổ tới nỗi chẳng dám quay xuồng lớp. Rồi cô giáo cũng nhẹ nhõm rắt tay chúng tôi về lớp, về tới lớp củ mình, chúng tôi thật vui và đã học được một bài học quý giá tới tận ngày hôm nay.
Tìm Hiểu Bài ???? Kể Lại Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Về Tình Bạn ❤️️15 Bài Văn Hay
Hãy Kể Về Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em – Bài 5
Hãy Kể Về Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em là đề bài rất thường hay gặp trong những đề thi rà soát cuối kì.
Ngày khai học đáng nhớ nhất của bạn như thế nào? Với tôi, ngày khai học đáng nhớ nhất đấy là lúc tôi là một học trò lớp 5. Tôi còn nhớ rõ đó là vào một buổi sáng mùa thu tiết trời thật trong trẻo. Tôi dậy từ rất sớm, khoác trên mình màu áo trắng tinh khôi, đeo chiếc khăn quàng đỏ tươi tung tăng tới trường. Vẫn là ngôi trường thân quen đấy, nhưng hôm nay tôi thấy sao mà trường thật đẹp, thật lộng lẫy.
Thấp đây là buổi lễ khai học cuối cùng của tôi dưới mái trường thân yêu này nên xúc cảm trong tôi lúc này xao xuyến tới lạ thường? Tiếng nhạc,tiếng hát ca tưng bừng, tiếng gọi chào nhau ơi ới của lũ bạn bè sau kì nghỉ hè dài hay tiếng khóc nấc rụt rè của những em nhỏ ngày đầu tựu trường hôm đấy nhường nhịn như một lần nữa tái tạo lại trong trí tưởng tôi. Tôi nhớ rõ tiếng thầy hiệu trưởng phát biểu chào một kì học mới thật thành công, chúc cho chúng tôi một niên học ý nghĩa.
Tôi nhớ cả tiền trống :” Tùng tùng tùng…” mở đầu niên học mới, nhớ sắc xanh, sắc đỏ của những chùm bóng bay được thả trên bầu trời mùa thu ngày hôm đó. Tất cả, tôi đều nhớ rõ mồn một. Ngày khai học cuối cùng dưới mái trường tiểu học thân yêu đó luôn là kỉ niệm khó phai trong lòng của tôi vậy đó.
Chia Sẻ ???? Kể Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Trong Đời Học Sinh ❤️️ 15 Bài Hay
Kể Về Ngày Khai Trường Đầu Tiên Văn Mẫu Chọn Lọc – Bài 6
Kể Về Ngày Khai Trường Đầu Tiên Văn Mẫu Chọn Lọc từ SCR.VN và san sớt tới những độc giả dưới đây.
Đối với tôi đẹp và xúc cảm nhất đó là ngày khai trường trước tiên trong cuộc thế, ngày bước vào lớp 1. Sáng sớm một buổi sáng se lạnh của mùa thu, mẹ gọi tôi dậy để chuẩn bị vệ sinh tư nhân và ăn sáng để tới trường. Hôm nay sao lạ lắm, tôi rất phấn khởi và cảm thấy nôn nao trong người chắc hẳn bởi vì sắp được tới lớp.
Sau lúc ăn sáng, mẹ mặc cho tôi một bộ quần áo trắng và chiếc cặp mới mới mẹ đã tậu từ hôm trước. Mẹ chở tôi trên con đường làng uốn lượn, cảnh vật xung quanh sao hôm nay rất lạ chắc có nhẽ tôi đã đi học. Đứng trường cổng trường khang trang, tôi bỗng lo sợ và với đôi chút lo lắng, mẹ xoa đầu và dặn dò vào lớp với những bạn, ngoan ngoãn nghe lời thầy cô giáo. Ngày trước tiên đi học tương tự đó nhưng sẽ mãi là kỉ niệm đẹp nhất trong quãng đời học trò và theo tôi suốt cuộc thế.
Đọc Thêm???? Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Của Em ❤️️15 Bài Văn Hay Nhất
Bài Văn Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Điểm 10 – Bài 7
Bài Văn Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Điểm 10 giúp những em với thể học hỏi thêm những diễn đạt bài văn hay và logic.
Cứ mỗi lần thấy bàng thay lá trong lòng tôi lại bổi hổi, náo nức như trở về ngày trước tiên tôi cắp sách tới trường. Buổi sáng hôm đấy một buổi sáng đầu thu trong xanh và mát mẻ, tôi ngồi sau tấm lưng tảo tần của mẹ, hào hứng muốn nhìn thấy trường mới.
Cánh cổng sắt của trường đang mở rộng, cánh cửa sẽ chào đón tôi suốt năm niên học nữa. Nhìn những anh chị lớp trên nô đùa, chạy nhảy, tôi bỗng thấy lo lắng, rụt rè ko muốn vào trường, trường mới ko giống như trường mẫu giáo, to hơn và rộng hơn nhiều khiến cho tôi thấy mình thật nhỏ bé. Nép sau lưng mẹ, thấy những bạn khác đang chạy vào trường, tôi bỗng òa khóc. Tới hiện tại tôi vẫn ko hiểu vì sao mình khóc: Vì làm nũng mẹ, vì sợ hay vì tủi thân? Mẹ dịu dàng vuốt tóc tôi, bàn tay lam lũ chai sạn lau nước mắt cho tôi.
Đôi mắt tràn đầy yêu thương của mẹ long lanh, mẹ ôm chắc tôi vào lòng, xoa lưng cho tôi, dỗ tôi nín khóc. Tôi còn nhớ giọng nghẹn ngào của mẹ: Con của mẹ khóc nhè xấu lắm. Cô giáo xinh xẻo sẽ dạy con đọc truyện cổ tích, những bạn sẽ cùng chơi ô ăn quan, xỉa cá mè. Con sẽ được khám phá bao điều hay. Nín khóc đi bé con của mẹ, mẹ đưa con vào lớp, nhé!
Sau đó, một cô giáo nhìn rất hiền dịu bước tới. Cô mặc áo dài và mái tóc đen tuyền ngang vai, nhìn cô thật là đẹp. Cô nhẹ nhõm tới sắp tôi và nói: Để cô dẫn con vào lớp nhé! Hôm nay là ngày vào lớp Một trước tiên của con, con phấn đấu học tập nhé – Cô nhẹ nhõm nói với tôi. Sau đó, cô đưa tôi vào bàn học của mình. Tôi nhìn xung quanh thấy những bạn nhỏ xung quanh mình và tôi ko còn sợ sệt nữa. Cô đứng lên chào cả lớp và giới thiệu tên của cô: Cô là cô Hằng, cô rất vui vì hôm nay được gặp những em.
Kể từ hôm nay, cô sẽ là cô giáo chủ nhiệm của lớp mình, cả lớp hãy cùng phấn đấu học tập thật tốt nhé!. Một cảm giác vui vẻ tràn tới bên tôi. Tôi ko sợ hãi nữa mà thấy mình như chững chàng, to hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài, lắng tai cô giảng bài.
Hồi đấy còn nhỏ, tôi ko hiểu hết lời nói của mẹ. Lúc to lên, tôi mới biết đằng sau nụ cười khích lệ tôi kia, mẹ đang cố giấu đi những lo lắng. Ngày khai trường vào lớp một đấy, lúc nào nhìn qua cửa lớp tôi vẫn thấy mẹ đứng đó như để truyền thêm can đảm cho tôi. Ngưỡng cửa bước vào toàn cầu tri thức, với mẹ dẫn dắt tôi, với ánh mắt, với dòng ôm và với cả tình thương bát ngát mẹ dành cho tôi, kỷ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường trước tiên.
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Ấn Tượng – Bài 8
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Ấn Tượng sẽ mang tới cho độc giả những gợi ý hay về cách làm văn đặc sắc và quyến rũ.
Quãng đời học trò của người nào cũng đều phải trải qua rất nhiều buổi lễ khai trường. Nhưng đối với tôi, ngày khai trường trước tiên của những niên học cấp hai lại để lại những ấn tượng thật tốt đẹp.
Ngày khai trường của một học trò lớp sáu – học trò đầu cấp với tôi thật trọng đại. Tôi nhường nhịn như đã trưởng thành hơn một bậc. Điều đấy khiến cho tôi cảm thấy sung sướng, hồi hộp và hào hứng mong chờ. Nhưng lúc đứng trước cánh cổng trường cao rộng, trước một khuông cảnh nở rộ tiếng nói cười, tôi lại với chút lo lắng.
Buổi lễ khai học khởi đầu vào đúng bảy giờ ba mươi phút. Một hồi trống giòn giã vang lên. Trống ngực đập mạnh, tôi hồi hộp chờ đợi những điều tiếp theo Rồi cũng tới lượt lớp tôi diễu hành, tiếng nhạc rộn ràng, tiếng vỗ tay rào rào. Lúc đi qua trước lễ đài, tôi với cảm giác cả trường đang nhìn vào chúng tôi: những thầy cô giáo, những vị khách mời, những anh chị lớp trên Ko khí tưng bừng, sự chào đón nồng nhiệt của mọi người khiến cho tôi sung sướng. Học trò lớp sáu như chúng tôi như là niềm mong đợi, kỳ vọng tiếp bước những anh chị lớp chín.
Sau lúc lễ diễu hành kết thúc, dù đã trở về và ngồi lặng yên ổn trong hàng của mình, tôi vẫn bị ko khí náo nức tưng bừng của ngày khai trường làm cho hồi hộp, thích thú. Những lời phát biểu của thầy cô, những tiết mục văn nghệ đem lại cảm giác vui tươi, rộn ràng. Nhưng có nhẽ kỷ niệm tôi ko thể quên được đó chính là lúc kết thúc buổi lễ khai học, thầy hiệu trưởng đã thay mặt những thầy cô trong trường đánh lên hồi trống khai trường.
Đó là một hồi trống trang nghiêm nhất, vang vọng nhất mà tôi từng nghe; nó vang lên trong ko khí yên ổn phăng phắc, nghiêm trang và hồi hộp. Tôi hiểu rằng, từ giờ phút đấy, chúng tôi sẽ bước vào một niên học tập mới. Thầy cô mới, bạn bè mới, môn học mới – tất cả đều đang đợi chờ tôi ở phía trước. Tất cả đều hứa hứa hẹn về một niên học đầy có ích, đầy thú vị.
Sau lúc kết thúc buổi lễ, chúng tôi ra về trong niềm hoan hỉ. Ngày mai, tôi sẽ tới trường với tư cách là một học trò trung học hạ tầng. Tuy đó ko phải là buổi học trước tiên ở ngôi trường mới, nhưng tôi tin chắc đó sẽ là một buổi học vô cùng ý nghĩa lúc tôi chính thức trở thành học trò của ngôi trường cấp hai yêu dầu.
Điều đó khiến cho tôi cảm thấy vô cùng hãnh diện, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn. Lúc nhắc về những kỉ niệm ngày khai trường, trong lòng tôi lại nhớ tới những câu văn trong tác phẩm Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh mà tôi đã từng đọc: Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên ko với những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường.
Đọc Thêm ???? Kể Lại Những Kỉ Niệm Ngày Đầu Tiên Đi Học ❤️️15 Bài Ngắn Hay
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Chi Tiết – Bài 9
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Chi Tiết, lối kể chuyện trung thực và giàu xúc cảm. Hình ảnh phổ quát và gợi tả đem tới cho độc giả với dòng nhìn tổng quan nhất.
Có nhẽ trong cuộc thế mỗi người đều sẽ luôn ghi nhớ về những kỉ niệm của tuổi học trò. Đối với tôi, một trong những kỉ niệm sâu sắc và đáng nhớ nhất chính là về buổi khai trường trước tiên dưới mái trường Trung học hạ tầng.
Sau biết bao tháng ngày miệt mài nỗ lực học tập để với thể hoàn thành tốt trong kì thi chuyển cấp. Tôi đã đạt được mong ước của mình là với thể đặt chân vào ngôi trường cấp hai – một ngôi trường chuyên của thị xã mà tôi hằng ước mong. Ngày hôm nay, tôi tới trường dự lễ khai học niên học mới trong tâm thế của một học trò cấp hai. Với sự thay đổi này, tôi cảm thấy mình như trưởng thành thêm một bậc vậy.
Trong bộ đồng phục mới tinh đã được mẹ giặt sạch sẽ. Tôi đeo chiếc cặp mới đã chuẩn bị đầy đủ sách vở và đạp xe tới trường. Chiếc xe đạp là phần thưởng mà bố hứa sẽ tặng tôi nếu thi đỗ. Trường mới cách nhà tôi khoảng mười lăm phút đạp xe. Lúc tới nơi, tôi cảm thấy ngôi trường hôm nay sao mà khác. Sân trường được quét dọn sạch sẽ và được phủ đầy những hàng ghế dành cho học trò.
Đúng bảy giờ ba mươi phút, lễ khai học chính thức khởi đầu. Một hồi trống giòn giã vang lên. Chúng tôi khởi đầu lễ diễu hành. Ko khí tưng bừng, rộn ràng. Lúc đi qua sân khấu, tôi với cảm giác như những thầy cô đang nhìn chúng tôi. Điều đấy khiến cho tôi cảm thấy thật hồi hộp. Sau lúc buổi lễ diễu hành kết thúc, cả trường ổn định để tiến hành nghi tiết chào cờ vô cùng nghiêm trang. Tuần tự là những lời phát biểu của thầy hiệu trưởng, những tiết mục văn nghệ diễn ra.
Đặc thù, tôi vô cùng vinh dự lúc được đại diện cho toàn thể học trò khối lớp 6 lên phát biểu cảm tưởng. Lúc mới bước lên sân khấu, tôi cảm thấy vô cùng hồi hộp, thậm chí còn ko dám nhìn xuống dưới sân trường. Đây là lần trước tiên tôi đứng trước nhiều người tương tự. Thật may mắn, tôi nhanh chóng lấy lại được tĩnh tâm. Bài phát biểu cũng diễn ra vô cùng trôi chảy. Sau lời phát biểu của mình, tôi đã nhận được tiếng vỗ tay của toàn trường. Lúc trở về, tôi cảm thấy vô cùng hãnh diễn.
Buổi lễ khai học kết thúc bằng hồi trống chào mừng niên học mới của thầy hiệu trưởng. Đối với tôi, tiếng trống đấy vô cùng ý nghĩa. Đó là một hồi trống trang nghiêm nhất, vang vọng nhất mà tôi từng nghe. Nó vang lên trong ko khí yên ổn phăng phắc, nghiêm trang và hồi hộp. Tôi hiểu rằng, trong giờ phút đấy, người nào cũng nghĩ tới một niên học đầy nỗ lực ở phía trước.
Sau lúc kết thúc buổi lễ khai học, chúng tôi thực sự đã bước vào một niên học mới. Tôi với Hoa – cô bạn thân của mình hào hứng cùng nhau lên lớp. Tiết học trước tiên, chúng tôi được học môn Ngữ Văn – môn học mà tôi vô cùng yêu thích. Bài giảng của cô giáo đã đem tới cho tôi những bài học thật thú vị. Buổi học hôm đấy sao mà trôi qua thật nhanh và tràn ngập tiếng cười.
Dù mai này với trưởng thành, nhưng buổi khai trường năm lớp 6 cứng cáp sẽ là một dấu ấn khó phai mờ trong cuộc thế học trò của tôi.
Chia Sẻ ⏩ Tả Một Kỉ Niệm Khó Quên Về Tình Bạn ❤️️15 Bài Văn Hay Nhất
Bài Văn Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Điểm Cao – Bài 10
Bài Văn Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Điểm Cao giúp những em với thể trau dồi thêm nhiều tri thức, những ý văn hay để hoàn thiện bài văn của mình.
Chiếc ngày bước vào ngôi trường tiểu học lần trước tiên là một kí ức đẹp trong em. Buổi sáng cuối thu hôm đấy, mẹ chở em tới trường. Mẹ dặn dò, động viên em rất nhiều nên em cũng bớt lo lắng đôi chút.
Cảm giác hào hứng, hồi hộp xen lẫn lo lắng vẫn còn in lại rất rõ rệt. Mẹ thấy em vui vẻ tương tự nên rất vui. Mẹ kể cho em nhiều thứ lắm, nhất là lần đầu mẹ tới trường giống em hiện tại. Mẹ bảo rằng lúc đấy mẹ rất lo sợ nhưng lúc vào trường thì cứ như một toàn cầu mới vừa chào đón mẹ vậy. Em yên ổn lặng lắng tai kỹ từng chút. Lâu lâu, em chứa tiếng hỏi những thắc mắc mà chỉ với dòng lứa tuổi đó mới với thể nghĩ ra được. Nào là Mẹ ơi, cô giáo với dữ ko? Cô giáo với đánh con hay những bạn với nạt con ko?.
Mẹ chỉ mỉm cười trước những nghi vấn ngây ngô của em. Lúc mẹ bảo rằng sắp tới trường rồi, tim em bỗng đập nhanh hơn thường ngày. Em ôm chặt lấy mẹ, rúc đầu vào tấm lưng người như sợ bị người nào đánh. Mẹ cứ mỉm cười, thì thầm câu hát: Ngày trước tiên đi học, mẹ dắt em tới trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ ngon dỗ ngọt yêu thương. Lúc mẹ đỡ em xuống xe, em vẫn ôm mẹ như đứa con nít lên 3. Mẹ nói với em rằng: Con ơi, đừng lo sợ gì cả. Bước qua cánh cổng này, một toàn cầu mới hoàn toàn thuộc về con rồi đó.
Nơi đây, con sẽ gặp được nhiều bạn mới, thầy cô mới. Con sẽ học được rất nhiều tri thức hay, những bài học ý nghĩa trong cuộc sống. Hãy cho mẹ thấy con đã to và với thể bước đi bằng đôi chân của chính mình nào bé yêu. Mẹ tin con sẽ làm được tất cả. Nghe xong, em vội quẹt đi nước mắt, nở một nụ cười thật tươi với mẹ. Mẹ hài lòng nắm tay em đi tới cổng trường. Sau đó, mẹ hôn em một dòng rồi thả lỏng tay của mình.
Nhớ lại những câu nói lúc nãy, em lấy hết can đảm bước vào ngôi trường mới với câu nói: Mẹ tin con sẽ làm được tất cả cứ văng vọng bên tai. Mẹ ơi, hãy yên tâm nhé. Con sẽ bước đi, bằng đôi chân nhỏ bé này. Cho dù đây chỉ là bước khởi đầu nhưng tới một lúc nào đó, con sẽ tự tín quyết định ước mơ và tương lai của mình. Hãy tin con, mẹ nhé!
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp Một Ngắn – Bài 11
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp Một Ngắn ược giới thiệu tới những độc giả sau đây, cùng theo dõi nhé!
“Ngày trước tiên đi học, em mắt ướt nhạt nhòa, cô vừa đi vừa dỗ, mẹ vỗ về yêu thương…” Lời bài hát thiếu nhi em đã thuộc làu từ lâu đột nhiên được phát trên ti vi làm em nhớ tới kỉ niệm ngày trước tiên đi học của mình biết bao.
Đó là một ngày mùa thu đẹp trời, lúc em bước vào lớp 1. Bầu trời cao vời vợi, trong veo ko một gợn mây. Những cơn gió nhè nhẹ thổi làm lá khô xào xạc trên mặt đường.
Em được mẹ gọi dậy vào buổi sáng để chuẩn bị đi học lớp 1. Mặc dù tối qua đã được ba mẹ dặn dò kĩ lưỡng, em vẫn cảm thấy sợ và ko muốn lên xe. Cuối cùng, sau những lời trấn an dịu dàng của mẹ, em đã lên xe để mẹ chở tới trường tiểu học Ngô Quyền. Với rất nhiều bạn cũng tầm tuổi em đứng ở cổng, thấy nhiều bạn níu áo mẹ khóc lóc làm em cũng sụt sịt theo. Thế rồi trống trường “tùng tùng tùng” vang lên, mẹ dắt tay em tới lớp theo danh sách dán ở cổng trường để xếp hàng.
Xung quanh toàn người ko quen biết làm em ngại ngùng lúng túng chỉ muốn nép vào mẹ. Nhưng tất cả phụ huynh đều phải ra về, sau đó là tiếng thầy hiệu trưởng trầm ấm đọc những nội quy và dặn dò. Cuối cùng, em và những bạn được cô giáo dẫn vào lớp, sắp xếp chỗ ngồi để khởi đầu buổi học trước tiên. Bàn ghế còn thơm tho mùi gỗ mới làm em như được trấn an tâm lý hơn, trong buổi học đó em đã mạnh dạn phát biểu mấy lần và được cô khen nữa.
Ngày trước tiên đi học của em như thế đó. Ngày nay đã thân thuộc với trường lớp, thầy cô và bạn bè nên em ko còn bỡ ngỡ nữa. Đó là ngày đặc trưng mà em luôn nhớ mãi.
Đọc Thêm ???? Bài Văn Tả Cô Giáo ❤️️ 15 Bài Văn Mẫu Tả Hay Đạt Điểm 10
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp 7 Hay Nhất – Bài 12
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp 7 Hay Nhất giúp những em học trò với thêm nhiều tài liệu ôn tập thật tốt.
Giờ đây tôi đã to, đã là một học trò lớp 7 – là niên học thứ Hai của mái trường trung học hạ tầng. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường trước tiên vào lớp Một. Nhất là lúc mùa thu đang tới, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhõm, mà đượm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm đấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên ko trung. Những cơn gió nhẹ nhõm thổi quanh những cây bên đường.
Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên ko, rồi nhẹ nhõm theo cơn gió chạm mặt đất… Xào xạc… Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, tới dòng cây hay ngôi nhà ven đường, nhường nhịn như đều thay đổi. Tôi cảm thấy tương tự. Và bỗng trông thấy rằng, trong lòng tôi nhường nhịn như với một cảm giác nào đó, khó tả.
Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một toàn cầu màu nhiệm khác, to to hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp Một cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to to quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn ràng. Và cũng thoáng loáng thoáng vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ.
Sau đó, một cô giáo với mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước tới bên chúng tôi và nói:” Hôm nay là ngày vào lớp Một trước tiên của những em, những em hãy phấn đấu học tập nhé. Xin cảm ơn những bậc phụ huynh đã quan tâm tới việc giáo dục cho thế hệ trẻ!” Những phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Những bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía những bạn đang đứng.
Tôi ko hiểu gì vẫn ngờ ngạc và sợ hãi, tôi phải xa mẹ… Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi tới chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và những bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình ko còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn tới bên tôi. Tôi thấy mình như chững chàng, to hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học trước tiên lớp 7.
Gợi Ý ⏩ Tả Cô Giáo Chủ Nhiệm ❤️️15 Bài Văn Tả Điểm 10
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp 8 Đặc Sắc – Bài 13
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp 8 Đặc Sắc được nhiều độc giả quan tâm và san sớt dưới đây.
Năm nay tôi đã là một học trò lớp 8, cô học trò ngày càng trưởng thành so với 8 năm về trước. Dù đã tham gia nhiều buổi khai trường khác nhau nhưng buổi khai trường trước tiên vào lớp Một chính là kỉ niệm sâu đậm nhất trong cuộc thế học trò. Đêm trước ngày khai học, tôi khó ngủ với tâm trạng hào hứng, mong chờ ngày khai trường. Khác với tôi mẹ vẫn thật tĩnh tâm và chuẩn bị chu đáo mới dụng cụ, quần áo cho ngày mai.
Sáng hôm sau, tôi được mẹ chở đi trên chiếc xe đạp thân quen, tới trường thật nhanh, nhìn từ xa vượt trội với dòng chữ chào mừng ngay khai học niên học mới. Hai hàng cờ bay phất phới trong gió. Sườn cảnh thật rạng rỡ và rộn ràng với những tiếng chim líu lo như vẫy gọi chúng tôi tới trường thật đúng giờ.Trong sân trường, với rất nhiều học trò, người nào cũng vui tươi, thỉnh thoảng với vài bạn tỏ ra sợ sệt và ngại ngùng quấn bên chân mẹ.
Thấy tôi với vẻ lo sợ, mẹ khuyên tĩnh tâm, vui vẻ và làm quen với những bạn xung quanh. Tiếng trống trường đã điểm, thầy giáo và học trò khởi đầu lễ Quốc kì. Tiếng quốc ca vang lên trong nắng sớm. Thầy giáo đứng lên bục phát biểu, sau đó là cha mẹ phụ huynh. Sau buổi lễ chúng tôi được về lớp của mình, thầy cô mới, bạn bè mới nhưng sao tôi vẫn rất hào hứng với buổi học trước tiên trong đời.
Ngày trước tiên đi học diễn ra với nhiều xúc cảm lo lắng, hào hứng và niềm vui từ thầy cô, bạn bè mới. Đây là một kỉ niệm khó quên của tôi.
Tặng Bạn ???? Thẻ Cào Miễn Phí ❤️ Nhận Thẻ Cào Free Mới Nhất
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp 8 Ngắn Nhất – Bài 14
Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em Lớp 8 Ngắn Nhất giúp những bạn học trò với thêm ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn của mình.
Trong kí ức tuổi học trò của mình, kỉ niệm sâu đậm nhất đối với tôi có nhẽ đó chính là ngày khai trường trước tiên. Ngày khai trường đấy dù cách đây nhiều năm rồi nhưng mỗi lúc nhớ lại tôi vẫn nhớ rõ từng sự kiện, từng xúc cảm của tôi. Có nhẽ bởi đó chính là lần trước tiên tôi được xúc tiếp với một môi trường hoàn toàn mới mẻ ngoài gia đình và người thân của mình, nên ko tránh khỏi những xúc cảm lo lắng, bổi hổi. Lạ lẫm với tất cả mọi thứ, lo lắng với những thứ mới lạ xung quanh mình, đó là những cảm giác mà tôi sẽ ko bao giờ quên được.
Trước lúc bước chân vào lớp Một, tôi vẫn là một đứa bé vô cùng thơ ngây, hồn nhiên sống trong sự bao bọc, chở che yêu thương của bố mẹ và cả gia đình. Ngoài mái nhà của mình và những nơi công cùng của địa phương mình thì tôi chưa từng tới một ko gian, một môi trường nào khác. Vì vậy mà trường học đối với tôi lúc đó vô cùng mới mẻ.
Để cho tôi bớt lạ lẫm thì bố mẹ tôi thường xuyên nói chuyện với tôi về trường học. Mẹ tôi nói đó cũng giống như ngôi nhà thứ hai của tôi vậy, vì ở đó sẽ với thầy cô yêu thương, dạy dỗ tôi tựa như bố mẹ. Hơn nữa, tôi sẽ với những người bạn mới. Lúc đi học, tôi sẽ cảm thấy thích thú và với nhiều niềm vui.
Lúc biết mình sắp phải đi học, tôi ko hề sợ hãi mà trái lại tôi lại với chút mong chờ, vì ko biết ở đó như thế nào, sẽ vui vẻ ra sao. Trước ngày khai trường, mẹ tôi đã đi chợ và tậu về cho tôi rất nhiều sách vở mới, cặp xách mới làm tôi rất vui. Dù còn chưa biết chữ nhưng tôi cũng mang sách ra bàn học, nâng niu mở từng trang sách, động tác rất nhẹ nhõm vì tôi rất sợ chẳng may mình nhỡ tay thì quyển sách xinh đẹp này sẽ rách.
Ngoài sách vở mới thì mẹ còn tậu cho tôi một chiếc cặp sách màu hồng, trên đó với in hình của búp bê tóc vàng. Và một món quà đặc trưng của bố tặng cho tôi nhân dịp tôi vào lớp Một, đó chính là một bộ váy rất đẹp. Chiếc váy với hai phần, phần áo tay bồng và phần chân váy xếp li vô cùng điệu đà. Tôi vui lắm vì ngày khai trường sắp tới này tôi ko chỉ với cặp xách mới, sách vở mới mà còn được trưng diện một bộ quần áo đẹp. Tôi càng mong chờ hơn tới ngày khai trường, mong nó nhanh nhanh tới.
Cuối cùng, ngày đó cũng tới. Hôm đấy là ngày mùng năm tháng chín, mẹ tôi đã dậy thật sớm để giúp tôi chuẩn bị đồ ăn sáng và quần áo, đồ tiêu dùng. Vì quá hào hứng nên tôi cũng dậy từ sớm mà ko cần mẹ phải gọi như những mọi ngày. Những hoạt động của tôi cũng diễn ra thật nhanh nhẹn khác lạ: từ đánh răng rửa mặt tới ăn sáng.
Hôm nay, vì mẹ bận việc nên bố đã giữ nhiệm vụ đưa tôi tới trường. Ngồi trên chiếc xe máy của bố, lòng tôi cảm thấy vô cùng hồi hộp. Ngày hôm nay, tôi sẽ tới trường. Ở đó, tôi sẽ khám phá được tất cả những niềm vui, những điều kì diệu mà anh trai thường kể. Trên phố đi, tôi cứ ríu rít hỏi bố: Bố ơi sắp tới trường rồi phải ko ạ? rồi Ở trường với nhiều bạn ko bố, những nghi vấn liên tục, dồn dập khiến cho bố tôi ko trả lời kịp. Bố chỉ phì cười mà nói Sắp tới rồi con ạ! làm tôi đã hồi hộp càng thêm hồi hộp.
Lúc tới trường học tôi với chút lo lắng, sợ hãi vì ở đây rất đông người, với những bạn chỉ tầm tuổi tôi, cũng với những anh chị to tuổi hơn mình. Ko khí vô cùng nở rộ, ồn ào. Nhìn nhiều bạn cũng nắm tay bố mẹ tới trường nhưng tới nơi thì òa khóc nức nở làm tôi cũng rất muốn khóc theo. Nhưng với bố kế bên tôi ko sợ hãi nữa, kiểu mẫu đứng vào hàng trước tiên nên tôi được cô giáo tuyên dương và bố em thì rất tự hào.
Đó là những kỉ niệm giản đơn nhưng có nhẽ ko bao giờ tôi với thể quên được về ngày khai trường trước tiên của mình.
Chia Sẻ Cách ???? Nhận Thẻ Cào 50k Miễn Phí ❤️ Kiếm Thẻ Cào Free
Bài Văn Tả Về Ngày Khai Trường Lớp 8 Ngắn Hay – Bài 15
Bài Văn Tả Về Ngày Khai Trường Lớp 8 Ngắn Hay được nhiều độc giả quan tâm và san sớt sau đây, cùng đón đọc ngay nhé!
Ngày trước tiên khai trường, đó là dòng ngày mà chắc hẳn ko người nào trong chúng ta với thể quên được. Chiếc ngày đấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với ko khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học trò lớp một nắm tay bố mẹ dẫn tới trường, làm tôi thêm bổi hổi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm thơ ngây, bé bỏng của một cậu bé lẫm chẫm bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ tôi.
Đó là dòng ngày mà tôi sẽ ko bao giờ quên. Đó là một buổi sáng cuối thu êm đềm, bầu trời cao trong xanh với ánh nắng vàng tươi. Chiếc mùa thu ở quê tôi thật đặc trưng – mùa thu miền Bắc trời se lạnh. Nhưng nó dịu ngọt và nhẹ nhõm. Quả đúng là thời khắc khiến cho cho người ta dễ nhớ. Thấp đây chính là lí do để mùa thu là mùa tựu trường? Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng thơ ngây với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan yếu.
Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người to phần nào tôi cũng đã trông thấy với dòng gì đó quan yếu. Hôm nay mẹ sẽ là người đưa tôi tới trường. Trên phố đi học, tôi thấy với rất nhiều những bạn học trò cùng những bậc phụ huynh.
Tôi quan tâm thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt họ, trong đó với cả mấy đứa thường đi chơi với tôi, cùng với sự chu đáo của người to giống như mẹ tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan yếu của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến cho tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ trĩu nặng nhưng rồi lại nhẹ nhõm như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa dịu đi dòng bổi hổi của tâm trạng.
Ơ kìa, kia với phải là trường học, nơi mà tôi sẽ tới. Tôi mù mờ trông thấy tương tự vì thấy nó khang trang và to to hơn bất cứ dòng nhà nào mà tôi từng gặp. Mẹ xoa đầu tôi, nhẹ nhõm nói: “Con yêu, trường học của con đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và tri thức cho con”. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Ngày nay tôi ko còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng ko hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của mẹ.
Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một dòng cổng trường to to với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung tiếp giáp với là hàng trăm những bạn học trò khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt với tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào mẹ và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng tới tận cổ họng. Mẹ yên ủi tôi cùng những lời nói ngọt ngào, làm tôi lấy lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người.
Đồng thời đó, với một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngờ ngạc nhìn thì cô nhẹ nhõm chứa tiếng nói: “Chị cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của em” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến cho tôi ko còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhõm nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.
Cô bảo: “Lớp mình ở đây. Tý nữa ra tập trung khai học xong thì về đây học”. Bỗng với hồi trống đại vang lên làm tôi giật nảy mình ôm chầm lấy cô giáo. Cô giáo cười, xoa đầu tôi bảo: “Đấy là tiếng trống trường. Trống báo đã tới giờ tập trung rồi”. À, thế ra đấy là tiếng trống trường. Từ trước tôi vẫn chỉ nghe tiếng trống cơm bung bung nhỏ bé của những đêm rằm Trung thu nào đã được nghe tiếng trống trường bao giờ.
Sáng đấy, lần trước tiên tiếng trống trường dội vào lòng tôi – tiếng trống rộn ràng, hối thúc, nao nức khiến cho tim tôi cũng muốn nhảy nhót và lòng tôi hồi hộp muốn khóc lên. Tiếng trống đầu đời đi học đấy – ngờ đâu sẽ là nguồn xúc cảm đi theo tôi suốt cuộc thế học tập. Rồi chúng tôi xếp hàng trước lá cờ đỏ sao vàng.
Chúng tôi líu lo nói chuyện được một lúc thì giờ học đã khởi đầu. Cô dặn dò nhiều, đi rà soát sách vở và dạy cách cầm bút cho cả lớp. Giọng nói cô trầm ấm và khỏe khoắn làm tôi tin tưởng. Rất tự nhiên, tôi cảm thấy gắn bó với lớp mới. Tôi tròn mồm đọc những chữ a, b, c bằng cả tấm lòng tôi, bằng tình yêu thương của gia đình, bố mẹ và cô giáo. Nắng ghé qua cửa lớp xem chúng tôi học. Những tia nắng ấm như trong truyện cổ tích bà kể hàng đêm
Với tôi, nếu ko với ngày khai trường trước tiên đi học chữ – phút trước tiên được “thưa cô giáo”, lần trước tiên nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca đấy… tôi sẽ với gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ? Những kỷ niệm đẹp đẽ trong ngày khai trường trước tiên đấy đã góp phần bồi đắp nên tâm hồn thơ của tôi đấy thơ ơi!
Hướng Dẫn ???? Nạp Thẻ Ngay Miễn Phí ❤️️ Tặng Card Nạp Tiền Ngay Free Mới